Chương 1859: Không nỡ xa nhau - gặp người quen ở sân bay!


Không biết cô gái này ngốc thật hay là giả ngốc mà không nghe ra lời mình, lại còn nhanh chóng dứt khoát từ chối đến thế.
Chẳng lẽ cô không nhớ mình sao? Vốn dĩ anh còn tưởng bở rằng khi mình sắp đi rồi, cô nhất định sẽ ở bên cạnh mình, đến 3lúc đó...

ha ha ha...

Nhưng ai ngờ cô gái này lại khác người như vậy.
Cảm nhận được sự ai oán nồng n9ặc của người đàn ông bên cạnh, Nhiếp Nhiên nghi ngờ hỏi:
Nghĩ đến anh cái gì?
Cô gái này lại hỏi anh nghĩ đến anh cái gì?!6 Hoắc Hoành chỉ cảm thấy ngực mình từng tức khó chịu.
Một lúc lâu sau, anh mới hậm hực nói:
Ngày kia anh đi rồi, ch5ẳng lẽ em không muốn ở bên anh à?
Nhiếp Nhiên chỉ cần liếc mắt một cái là hiểu ngay ý đồ của anh, cô cười khẩy,
Không cần đâu, em sợ ở bên anh hai ngày, đến lúc đó anh nhún chân lên máy bay thì còn tinh lực gì đấu trí đấu dũng với người ta nữa.
Nghe cô khiêu khích như vậy, Hoắc Hoành khẽ híp đôi mắt thâm sâu lại.
Chuyện này liên quan đến vấn đề tự tôn của đàn ông đấy.
Anh chậm rãi quay đầu sang nhìn Nhiếp Nhiên, trong giọng nói trầm thấp lộ ra vẻ nguy hiểm,
Em chắc chắn chứ? Hay là chúng ta thử xem, thế nào?
Vừa rồi là anh quan tâm đến sức khỏe của cô nên mới không làm lần thứ hai, nhưng ai ngờ cô gái này lại dám nghi ngờ mình! Vì thế, nói là làm, anh lại tìm một nơi yên tĩnh gần đó để chuẩn bị thể hiện.

Nhiếp Nhiên thấy anh định dừng xe, lại thấy mình bị nhốt trong xe, căn bản không đấu lại anh liền nhanh trí xoa dịu:
Muộn lắm rồi, huấn luyện hôm nay của em vẫn chưa kết thúc, mau lái xe đưa em về đi.
Nhưng Hoắc Hoành không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy, anh cong khóe miệng lên cười, ý tử nói:
Việc huấn luyện của em không phải vừa rồi đã xong hết rồi sao?
Sắc mặt Nhiếp Nhiên lập tức trở nên khó coi.

Con người của cô u ám lại, Hoắc Hoành đột nhiên phát hiện hình như cô không thích nói chuyện này.

Ừm, xem ra cô vẫn có chút thẹn thùng của con gái.

Hoắc Hoành cười thầm trong lòng, không tiếp tục trêu cô nữa.

Nhưng anh không biết là suy nghĩ này hoàn toàn bị lật đổ trong tương lai không xa.

Anh ôn hòa mềm mỏng nói:
Cùng anh về đi, ngày kia anh phải đi rồi, phải một tháng sau mới gặp được nhau, một tháng không gặp chẳng lẽ em không nhớ anh à? Hơn nữa ngày anh đi em không định tiễn anh lên máy bay à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.