Chương 2616: Quên mất một chuyện
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 619 chữ
- 2022-02-20 10:35:24
Như vậy là đang làm khó Lý Tông Dũng, và cũng là một sự sỉ nhục với bản thân cô.
Nhiếp Nhiên nói xong chuẩn bị rời đi.
Lú8c sắp tới cửa, cô đột nhiên nhớ ra mai là ngày tân binh báo danh:
Ngày mai tân binh đến rồi, ngày kia bắt đầu huấn luyện, tôi có cần hu3ấn luyện cùng không?
Lúc này các tân binh đều đã đi họp, Nhiếp Nhiên đi ra ngoài rửa mặt, đến phòng ăn ăn cơm.
Cô ngồi một mình ở trong góc ăn bánh bao, nhớ lại trước kia Hà Giai Ngọc lải nhải ở bên cạnh mình, thỉnh thoảng còn cãi nhau với Nghiêm Hoài Vũ, Kiều Duy và Thi Sảnh sẽ làm người hòa giải, mà Mã Tường và Cố Lâm thì sẽ không nói
Cô hoàn hồn lại vì mấy binh lính cấp dưỡng thu dọn bát đĩa.
Nếu như lần này cô không thể kịp thời đến Quân khu 9 báo cáo thì đồng nghĩa với việc cô sẽ mất hành tung của Cửu Miêu tối thiếu một năm, thời gian đó đủ để cô ta làm quá nhiều chuyện.
Tất cả cơ mật quân đội mà cô ta nghe ngóng được rất có thể sẽ bị cô ta tiết lộ ra ngoài.
Chẳng lẽ cô phải phó thác chuyện này cho người khác à? Không được, cô không yên tâm! Cô đưa cô ta vào nên nhất định phải giải quyết cô ta.
Nhiếp Nhiên quay người ngủ tiếp.
Khoảng thời gian này cô không được nghỉ ngơi, bây giờ chuyện nhà họ Nhiếp đã hoàn toàn kết thúc, cộng thêm là bệnh nhân nên cô dứt khoát thả lỏng ngủ một giấc.
Lúc cô tỉnh lại, trời đã tối rồi.
Nhưng lúc cô tưởng mọi thứ đã lắng xuống thì một vấn đề đột nhiên xuất hiện trong đầu cô, làm cô mở ngay mắt ra, bật dậy.
Cửu Miêu!
Đáng chết, thế mà cô lại quên mất Cửu Miêu! Bây giờ Cửu Miêu đã đến Quân khu 9 rồi, đó là nơi đến gần tổ chức của cô ta nhất.
Lý Tông Dũng nhún vai:
Tùy cô, cường độ huấn luyện của cô không giống bọn họ, huấn luyện cùng bọn họ cũng9 chỉ là những hạng mục cơ bản thôi, không có tác dụng gì với cô cả, với lại cô vẫn đang bị thương, có thể nghỉ ngơi một thời gian trước.6
Được rồi, để tôi xem xét.
Nhiếp Nhiên rời khỏi phòng, trở lại phòng mình.
Về đến phòng, cô nằm lên giường thở dài một hơi. <5br>
Cuối cùng tất cả mọi chuyện đã kết thúc.
Nhiếp Thành Thăng và Diệp Trần đã ngã ngựa, nhà họ Nhiếp xong đời, bây giờ chắc chỉ còn đợi điều động thôi.
Xem ra cô không thể không vào Quân khu 9 thật rồi! Nhiếp Nhiên cau mày, cảm thấy hơi khó giải quyết.
Quân khu 9 được nhiều người ngưỡng mộ, trừ việc huấn luyện nghiêm khắc ở trình độ cao ra thì còn có yêu cầu tuyệt đối, không phải chỉ cần một bức thư tiên cử hay mây nhiệm vụ là được đặc cách.
Đêm lạnh như nước.
Nhiếp Nhiên mơ màng ngủ thiếp đi.
Không biết đã qua bao lâu, cô nghe thấy thỉnh thoảng dưới tầng và ngoài cửa lại vang lên tiếng huyên náo.
Chắc tân binh đã tới báo cáo rồi.
Nhiếp Nhiên nhanh chóng ăn cơm rồi rời khỏi phòng.
Lúc này các tân binh vẫn còn đang ở trong hội trường nghe Lý Tông Dũng phát biểu, Nhiếp Nhiên nhân lúc này đi lại trong sân huấn luyện.
Đến khi tiêu cơm, cô mới trở về phòng, tắm xong rồi đi ngủ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.