Chương 2615: Trời sinh cô đã là binh lính ở đó
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 567 chữ
- 2022-02-20 10:35:24
Cửa được mở ra.
Nhiếp Dập kinh ngạc, hỏi:
Sao chị còn chưa đi?
Nhiếp Nhiên cố ý không nhìn đôi mắt đỏ của nó, đẩy cửa đi vào.
không có mặt mũi để nhận.
Em yên tâm, chị không rảnh rỗi đưa tiền cho em mãi đâu, chị chỉ đưa đến lúc em 18 tuổi thôi, sau đó em tự lo.
Là8 người giám hộ của em, chị đến để nhắc nhở em, sau này không còn ba mẹ làm chỗ dựa thì đừng gây chuyện ở trường học nữa.
Nếu như em gây ph3iền phức, bị xử phạt hay là đuổi học, chị sẽ không giúp em, em phải tự giải quyết tất cả.
Cô để túi lên bàn, nhắc nhở nó.
May mà đơn vị dự bị không xa, cô về tắm rồi thay quần áo, sau đó đến phòng làm việc của Lý Tông Dũng.
Về nhanh thế à?
Lý Tông Dũng để bút xuống, hỏi:
Đến tìm tôi có việc gì không?
Nhiếp Nhiên đi thẳng vào vấn đề:
Ngày mai Nhiếp Dập trở về trường, nhưng nhà họ Nhiếp bị niêm phong rồi, tôi nghĩ tạm thời nó chỉ có thể ở trong trường...
Lý Tông Dũng cười
Yên tâm đi, tôi sẽ bảo người bên kia sắp xếp, bao gồm cả học phí và sinh hoạt phí tôi cũng sẽ xử lý cho cô.
Nhiếp Nhiên từ chối:
Không cần đâu, tôi vẫn có ít tiền, đủ để chi trả cho nó, không cần phiền Tiểu đoàn trưởng.
Chuyện lần này đã làm phiền ông lắm rồi, cô không muốn làm phiền ông thêm nữa.
Nhiếp Dập gật đ9ầu:
Yên tâm, tôi tuyệt đối không sẽ gây phiền phức cho chị.
Sau lần đối trường này, nó chưa từng gây chuyện, bây giờ càng không làm thế.
Vậy là tốt nhất.
Nhiếp Nhiên gõ lên bàn:
Đây là bữa tối của em.
Nói xong cô đi ra ngoài.
Trước khi ra ngoài, cô đột nhiên quay lại cả5nh cáo nó:
Còn nữa, bây giờ nhà họ Nhiếp đã bị niêm phong rồi, chị sẽ bảo Tiểu đoàn trưởng nói giúp với trường em một tiếng, sinh hoạt phí và học phí chị sẽ chuyển đúng lịch cho em, nhưng em đừng hy vọng là sẽ có những khoản khác như trước đây.
Nhiếp Dập lắc đầu:
Không cần phiền chị, tôi có thể tự giải quyết những chuyện này.
Nó không phải giận dỗi mà là...
Hơn nữa trường Nhiếp Dập học là do Nhiếp Thành Thăng chọn, học phí không thấp, cô không thể để Lý Tông Dũng trả thay mình được.
Được rồi, nếu như cần thì cô cứ đến tìm tôi.
Lý Tông Dũng hỏi:
Vậy ngày mai cô có muốn đi tiễn nó không?
Nhiếp Nhiên lắc đầu:
Không cần, để nó tự đi đi.
Lý Tông Dũng:
Được, vậy ngày mai tôi bảo người đưa nó đến sân bay.
Nhiếp Nhiên lại hỏi tiếp:
Tiểu đoàn trưởng, việc điều động của tôi đã có kết quả chưa?
Tôi đã nói chuyện với người Quân khu 9, cũng gửi tài liệu của cô qua đó rồi, nhưng rốt cuộc bọn họ có đồng ý hay không thì phải đợi xem.
Cô yên tâm, tôi sẽ gọi điện thoại cho bọn họ.
Lý Tông Dũng tướng là cô lo nên an ủi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.