Chương 1853: Nhị thiếu gia l m
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 705 chữ
- 2022-02-10 09:29:30
Sau khi xem hết toàn bộ nội dung còn lại, cô mới gấp tập tài liệu vào.
Những gì cô ta gặp phải nhìn qua thật sự rất khiến người ta8 thông cảm, nhưng anh thu nhận một người lúc nào cũng bị đuổi giết như vậy, không sợ chuốc họa vào thân à? Hơn nữa anh đừng quên, dưới da 3cô ta có hệ thống định vị, chuyện này đối với anh mà nói chính là một quả bom hẹn giờ có thể nổ bất cứ lúc nào.
Hoắc Hoành khẽ mỉm cười, 9đột nhiên hỏi:
Em không phát hiện cánh tay cô ta bị thương à?
Một câu nói bất ngờ khiến Nhiếp Nhiên lập tức không theo kịp suy nghĩ của 6anh,
Bị thương?
Ngày đó cô ta bỏ trốn xong đã tìm một nơi kín đáo lấy thứ kia ra.
Lấy ra? Nhiếp Nhiên nhớ lại cảnh tượng ngày đó cô đá5nh nhau với cô gái kia.
Hóa ra là tay cô ta bị thương! Chỉ là...
Nơi kín đáo? Cô ta tự làm hả?
Nhiếp Nhiên cười lạnh.
Nhiếp Nhiên siết chặt tay lại, đáy mắt lạnh lùng, khiến Hoắc Hoành ở bên cạnh tưởng là cô muốn giết người.
Vì vậy anh vội vàng nhắc nhở:
Đừng nói với anh câu giết nhầm còn hơn bỏ sót, đừng quên thân phận của chúng ta, chúng ta tuyệt đối không thể giết bừa một người có thể là người bình thường vô tội.
Nhiếp Nhiên hít sâu một hơi mới nhớ ra thân phận của mình bây giờ là quân nhân.
Hơn nữa, anh đã đặc biệt dặn dò Triệu Tề chú ý, về cơ bản việc đi lại ăn ở của cô ta đều sẽ có các vệ sĩ khác coi chừng, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.
Nhiếp Nhiên gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Hoắc Hoành thấy cô ngoan như vậy họ càng thêm yêu thích, sau đó anh bỗng nhiên nói:
À đúng rồi, còn có một việc nữa.
Việc gì?
Nhiếp Nhiên khó hiểu nhìn anh.
Hơn nữa em đừng quên, là chính em lộ ra ở trước mặt cô ta, khiến anh không thể không đưa cô ta vào đó, trông chừng nghiêm ngặt.
Không sai, đây chính là sai lầm của cô.
Nếu không phải một câu buột miệng của cô khiến đối phương phát hiện ra mình, Hoắc Hoành cũng sẽ không chủ động tuyển cô ta vào.
Cô gái này đúng là lợi hại, dám ra tay với mình.
Cửu Miêu...
Nếu như nói đối phương thật sự tiếp cận có mục đích, vậy thì mình cũng là người vô tình giúp cô ta.
Nhưng chính vì nghĩ vậy, cô mới càng giận cái người tên là Cửu Miêu đó.
Khoảng thời gian trước hình như ai đó nói với anh là phải chăm sóc dạy bảo một phen, còn nói ở trong công ty chờ anh.
Ặc...
Hình như có mấy lần tay phải của cô ta đều không động đậy, trong đó có một lần bất đắc dĩ phải giơ tay lên ngăn cản, sắc mặt cô ta trở nên rất khó coi.
Sau đó nhanh chóng bị mình khống chế.
Được rồi, nếu như là lỗi của em thì em sẽ để ý cô ta.
Sự nhượng bộ của cô khiến Hoắc Hoành rất vui, anh giơ tay véo má cô,
Thật ngoan.
Có điều em cũng không cần căng thẳng quá như vậy, cô ta chỉ là một vệ sĩ bình thường, không đến gần được Hoắc thị, chỉ có thể phái đi ra ngoài làm công việc khác.
thật sự nghĩ mình là con mèo có chín cái mạng à...
Cô chậm rãi nói.
Hoắc Hoành thấy trong mắt cô thoáng qua sự lạnh lùng, vội vàng nói:
Anh biết tính em, em không muốn bỏ qua bất cứ một nguy hiểm tiềm ẩn nào, nhưng bây giờ em không có chứng cứ có thể chứng minh là cô ta tiếp cận có mục đích.
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên ngẩn ra.
Chỉ trong mấy giây đó, người bên cạnh đã nhào tới.
Anh điên rồi à? Ở chỗ này hả?
Nhiếp Nhiên lại bị đè vào ghế, khẽ hô lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.