Chương 112


Số từ: 2261
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Ký Hồng trong lòng chấn động
Đúng, chiếm vị trí.
Hồ nham thạch nóng chảy cũng là một cái thông đạo hình cung chừng hơn mười trượng, hơn nữa con sông nham thạch nóng chảy chỉ có một bên thông đạo rộng lớn. Bên cạnh đó càng gần sát nham thạch càng nóng, ngay cả Nhất lưu võ giả tối thiểu cũng phải cách bên hồ nham thạch hai ba trượng, nếu vào quá gần dẫn đến tiêu hao nội kình một cách kinh người.
Điều này khiến cho phiến đất trống quanh hồ dung nham nhiều nhất chỉ chứa được hai ba trăm người.
Tóm lại, đi càng chậm sợ càng khó chiếm được vị trí
"Nếu ngay từ đầu đã bị dồn ra ngoài hơn mười trượng, căn bản không có cơ hội cướp đoạt được Hắc Hỏa Linh Quả" Ký Hồng vội vã nói "Thanh Sơn, Quan Lục, lập tức dẫn người, chúng ta trực tiếp chạy xuống dưới lòng đất, trước hết chiếm vị trí tốt. đúng rồi... phải mang nhiều đồ ăn và nước một chút."
Nhìn ra tình huống dưới lòng đất, bọn Đằng Thanh Sơn trong nửa canh giờ tiêu phí không ít bạc, mua một số lượng lớn bánh bao, bánh nước và đồ ăn, đồng thời cũng khoác trên vai một thùng nước. Sau khi nước và đồ ăn đã chuẩn bị đầy đủ, bọn người Đằng Thanh Sơn liền lập tức chạy tới khe sâu kia.
Khi bọn người Đằng Thanh Sơn đến nơi...
"Ha ha... Ký Hồng, các ngươi tới rất nhanh" Đỗ Cửu đang đứng trong khe sâu, những cao thủ Thanh Hồ Đảo dưới trướng hắn cũng là trên lưng đeo thức ăn hoặc đeo thùng nước đang leo lên tiếng vào huyệt động.
"Không nhanh bằng các ngươi" Ký Hồng phân phó "Thanh Sơn, dẫn đầu đi lên trước"
"Dạ!"
Trên lưng Đằng Thanh Sơn đeo một thùng nước làm bằng sắt, thùng nước của hắn là lớn nhất. nặng chừng một ngàn cân, nặng như vậy đối với cao thủ bình thường mà khoác trên lưng muốn đi vào sơn động cũng có chút phiền toái.
"Các ngươi vội cái gì?" Thiếu đảo chủ Cổ Thế Hữu đang đứng phía dưới vung trường thương trong tay lên, ngăn đón Đằng Thanh Sơn
Hiện tại trên lưng Đằng Thanh Sơn đang đeo thùng nước, Cổ Thế Hữu nghĩ tính linh hoạt của Đằng Thanh Sơn sẽ kém đi rất nhiều.
Luân Hồi thương trong tay gạt ra, hắn lập tức mượn lực cả người nhảy lên, túm lấy hai vách đá bên dưới rồi đạp vào vai một gã cao thủ của Thanh Hồ Đảo chui vào huyệt động.
"Hảo khinh công" Cổ Thế Hữu khen
"Nhanh lên đi" Ký Hồng ở bên dưới chủ trì, những cao thủ còn lại đều lần lượt leo lên. Trên lưng họ đeo mấy trăm cân đồ vật, khó khăn quá lớn để bay lên
Phía Thanh Hồ Đảo vẫn là đi trước một bước, Quy Nguyên tông thì chậm hơn một chút
Nóng, phi thường nóng.
Không quản là cao thủ của Thanh Hồ Đảo hay cao thủ của Quy Nguyên tông, lưng đeo mấy trăm cân đồ vật đi lại trong hoàn cảnh nhiệt độ trên sáu mươi độ, bên cạnh dung nham nóng chảy, khi thì từng đợt khí lưu bốc lên cho dù là tránh xa thì cũng khiến cho các cao thủ khó chịu.
Mồ hôi chảy ròng ròng!
"Chỗ nóng như vậy mà vẫn phải đi xuống? Trời ạ"
"Nóng quá, cả đời ta chưa bao giờ thấy chỗ nào nóng như vậy"
Nhóm cao thủ đều cảm thấy họ phải chịu khổ vài ngày.
Rất nhanh người của Quy Nguyên tông và Thanh Hồ Đảo chạy tới bên hồ dung nham.
Giờ phút này, bên cạnh hồ nham thạch chỉ có nhân mã của hai bên, nhân mã các nơi khác còn chưa kịp chạy đến.
