Chương 2010: Gặp người quen cũ - gặng hỏi


Mà Nhiếp Nhiên thì quen thuộc lấy hai cái lương khô và một bình nước ở cạnh túi ra trước khi bọn chúng mở túi, lại móc thuốc men xử lý vết t8hương cơ bản từ trong túi phụ ra.

Lấy mấy thứ đồ kia xong, Nhiếp Nhiên ngồi ở cửa hàng, cởi miếng vải trên cánh tay ra, lại dùng da3o chậm rãi cắt áo của mình.

Thủ pháp một tay thuần thục, căn bản không cần ai hỗ trợ.

Cô tự bôi thuốc cho mình, lại bằng bó9, khi tất cả đều giải quyết ổn thỏa rồi, cô mới xé một cái lương khô ra ăn.

Đám người kia lục tìm đồ ăn, đồ dùng chữa bệnh và dao q6uân dụng, súng xong, thấy bên trong túi còn có rất nhiều thứ bọn chúng chưa từng thấy bao giờ.

Bọn chúng tò mò lật từng cái ra, để 5ở trên mặt đất.


Những thứ này là gì thế?

Không biết.

Chưa thấy bao giờ.
Những tên cướp biển kia nhao nhao lắc đầu, bày tỏ không hiểu những thứ máy móc kỳ kỳ quái quái kia.

Lúc này, Cửu Miêu ngồi ở bên đó thờ ơ nói:
Đây là máy quang học.

Vậy đây là cái gì?
Tên kia lại lục một cái ra khỏi túi.

Cửu Miêu:
Bộ đàm binh sĩ.

Còn cái này thì sao?

Hệ thống định vị và dây ăng ten.


Đám người kia được Cửu Miêu giải đáp, ít nhiều đều hiểu cả.


Vậy cái chỗ trống ra là để cái gì?
Một tên trong đó nhìn thấy một cái ngăn trống trong gói hành lý thì không hiểu hỏi.


Chỗ đó dùng để điều chỉnh kích thước, có thể để súng trường tự động, súng trường đánh úp hoặc là súng máy.
Cửu Miêu không hề nghĩ ngợi mà trả lời ngay, cuối cùng cũng thu hút Nhiếp Nhiên vừa ăn xong ở bên kia.

Cô quay đầu lại, cười như không cười nói:
Hình như cô rất hiểu biết nhỉ?

Chẳng lẽ cô không hiểu à?
Câu hỏi ngược lại này của Cửu Miêu khiển nụ cười ở khóe miệng Nhiếp Nhiên hơi khựng lại mấy giây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.