Chương 1823: Sao lại bắt tôi?
-
Cuồng Thám
- Khoáng Hải Vong Hồ
- 1487 chữ
- 2022-02-19 08:34:09
Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập, rõ ràng là người bên ngoài đã bao vây căn hầm bí mật này lại, đang muốn xông vào. <8br>
Đan Long.
Triệu Ngọc nói:
Tuy ông có lý do hại chết nhiều người như vậy, nhưng ông xem mạng người rẻ rúng như cỏ rác, ông ph3ải chịu trách nhiệm cho tội ác mình đã gây ra!
Tôi biết.
Triệu Ngọc nói:
Tôi không có quyền phán xét ông nhưng thế giới này còn có 9công lý, cho dù ở Mahazaya cũng không ngoại lệ! Cho nên tôi sẽ vạch trần tội ác của ông, để ông và hung thủ Kuman Thong giết người tiế6ng tăm lừng lẫy này phải chịu hình phạt thích đáng!!
Anh...
anh...
Đan Long nằm trên mặt đất, lộ ra vẻ mặt không thể tưởng 5tượng nổi:
Đã sắp chết đến nơi rồi mà anh còn nghĩ đến chuyện phán quyết tội...
Anh thật là thú vị! Người của tôi xông vào thì anh sẽ bị bắn thành cái sọt, cho dù anh biết thay đổi gương mặt thì thế nào? Anh cho là lần này anh còn có thể may mắn chạy thoát sao? Anh cho là anh còn có thể dẫn tôi và anh tôi chạy ra ngoài sao? Kẻ điên, đúng là kẻ điên hết thuốc chữa!!!
Cho nên, lúc này hắn mới nghĩ tới chuyện tự lẻn vào tòa nhà ép buộc Đan Long nói ra kế hoạch cụ thể của ông ta.
Đợi khi nào đã tra xét rõ ràng, lấy được đầy đủ chứng cứ thì mới để Juliet dẫn theo đoàn đội của cô ta tiến tới đánh bất ngờ.
Đương nhiên Triệu Ngọc cũng biết sau khi xảy ra chuyện thì căn cứ của Đan Long sẽ bố trí càng kiên cố, phòng bị nghiêm ngặt hơn, trừ phi hắn có thể bay vào.
Ha ha...
Juliet mỉm cười vỗ vào vai Triệu Ngọc:
Sao tôi có thể bỏ qua thời khắc chứng kiến lịch sử này chứ?
Juliet nói rồi vẫy tay ra hiệu, binh sĩ sau lưng cô ta lập tức xông vào trong nhà khống chế Đan Long đã hoàn toàn suy sụp, vô cùng thê thảm.
Ôi trời ơi.
Juliet đi tới bên cạnh giường bệnh nhìn người đang nằm trên đó rồi nói:
Không ngờ hung thủ Kuman Thong giết người tiếng tăm lừng lẫy lại trốn ở đây! Hơn nữa còn thành ra thế này nữa...
Đúng là xúc động mà!
Nói xong, Juliet quay đầu lại tình cảm nồng nàn vỗ vào Triệu Ngọc nói:
Cảm ơn người anh em thân thiết của tôi! Ân huệ mà cậu nợ tôi trước kia, coi như huế!
Cô đừng nói vậy!
Triệu Ngọc vội vàng phản bác lại:
Sư tỷ à, lúc tôi cứu cô một mạng ở tòa nhà Quốc hội thì chúng ta đã huề nhau rồi! Bây giờ, tôi giúp mọi người điều tra ra chân tướng vụ án Kuman Thong giết người, còn có sự thật chuyện đồng đội của cô bị nổ nữa, cho nên xem như lần này là cô nợ tôi rồi!
Chuyện này...
Ha ha...
Do bị thương nặng nên sắc mặt Juliet vẫn còn tái nhợt, nhưng cô ta vẫn bị Triệu Ngọc chọc cười, giơ ngón cái lên với Triệu Ngọc:
Cậu thật biết tính toán, thôi được rồi! Tôi phục cậu rồi đó, xem như tôi nợ cậu một ân huệ lớn, sau này sẽ trả lại cho cậu gấp đôi, như vậy được chưa?
Ừm...
Như vậy còn tạm chấp nhận được...
Triệu Ngọc hài lòng gật đầu, sau đó bỏ ngón tay nói:
Tiền thưởng và danh hiệu vinh dự công dân tốt của Paris này, không được thiếu phần tôi đâu đó!
Được, được, được..
Juliet chắp hai tay thi lễ với Triệu Ngọc:
Tôi sẽ để Tổng thống của chúng tôi đích thân trao thưởng cho cậu, như vậy đã được chưa?
Hai người nói rồi bật cười thật to, như bên cạnh không có người, Đan Long nghe đến sững sờ, ngây người ra đó.
