Chương 2009: Gặp người quen cũ - gặng hỏi
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 512 chữ
- 2022-02-19 08:30:17
Phó lão đại vội vàng hỏi:
Cô Diệp, bây giờ chúng ta phải làm thế nào?
Nhiếp Nhiên đi tới cửa hàng, nhìn bầu trời tối t8ăm bên ngoài, sau đó mới nói:
Nhân lúc trời chưa sáng, giải quyết hai tên này trước đi.
Sắc trời thế này cộng thêm sư3ơng mù dày đặc xung quanh là thích hợp nhất để tập kích.
Nhiếp Nhiên phân phó,
Cửu Miêu dẫn hai anh em đi bắt 9người về đây.
Cửu Miêu nghiêm túc gật đầu một cái, dẫn Giang Viễn và một tên thuộc hạ khác nhân lúc sắc trời hơi sáng,6 nhẹ nhàng đến gần hai tên lính kia trong sương mù.
Đợi đã! Cậu có ngửi thấy mùi than củi không?
Lúc hai người đang nói chuyện, Lưu Hồng Văn rất nhạy bén ngửi thấy mùi lạ rất nhẹ trong không khí.
Ngô Sướng được anh ta nhắc nhở, cũng nghiêm túc ngửi một cái, sau đó gật đầu nói:
Ừ, hình như là mùi khói.
Vậy chắc là xung quanh đây có người, chúng ta cẩn thận.
Lưu Hồng Vẫn còn chưa nói hết bốn chữ
cẩn thận một chút
đã cảm thấy sau gáy nhói lên, cả người mềm nhũn ngã xuống.
Mà hai tên lính kia vẫn không biết nguy hiểm, đang cầm súng5 lặng lẽ đi trong rừng cây về phía trước.
Lưu Hồng Văn, ở đây sương mù dày như vậy, cậu có phán đoán được phương hướng không? Tôi cảm thấy hơi mông lung.
Ngô Sướng, cậu đúng là quá vô dụng, mới đi bao lâu mà cậu đã mông lung.
Chỗ này cái gì cũng giống nhau, sương mù lại dày như vậy, thật sự quá khó phân biệt.
Cậu nên mừng vì bây giờ vẫn ở vòng ngoài đảo đi, nếu như đi vào giữa rồi, có lẽ không phải là sương mù, mà là khí metan đấy.
Khí metan?
Đúng vậy, nơi này nhiều vùng nước đầm lầy như vậy, lại sắp đến mùa hè rồi, rất dễ sinh ra khí metan.
Vậy chúng ta liều lĩnh chạy vào như vậy liệu có xảy ra vấn đề gì không?
Cho nên cố gắng nói ít, giảm hít vào, lúc cần thiết đeo mặt nạ phòng độc
Hai người một hỏi một đáp này chính là Lưu Hồng Văn và Ngô Sướng ở Quân khu 2 mà Dương Thụ luôn chơi cùng.
Sau khi được Nhiếp Nhiên hướng dẫn và huấn luyện, thành tích thể năng của bọn họ luôn được coi là không tệ, vì vậy trong nhiệm vụ lần này, hai người bọn họ được chỉ đích danh đi ra ngoài.
Ngô Sướng mới vừa quay đầu lại cũng cảm thấy gáy bị đập mạnh, ngã xuống.
Đưa người về
Cửu Miêu nhanh chóng đánh ngã hai người bọn họ, sau đó phân phó Giang Viễn đang nấp ở phía xa đợi.
Giang Viễn vội vàng chạy ra khỏi bụi cây, kéo người dưới đất như kéo lợn chết vào trong hang.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.