Chương 1997: Ám sát - bại lộ!


Tên kia quỳ xuống, che cái tay của mình, đau đến mức gập cả người lại.


Sao hả, cái tay kia có muốn thử nữa không?
Tên8 kia nghe thấy thế thì quay phắt đầu lại, trong mắt tràn đầy sự tức giận vì bị đánh bại.
Hắn còn chưa nói ra, đột nhiên dùng sức giây một cái.
Nhiếp Nhiên vừa định tiến lên khống chế hắn, ai ngờ lúc hắn xoay người, một khẩu súng màu đen đã xuất hiện trên tay hắn, nhắm thẳng vào Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên nhếch mép chế nhạ3o,
Chậc chậc, nhìn ánh mắt thà chết chứ không chịu khuất phục này đi.
Có điều, nếu mày không nói, tao sẽ đạp mày xuốn9g cho cá mập ăn thịt, mày nên biết từ trước đến giờ tao nói được là làm được.
Nói xong cô ung dung xách cổ áo hắn như xách cổ6 gà rồi ném thẳng vào lan can trên boong tàu.
Tên kia vì tay bị trật khớp nên không thể giãy giụa, chỉ có thể đi theo 5sức của cô.
Khi va phải lan can, quán tính mãnh liệt suýt nữa đánh bật hắn ra khỏi tàu.
Tên kia vừa cảm nhận được chân mình không chạm đất, liên tục mở miệng nói:
Tôi nói, tôi nói!
Lúc này Nhiếp Nhiên mới buông hắn xuống, quát lên:
Nói mau!

Là...
là...

Nhiếp Nhiên nhìn chằm chằm họng súng đen ngòm kia, không dám nhúc nhích một chút nào.
Không phải là cô sợ hắn nổ súng làm mình bị thương, cô có lòng tin có thể tiến lên giành lấy súng của hắn, nhưng cô sợ ngộ nhỡ lúc cướp súng lại bóp cò thì nguy to.

Không được nhúc nhích! Còn nhúc nhích tao sẽ bắn!
Hắn quát lên khiển Nhiếp Nhiên không thể không đứng im tại chỗ.
Đáng chết, vừa rồi cô chỉ mải nghe xem kẻ đứng sau tên ám sát này là ai, lại quên mất kiểm tra trên người hắn có súng hay không.
Nhìn mặt biển gợn sóng lăn tăn dưới bóng đêm, hắn vội nắm chặt vào lan can, sợ hãi hô lên:
Đừng!
Nhiếp Nhiên thấy vẻ mặt hắn, không nhịn được cười,
Đừng? Vậy nói xem, là ai phái mày đến?
Vẻ mặt tên kia do dự,
Tôi...
tôi...
Nhiếp Nhiên thấy hắn ấp úng mãi thì lạnh giọng nhắc nhở:
Sự kiên nhẫn của tao là có hạn đấy!
Nói xong cô định nhấc hắn ném xuống biển.
Bởi vì một khi nổ súng ở bên trong vùng biển sẽ rất dễ thu hút cảnh sát biển đang canh gác ở bên ngoài, đến lúc đó tất cả đều bại lộ! Khi cô nhìn thấy rõ ràng tên kia cầm súng còn dịch đến chỗ mình từng bước từng bước một, không nhịn được bật cười,
Được, tao có thể không nhúc nhích, nhưng mà...

mày dám nổ súng không? Cố ý lừa tạo đến khoang sau vắng vẻ này, còn dùng thứ phiền toái như dao để giết tao, tao nghĩ chắc là mày không muốn khiến người khác chú ý nhỉ?

Mày đừng có ép tao!
Tên kia bị đoán trúng tâm tư, lập tức dừng chân lại, cái tay cầm súng lại siết chặt thêm một chút.

Rõ ràng là hắn đang sợ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.