Tới lúc này ông ta mới hiểu ra không phải một mình Triệu Ngọc xông vào đầm rồng hang cọp, mà là có chuẩn bị sẵn sàng! Lúc trước, sau khi Triệu Ngọc mạo hiểm cứu Juliet từ tòa nhà Quốc hội, phát hiện vết thương của Juliet không quá nghiêm trọng như mình nghĩ, chỉ là bị người khác tiêm thuốc an thần cho nên rơi vào tình trạng hôn mê.
Thế là hắn lập tức dùng một viên thuốc giải độc tàng hình đánh thức cô ta dậy.
Nhưng Triệu Ngọc chẳng những biết bay mà còn biết tàng hình nữa, cho nên lẻn vào trong chỉ là việc cỏn con mà thôi, nhờ vậy mới có chuyện trước đó.
Mà toàn bộ quá trình này, trên người Triệu Ngọc đều có trang bị camera lỗ kim, Juliet có thể biết được ngay tình huống và điều chỉnh lại kế hoạch bất kỳ lúc nào.
Cho nên khi Đan Long thừa nhận bệnh nhân trên giường chính là hung thủ của vụ án Kuman Thong giết người thì Juliet đã lập tức dẫn thuộc hạ của mình tới đánh bất ngờ.
Đan Long biết rõ quân đội của mình sẽ không có loại trang bị này, cho nên nhóm người này không phải là thuộc hạ của mình.
Chuyện này...
Đan Long quá đỗi ngạc nhiên, trong đầu bắt đầu kêu ong ong.
Một giây tiếp theo chuyện càng đáng sợ đã xảy ra, một binh sĩ đi đầu có thân hình cao lớn tháo mũ sắt ra chào hỏi với Triệu Ngọc.
Sau khi Juliet biết được sự thật đương nhiên nổi trận lôi đình, giận sôi máu, lập tức liên lạc với cơ quan tình báo địa phương của bọn họ, cùng với đội viên đặc chiến đang mai phục ở quốc gia gần đó để chuẩn bị tính sổ với Đan Long.
Nhưng Triệu Ngọc vẫn khuyên can cô ta, dù gì bọn họ cũng không có bằng chứng cụ thể, hơn nữa đến tận bây giờ bọn họ còn chưa biết được chân tướng của vụ án Kuman Thong giết người, cho nên không thể phán đoán được vụ nổ bên ngoài khách sạn Hilton có phải là do Đan Long làm hay không? Ông ta chỉ là một kẻ khả nghi mà thôi.
Vì vậy, Triệu Ngọc mới cho rằng đường đột tiến hành trả thù như vậy sẽ không danh chính ngôn thuận, vả lại sẽ dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Hừ...
Triệu Ngọc nhìn Đan Long với ánh mắt đầy khinh miệt, sau đó chỉ về phía cửa chính của căn hầm bí mật nói:
Hôm nay tôi sẽ cho ông thấy, tôi đây làm thế nào để dẫn các ông ra khỏi cánh cửa này một cách an
toàn! Ông hãy chồng mặt lên mà xem cho rõ...
Triệu Ngọc nói rồi bước tới cửa phòng, ấn mạnh lên nút ở cánh cửa, cánh cửa này liền lập tức mở ra.
Hắn không những không sử dụng các loại đạo cụ như máy ngụy trang hoặc là áo chống đạn, cũng không lỗi Đan Long với Tất Khôn ra làm con tin, mà thoải mái đứng sừng sững trước cửa, ngạo mạn bước đi nhìn thiên hạ.
Này...
Đan Long lén nhìn giường bệnh thầm nghĩ, chỉ cần người của mình xông vào thì ông ta sẽ lập tức ra lệnh cho bọn họ nổ súng bắn chết Triệu Ngọc, sau đó mình sẽ trốn ra phía sau giường bệnh.
Nhưng đợi tới khi cánh cửa hầm mở ra thì Đan Long đã đờ người.
Chỉ thấy người cầm súng đứng ngoài cửa không phải là thuộc hạ của ông ta, mà là một nhóm bộ đội đặc chủng mặc quần áo rằn ri, đội mũ sắt chống bạo động.
Người lính đặc chủng này là một người châu u với mái tóc vàng, da trắng, vóc người vô cùng cao lớn vạm vỡ, hơn nữa là một người phụ nữ!!
Nhưng mà, trên đầu người phụ nữ này lại quấn băng vải, chắc là bị thương.
Đệch.
Triệu Ngọc vừa nhìn thấy người phụ nữ này cũng giật bắn mình, vội kinh ngạc nói:
Sư tỷ, cô liều mạng quá vậy? Vết thương còn chưa lành mà đã đích thân ra trận rồi à?
Thì ra người phụ nữ châu u có dáng người cao lớn này không phải ai khác, mà chính là vị sư tỷ Dagger nước Pháp Juliet kia.
Người của Juliet đều là tinh anh bất phàm, bọn họ được trang bị một loại đạn diễn tập có uy lực khá lớn có thể làm kẻ địch mất sức phản kháng chỉ trong nháy mắt.
Thế nên chưa tới mười phút bọn họ đã lẳng lặng chiếm lĩnh cả căn cứ của Đan Long.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.