Chương 1810: Đấu súng - em phải ném cô ta xuống biển!


Nhiếp Nhiên nắm lấy cửa khoang, nói với Phó lão đại:
Chuyện này do tôi gây ra, tôi đi giải quyết!



Một mình cô?
Đáy mắ8t Phó lão đại rõ ràng có sự nghi ngờ.
Có lẽ cô đối chiến một mình với Cao lão đại không thành vấn đề, nhưng bây giờ ở trê3n thuyền, hơn nữa đối phương còn nhiều người như vậy, vẫn nói yêu không địch lại mạnh mà.
Làm sao cô có thể đánh thắng đư9ợc!
Dĩ nhiên không phải một mình tôi rồi, anh đi du Cao lão đại ra ngoài đi!
Nhiếp Nhiên đứng ở cửa khoang thuyền, nhìn chằm ch6ằm chiếc thuyền lớn phía sau.

Rốt cuộc cô muốn làm gì?
Hắn hỏi.
Nhưng Nhiếp Nhiên không thèm phản ứng với hắn, vẫn tiếp tục phân phó:
Còn nữa, lát nữa bảo lái thuyền nghe theo chỉ thị của tôi, thấy tôi có động tác thì lập tức đâm lại.
Đâm lại?
Phó lão đại trợn to hai mắt,
Cái gì? Tôi? Tôi dụ Cao lão đại ra? Dụ thể nào?
Hắn đâu phải5 là phụ nữ, làm sao có thể dự được Cao lão đại ra? Nhiếp Nhiên quay đầu qua nhìn hắn,
Có biết cầu xin tha thứ không?

Cầu...
cầu xin tha thứ? Tôi đường đường là lão đại, cô bảo tôi đi cầu xin tha thứ, vậy mặt mũi của tôi để ở đâu!
Phó lão đại vừa nghe thấy thế đã lập tức từ chối.
Phó lão đại trợn tròn mắt khiến Nhiếp Nhiên không nhịn được khẽ cau mày,
Có vấn đề gì à?

Đương nhiên là có vấn đề rồi, thuyền của tôi không kiên cố bằng thuyền của Cao lão đại, nếu như đâm lại nó, chiếc thuyền này sẽ nát mất!
Phó lão đại nhắc nhở.
Tài lực của Cao lão đại trong vùng biển này nằm trong top 3, thuyền của hắn đương nhiên cũng là tốt nhất.
Còn Phó lão đại, từ khi bị quân đội vây quét rồi bỏ chạy thì đã chẳng còn tiền bạc gì nữa, cái thuyền bây giờ đương nhiên không thể so sánh với thuyền của Cao lão đại rồi.
Nhiếp Nhiên chỉ lạnh lùng nói:
Nếu anh không đâm lại, chỉ mấy cái nữa là thuyền của anh cũng sẽ tan nát!
Cô vừa dứt lời, đã nghe thấy
ầm...
một tiếng, thuyền lại chấn động mạnh.
Nhiều thuộc hạ nhìn chằm chằm mình như vậy, cầu xin tha thứ ngay trước mặt mọi người thì...
mất mặt lắm! Sau này làm sao còn tạo uy tín trước mặt thuộc hạ của mình được?
Thể thì mắng chửi! Dù sao cũng phải có cách gì đó dụ hắn ra ngoài cho tôi!
Nhiếp Nhiên không muốn lề mề với Phó lão đại về chuyện cách thức, sau đó lại phân phó:
Tìm mấy người bơi giỏi, thấy thời cơ tốt thì nhảy xuống biển lên thuyền, rồi bảo mấy người bắn giỏi nấp trong bóng tối, nghe mệnh lệnh của tôi.
Nhảy xuống biển lên thuyền? Mẳng Cao lão đại? Bắn giỏi? Một loạt hành động này khiến Phó lão đại ù ù cạc cạc.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.