Chương 1781: Khoảnh khắc dịu dàng - đến hải đảo
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 396 chữ
- 2022-02-10 09:18:11
Cái bánh sinh nhật này vốn là chuẩn bị cho em vào tối hôm qua, nhưng không kịp, nếu như em muốn ăn thì quá tốt rồi.
Có điều vừa lấy từ tủ 8lạnh ra, vẫn lạnh lắm, đợi lát nữa hãy ăn.
Lúc nào thì đi?
Ăn xong, Nhiếp Nhiên thấy trong phòng tắm không còn tiếng động, vì vậy cất giọng hỏi.
Vẫn sớm, chiều mới bay, bây giờ mới hơn mười giờ sáng thôi.
Hoắc Hoành cài cúc áo, đi ra nói với cô.
Hộp bánh ngọt lạnh ngắt sao có thể so sánh được.
Sáng sớm mùa đông ăn một bát mì nóng như vậy, Nhiếp Nhiên cảm thấy rất thỏa mãn.
Nhiếp Nhiên há hốc mồm.
Cô chỉ trêu Hoắc Hoành mà thôi, đâu có muốn ăn bánh ngọt thật.3
Nhưng Nhiếp Nhiên lại lắc đầu,
Những chỗ chúng ta đang ở hẻo lánh như vậy, đến sân bay nhất định sẽ muộn, đi sớm đi thì hơn.
Em không muốn ở riêng với anh thêm à?
Tuy nói thế nhưng Hoắc Hoành vẫn cầm bát của cô vớt nốt chỗ mì trong nồi, lại thêm chút muối và xì dầu, định trộn lên tranh thủ ăn.
Dáng vẻ tùy ý kia đâu có giống khi nãy cẩn thận chu đáo với Nhiếp Nhiên.
Nhưng Hoắc Hoành lại không ăn.
Vì nấu bữa sáng cho Nhiếp Nhiên mà anh còn chưa đánh răng rửa mặt nên bây giờ anh tranh thủ vệ sinh cá nhân và thay quần áo.
Thật ra...
em cảm thấy chúng ta phải tuân theo một số truyền thống của tổ tiên, ăn mì đi.
Lúc này Nhiếp Nhiên bắt đầu thoái lui9.
Nhưng Hoắc Hoành lại không nghe theo,
Vừa rồi không phải còn muốn ăn à?
Giọng điệu và nụ cười trên mặt anh rõ ràng mang ý trừng phạt c6ô.
Nhiếp Nhiên biết thừa nhưng cô không sợ, còn cố ý tiến tới nói:
Em sợ ăn quá no sẽ buồn ngủ, đến lúc đó không có tâm trạng đâu mà ứng 5phó với anh.
Mắt Hoắc Hoành tối lại, dí trán cô,
Tiểu yêu tinh...
Sau đó anh lại trở lại bếp vớt mì ra, rưới canh gà tối hôm qua đã nấu sẵn lên, cộng thêm hành lá cắt nhỏ và hai giọt dầu vừng, vô cùng thơm ngon.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.