Chương 2007: Gặp người quen cũ - gặng hỏi


Tất cả mọi người lập tức trợn to hai mắt, đồng loạt lui về phía sau.

Mà Giang Viễn thì còn khoa trương chắn ở trư8ớc người Cửu Miêu, che chở cho cô ta với dáng vẻ giống như là đang bảo vệ con trai của mình.

Cô đang nhìn cái gì thế?
Vừa đi vào, cô ta đã mơ hồ thấy Nhiếp Nhiên đứng ở đó.
Cửu Miêu từ từ đi tới, lúc cô ta đến bên cạnh Nhiếp Nhiên, lại phát hiện trong cái động này còn có một con đường nhỏ sâu hun hút, không biết thông đến nơi nào.
Duy chỉ có Nhiếp Nh3iên là vẫn đứng tại chỗ, cô nhìn mấy dấu vết mới nhất trên mặt đất,
Không sao, dấu chân mới nhất là đi ra ngoài, chắc l9à nó đã đi rồi.
Nói rồi cô đi vào trong đầu tiên.
Cửu Miêu vẫn cứ ngăn cản, lạnh lùng nói:
Nhưng như vậy cũng 6chứng minh đây là nơi nó thường xuyên hoạt động, chọn nơi này rất dễ trở thành đồ ăn cho nó.
Nhưng Nhiếp Nhiên lại bình5 tĩnh nói:
Nó mới vừa kết thúc ngủ đông, sẽ đi tìm thức ăn ở khoảng cách xa, sẽ không về lúc này đâu.
Sau đó cô vòng qua cô ta, đi thẳng vào trong.
Cho nên về điểm này, bọn họ vẫn rất cẩn thận.
Nhưng mà đợi ở bên ngoài mười mấy giây, bọn họ cũng không nghe thấy Nhiếp Nhiên ở bên trong hang động phát ra tiếng kêu thảm gì.
Mọi người đứng ở ngoài hàng vẫn còn do dự mấy giây, dù sao trong cái hang này cũng đen sì không thấy rõ cái gì cả, nếu như thật sự có động vật gì ở bên trong, quấy rối đến bọn chúng, chắc chắn sẽ chết vô cùng thảm.
Đám người bọn họ sống ở trên đảo lâu như vậy, không phải là chưa từng lỡ động vào những loại động vật kia, có một số anh em bởi vì không kịp thời chạy được mà chết thảm.

Chắc không có vấn đề gì đâu.
Lúc mọi người xì xào bàn tán, Giang Viện bảo vệ ở trước người Cửu Miêu không nhịn được nhỏ giọng nói:
Anh Cửu, em thấy cô Diệp đi vào hình như không có vấn đề gì thật, hay là chúng ta cũng đi vào cùng đi?
Cửu Miêu cau mày lại, sau đó đi vào.
Bên trong động tối đen u ám, phả vào mặt là mùi khó ngửi của phân động vật không thông gió trong thời gian dài.
Nhiếp Nhiên nhìn lối đi tối đen bên trong, hỏi người bên cạnh:
Cô đoán trong này có còn động vật lớn nào chưa đi không?
Cửu Miêu nhìn sang phía cô, trong giọng nói mang theo chút tức giận,
Không phải cô nói bọn chúng đã rời khỏi nơi này rồi à!
Nhiếp Nhiên nhún vai một cái, vẻ mặt rất không có trách nhiệm,
Tôi không phải là thần tiên, cũng không phải thầy bói, dự đoán sai cũng là rất bình thường.
Sau đó cô đi vào bên trong.

Cửu Miêu giữ lấy cô, không tự chủ được hạ thấp giọng,
Cô muốn làm gì?!
Nhiếp Nhiên chỉ bên trong, trả lời như chuyện đương nhiên:
Vào xem sao, ngộ nhỡ còn con nào, nói không chừng có thể dùng làm bữa sáng.
Làm bữa sáng? Sự vô tư này khiến Cửu Miêu thật sự cạn lời.

Lần này cô ta từ chối rất kiên quyết,
Không được, cánh tay cô đang bị thương, nếu thật sự có gấu, mùi máu tanh rất dễ thu hút sự chú ý của nó.
Nhiếp Nhiên chỉ khẽ cười, đồng thời đẩy tay cô ta ra,
Tôi đâu không phải là chủ thuê của cô, cô lo lắng cho tôi như vậy làm gì?
Cô khăng khăng làm theo ý mình đi vào bên trong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.