Chương 1780: Khoảnh khắc dịu dàng - đến hải đảo
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 507 chữ
- 2022-02-10 09:18:11
Nhiếp Nhiên liếc người đang ôm mình,
Anh chắc chắn chuyện đó là do em giải quyết à?
Nhưng tiếp theo chính anh cũng không biết sẽ xảy ra 8chuyện gì, kho vũ khí đạn dược bên kia đã xây được một nửa rồi, tiếp theo chắc sẽ bàn bạc với bên đó, sau đó chính là giao dịch...
Hoắc Hoành còn3 chưa nói xong, Nhiếp Nhiên đã nói:
Em muốn ở lại.
Còn nữa, đừng quên lời em đã nói ở trong xe với anh.
Câu nói cuối cùng của cô vừa thố9t ra, Hoắc Hoành đâu còn dám nói gì nữa.
Vốn dĩ anh cũng chỉ muốn ươm hỏi thôi, cô đã quyết thì anh chỉ có thể đầu hàng.
Anh véo m6á cô,
Được rồi, nhưng em muốn đi cùng anh thì phải thay đổi diện mạo một chút.
Phó lão đại đã từng gặp em, anh sợ đến lúc đó xảy ra vấn đ5ề.
Không sao, đến lúc đó em tìm chút đồ trang điểm thay đổi là được.
Cô đồng ý ngay.
Nhân lúc anh đóng cửa, có ánh sáng chiếu vào tay anh, cô phát hiện trong tay anh có thêm hai thứ.
Dùng cái này đi.
Hoắc Hoành đưa một cái trong đó cho cô.
Nhiếp Nhiên nhận lấy, sờ chất liệu, là một cái mặt nạ rất mỏng, khá thoáng khí nhưng rất nhỏ rất ngắn, hoàn toàn không thể bao trùm cả khuôn mặt, chắc chỉ dùng để sửa đổi bộ phận trên mặt thôi.
Nhưng Hoắc Hoành lại bật cười véo mũi cô,
Ở bên cạnh anh đâu có cần chai chai lọ lọ phiền toái như vậy.
Trang điểm chỉ cần hơi không chú ý sẽ bị người phát hiện, hệ số nguy hiểm quá lớn.
Nếu là trước kia, Nhiếp Nhiên giả làm một cô thư ký gà mờ thì dĩ nhiên là không có vấn đề, nhưng bây giờ đến chỗ cướp biển tụ tập, ai biết ở nơi đó xảy ra chuyện gì, nếu như bị Phó lão đại thấy mặt mũi thật, đến lúc đó sẽ xong đời.
Anh mặc quần áo xong, xuống giường ra khỏi nhà gỗ nhỏ, sau đó lại nhanh chóng quay lại.
Cô ngẩng đầu nhìn Hoắc Hoành ngồi ở cạnh giường,
Mặt anh cũng dùng cái này à?
Nếu Hoắc Hoành không phải tên thật, vậy thì gương mặt cực giống Hoắc Khải Lãng chắc chắn cũng không phải thật rồi.
Ừ, có điều anh sợ bao trùm cả khuôn mặt sẽ khiến em không thoải mái, cho nên chỉ chọn điều chỉnh phần mắt, mũi cho em thôi.
Em không yếu ớt như vậy, anh còn có thể đeo mười năm, em đeo mấy ngày mà thôi, có gì mà khó chịu hay không khó chịu.
Cô đang định thử thì bị Hoắc Hoành đưa tay ra ngăn lại,
Em đừng đeo vội, bây giờ vẫn sớm, em nghỉ ngơi thêm đi, đến bên kia rồi em hãy đeo vào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.