Chương 3129: Đơn thương độc mã đuổi theo
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 696 chữ
- 2022-02-27 08:49:19
So với Nhiếp Nhiên, Dương Thụ quá kém.
Năng lực không mạnh bằng cô, ẩn nhẫn cũng chỉ miễn cưỡng, tâm trạng thì dễ kí8ch động.
Trừ việc hễ có chuyện gì là lao đến trước mặt Nhiếp Nhiên, ngăn cản cho cô còn coi như chấp nhận được ra. 3
Nhiếp Nhiên:
Hết cách rồi, coi như hàng tồn thôi.
Tuy lời nói mang ý ghét bỏ nhưng rõ ràng vẫn coi trọng Dương Th9ụ.
Mạc Thừa nhìn vào gương, cau mày:
Không phải người của tôi.
Hắn nói xong, chiếc xe kia đã kéo gần khoảng cách với bọn họ.
Hắn lại tăng thêm tốc độ.
Người phía sau cũng đạp chân ga, bám chặt không thả.
Nhiếp Nhiên vội giơ tay ra ấn lấy.
Mạc Thừa híp mắt lại, vừa nhìn liền biết hẳn cực kỳ không vui vì hành động ngăn cản này của cô.
Mấy lần Mạc Thừa sắp cắt đuôi được, nhưng cuối cùng đối phương luôn có cách đuổi kịp.
Ban đầu Nhiếp Nhiên chỉ chú ý đến xe, dần dần phát hiện kỹ thuật lái xe của người này không tồi.
Đúng là đồ điên!
Nhưng đồ điên này lại lọt vào mắt hắn.
Quân khu 9 còn có người lái xe giỏi vậy à? Cô cố gắng nhìn vào trong xe, sau đó...
siết chặt tay lại.
Thật ra không phải Mạc Thừa chưa từng thấy mức độ cô coi trọng người mình.
Trước đây lần đầu tiên bọn họ6 gặp nhau, vì cứu người mà cô một thân một mình xông pha.
Dịch Sùng Chiêu?! Anh một thân một mình đột phá lớp lớp vòng vây đuổi đến?! Nhiếp Nhiên cau chặt mày lại, vẻ mặt cũng vô cùng nặng nề.
Đột nhiên Mạc Thừa nóng nảy lên tiếng:
Tự tìm cái chết!
Hắn rút súng muốn bắn vào xe của anh.
Mạc Thừa cũng không nói gì nữa, đạp chân ga lao đi như bay.
Đám người sau lưng phát hiện lão đại nhà mình tăng tốc thì cũng bám theo.
Nhưng kéo giãn khoảng cách không được bao lâu, chiếc xe phía sau đã vượt qua xe của mấy tên thuộc hạ kia, bám sát xe Mạc Thừa.
Ha ha! Lái giỏi đấy.
Mặc dù là khen nhưng trong mắt Mạc Thừa đã bao phủ một tầng sương lạnh.
Nhiếp Nhiên thấy rõ đường nét chiếc xe kia, buột miệng nói:
Là xe của Quân khu 9!
Đầu tiên Mạc Thừa còn nhìn chằm chằm chiếc xe kia, nhưng sau đó phát hiện chỉ có một chiếc, thể là vẻ mặt lại thả lỏng:
Cô hốt hoảng như vậy làm gì, chỉ có một chiếc xe mà thôi.
Một người Quân khu 9 có thể địch lại mười thuộc hạ của anh.
Nhiếp Nhiên cau mày, có vẻ kiêng dè.
Mạc Thừa liếc cô:
Lá gan lúc đối phó với nhiều binh lính Quân khu 9 của cô khi ấy đâu rồi?
Lúc đó tôi ôm quyết tâm liều chết, đương nhiên không sợ gì cả.
Vậy bây giờ cô muốn sống nên sợ rồi à?
Nhiếp Nhiên gật đầu:
Ừ.
Mạc Thừa cong môi lên:
Yên tâm, tôi thu nhận cô thì sẽ có thể bảo vệ cô.
Nhiếp Nhiên nhìn hắn nhưng không nói gì.
Bây giờ cô lại vì một người mà nói với hắn rằng người này5 rất quan trọng, anh không được động đến anh ta.
Ha ha! Rõ ràng không có tư cách gì, thậm chí mình cũng đang trong tình cảnh nguy hiểm nhưng lúc nào cô cũng mạnh miệng được.
Mỗi người trong xe ôm một suy nghĩ riêng, bầu không khí yên tĩnh đến ngột ngạt.
Qua khoảng mười phút, Nhiếp Nhiên phát hiện trong gương chiếu hậu có một điểm đen nhỏ rồi lớn dần, Chẳng lẽ là người của Mạc Thừa à?
Có người đuổi theo rồi.
Nhiếp Nhiên không biết thuộc hạ của Mạc Thừa nên nhắc nhở.
Có lẽ bản lĩnh của cô chính là cái mạng này.
Dùng mạng mở ra một con đường máu cho mình, dùng mạng bảo vệ người mình muốn bảo vệ.
Nếu như lúc này không phải Nhiếp Nhiên, chỉ sợ đã sớm bị hắn bắn nát đầu rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.