Chương 1745: Mày bán đứng tao? - mày không bằng hoắc hoành!


Xe dần dần lái ra khỏi trung tâm thành phố, đi tới ngoại ô.

Bến tàu bị bỏ hoang Đạt Khôn hẹn là ở giáp ranh thàn8h phố A.
Hoắc Chử nhìn ra xa, trong bóng đêm mơ hồ thấy một bóng đen to lớn chậm rãi đến gần bờ.
Hắn biết, đây nhất định là thuyền của Đạt Khôn.

Ha ha, không ngờ Khôn lão đại cẩn thận như vậy.
Nói rồi Hoắc Chử lấy điện thoại di động trong túi ra, ấn xuống, màn hình lập tức hiện ra một hình ảnh, số tiền phía trên có một chuỗi số 0.
Hoắc Chử cười đưa điện thoại ra ngoài, cười hỏi:
Thế nào, Khôn lão đại, mấy số 0 này không sai chứ?
Đạt Khôn nhìn một cái, gật đầu,
Không sai.
Hoắc Chử thu lại điện thoại, sau đó hỏi:
Vậy hàng đâu?
Đạt Khôn quay sang nhìn tên thuộc hạ sau lưng, đưa mắt ra hiệu.
Lúc A Lạc lái xe chạy đến bên trong bến tàu, phát hiện nơi này vô cùng hoang vắng.
Dưới bóng t3ối, hai cái đèn lớn của xe chiếu sáng cả một vùng.
Tên thuộc hạ kia vội vàng gật đầu, sai người chuyển hết những thùng hàng trên thuyền xuống.
Hoắc Chử tùy ý chỉ một thùng, A Lạc sau lưng lập tức đi qua cây thùng gỗ ra, thuận tay cầm một bọc, dùng dao cắt ra, chấm ngón tay nếm thử.
Trong lúc không có việc gì làm, Hoắc Chử châm một điếu thuốc, dựa vào ghế, thoải mái hút từng hơi, dường như đã vô cùng nắm chắc đơn hàng này rồi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng, lúc còn hai ba phút nữa, xa xa vang lên tiếng sóng nước.

Ha ha, Khôn lão đại thật đúng giờ.
Hoắc Chử vừa nhìn thấy Đạt Khôn nhảy từ trên thuyền xuống, cười lập tức nghênh đón.
Vì lúc đó Hoắc Chử đồng ý yêu cầu hợp tác lâu dài, cho nên sắc mặt Đạt Khôn vẫn khá gượng gạo,
Làm ăn đương nhiên phải đúng giờ.
Hoắc Chử là bên thắng, rõ ràng tâm trạng tốt hơn Đạt Khôn, hắn cười nói:
Tôi thích nhất người hợp tác đúng giờ như Khôn lão đại.
Đạt Khôn mất đi con bài để thực hiện kế hoạch lớn là Hoắc Hoành, chỉ có được hợp tác lâu dài mất ba phần, đả kích lớn như vậy khiến hắn thật sự không có tâm trạng gì mà nói chuyện với Hoắc Chử, trực tiếp hỏi:
Tiền đâu?

Hoắc Chử ngồi bên trong xe, nhìn về phía mặt sông xa xôi, đợ9i tàu của Đạt Khôn.
A Lạc cùng với đám thuộc hạ khác ngồi ở bên trong xe sẵn sàng đợi lệnh.
Hắn lập tức dập điếu thuốc, đi xuống xe, chuẩn bị nghênh đón.
Thuyền đi từ phía xa đến, cuối cùng đậu sát bên bờ.
Trên bến tà6u tối đen, yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe thấy tiếng sóng đang vỗ rì rào.
Hắn nhìn đồng hồ đeo tay, còn mười phút nữ5a là đến giờ hẹn.
Sau đó, hắn mới gật đầu với Hoắc Chử, ý bảo lô hàng này không có vấn đề.

Hoắc Chử lập tức cười hài lòng, nói với Đạt Khôn:
Khôn lão đại, chúng ta một tay giao tiền một tay giao hàng chứ?
Đạt Khôn ừ một tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.