Chương 2316: Giãy chết
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 532 chữ
- 2022-02-19 04:29:49
Thật ra hắn cũng sợ Nhiếp Nhiên xảy ra chuyện, nếu như
cô Diệp
này thật sự xảy ra chuyện, hắn sẽ không gánh nổi.
Đám cướp biển kia bất 8an nói:
Lão đại, không được rồi, đám binh lính kia không tin! Mưu kế của chúng ta bị hỏng rồi!
Dĩ nhiên Hồ Tứ biết mưu kế của mình bị hỏng, có3 điều hắn không biết là do Nhiếp Nhiên âm thầm động tay động chân, cô dùng chiêu của Lý Tông Dũng, lợi dụng bàn tay buông xuôi bên người đề ra h9iệu.
Nhưng bọn họ đều kinh ngạc chuyện cô bị bắt, không có ai chú ý tới động tác tay của cô.
Một người trên mặt không có bất cứ chút sợ hãi nào, làm sao tay lại run mãi được, đến khi anh ta nhìn kĩ mới phát hiện ra bí ẩn trong đó.
Đó là ám hiệu! Sau khi xác định được ý cô muốn truyền đạt, anh ta mới bình tĩnh nói với Lý Tông Dũng là có thể tấn công.
Đám cướp biển vừa miễn cưỡng chống đỡ, vừa nói với Hồ Tử:
Lão đại! Tiếp theo chúng ta phải làm thế nào?
Lão đại, chúng ta sắp hết đạn rồi.
Lão đại...
Đủ loại câu hỏi khiến Hồ Tứ đau muốn nổ đầu.
Cũng may cái tên cợt nhả bên cạnh L6ão Phùng cảm thấy khác thường nên mới nhìn kĩ thêm.
Người có thể khiến Lý Tông Dũng phát ra ngoài nằm vùng đâu có dễ dàng bị bắt làm tù 5binh.
Quả nhiên, anh ta đã nhìn thấy bàn tay đang run lên tựa như sợ hãi của cô.
Nhiếp Nhiên quay sang nói với Cửu Miêu:
Hỏng rồi, hình như mưu kế của anh không có hiệu quả rồi.
Cửu Miêu vẫn bình thản, không phiền muộn hoặc là giận dữ như Nhiếp Nhiên dự đoán.
Cô ta bình tĩnh nói:
Cô mới là người chỉ huy, tôi cũng chỉ ôm hi vọng lần cuối thôi.
Nhiếp Nhiên cười lạnh:
Đúng là anh đã cố gắng hết sức rồi.
Nếu không phải muốn giữ Cửu Miêu, vừa rồi cô đã sớm vạch trần giới tính thật của cô ta, để cô ta làm cái bia sống.
Lúc hai người đang nói chuyện, Hồ Tứ không chịu nổi những câu hỏi kia nữa, quay sang hỏi:
Cô Diệp, tiếp theo chúng ta phải làm thế nào?
Đợi đi.
Nhiếp Nhiên nói.
Đợi?
Đợi cái gì? Cửu Miêu cau mày lại, chẳng lẽ...
Nhiếp Nhiên còn có chiêu gì à?! Giống như hồi đó bọn họ đã rơi vào bước đường cùng, nhưng người của Nhị thiếu lại như thần binh rơi trên trời xuống giải cứu bọn họ.
Suy nghĩ này khiến trong lòng Cửu Miêu dấy lên một chút hy vọng.
Nhưng ai ngờ Nhiếp Nhiên nói đợi không phải là cứu bọn chúng, mà là đợi bọn chúng dùng hết đạn rồi sẽ bắt sống bọn chúng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng...
Lão đại, chúng ta đã không còn sức đánh trả nữa rồi.
Tên cướp biển đó vừa nói xong, tiếng súng đã dừng lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.