"Chúng ta tiến vào huyệt động này đã tới gần chân núi, mà hố sâu thông đạo vẫn còn xa, chúng ta tới cũng rất nhanh" Trên mặt Ký Hồng lộ ra vẻ tươi cười "Tốt lắm, chúng ta chiếm cứ một chỗ rộng bốn trượng là được, những người khác nếu như ngồi không nổi thì tiến vào đường hầm nghỉ ngơi.
Mặc dù nói là bên cạnh hồ nham thạch nhưng cũng rộng chừng mười trượng.
Nhưng ai cũng biết ở đây có hơn vạn võ giả, cao thủ nhiều như mây, Quy Nguyên tông muốn chiếm một nửa chỉ sợ rằng các cao thủ khác đem người của Quy Nguyên tông xé xác,
"Thanh Sơn, nóng như vậy chúng ta ăn cơm và ngủ tại đây?" Thanh Hổ vẻ mặt đau khổ hỏi
"Nóng cũng không có biện pháp khác, kiên nhẫn một chút đi" Đằng Thanh Sơn cười nói "Sau khi Hắc Hỏa Linh quả đến ngày thành thục cũng là ngày cuối cùng chúng ta phải chịu đựng"
Rộng bốn trượng, ngồi xuống một loạt mười người, mỗi người cách nhau khoảng sáu bảy thước để cho người khác nằm xuống nghỉ ngơi. Chỉ có ba hàng được ngồi, những người khác nhất định phải tiến vào đường hầm.
Theo thời gian trôi qua, phần lớn võ giả đều tới nơi
"Mẹ nó, nóng quá!" rất nhiều võ giả lần đầu tiến đến, nhất thời không ngừng kêu khổ.
"Vừa nóng lại vừa khô! Phải mang thật nhiều nước, nếu không buổi tối nóng không chịu được" rất nhiều võ giả có kinh nghiệm vừa tiến tới liền lập tức quay ra ngoài lấy nước.
"Nhiều người như vậy, Hắc Hỏa Linh quả ở đâu ta nhìn không thấy?" Một vài võ giả tới sau, chỉ nhìn thấy rất nhiều võ giả hoặc là nằm, hoặc là ngồi liền thấy choáng váng.
Võ giả dũng mãnh tiền vào dưới lòng đất có rất nhiều, rất nhiều. Chỉ riêng bờ sông nham thạch đã kéo dài tới hai ba trăm trượng, nên phần lớn võ giả ở lại trong đường hầm cũng không có gì lạ
"Thanh Sơn, cũng là các ngươi nghĩ chu toàn" Đằng Thanh Hổ nhìn đằng xa chỉ thấy lố nhố những người là người, không thấy điểm cuối "nhiều người như vậy, nếu chúng ta tới chậm căn bản không vào được"
"Đi ra ngoài dễ dàng, tiến vào khó khăn" Đằng Thanh Sơn cũng thở dài không thôi.
Nếu như người ở bên trong muốn ra ngoài thì những võ giả ở bên ngoài rất phối hợp. Nhưng nếu người bên ngoài muốn dồn dập tiến vào, người bên trong sẽ liên hợp lại thậm chí còn động đao chém giết.
"Người của Tiêu Dao Cung thật thảm" Thanh Hổ thở dài nhìn hơn mười người trên phần đất bên ngoài ở hướng xa xa "Bọn họ tối thiểu cũng phải chết bốn năm mươi người rồi"
"Uhm" Đằng Thanh Sơn nhìn ra xa, một đám người mặc áo bào trắng
Đám người nọ chính là một trong bát đại tông phái Tiêu Dao Cung cao thủ. Lần này người của Tiêu Dao Cung đến muộn một chút, làm cho thời điểm mà bọn họ đi vào võ giả đã xếp dài hàng trăm trượng, nếu như bên ngoài hàng trăm trượng thì làm sao đoạt được Hắc Hỏa Linh quả? Cho nên họ cứng rắn hướng phía trước dồn tới.
Võ giả ở phía trước cũng rất nhiều, mà bọn họ cũng không nguyện ý nhường vị trí, đó chính là mâu thuẫn mà phía trước phần đông số lượng võ giả, ai sợ ai?
Võ giả đều là nhóm người tàn nhẫn, một khi giết chóc thì xuống tay cũng cực kì tàn nhẫn!
Máu tươi bắn tung, may mắn cho Tiêu Dao Cung có hai vị trưởng lão Hắc - Bạch một hơi chém giết rốt cuộc mới trấn trụ được phần lớn những võ giả điên cuồng. Cuối cùng người củaTiêu Dao cung cũng cách hồ nham thạch mười trượng, không ai đồng ý cho họ tiến thêm, bởi vì những người ở trước cơ hồ đều là cao thủ.
Nếu như Tiêu Dao Cung bá đạo lao tới trước, sợ rằng hôm nay cũng không có mấy người còn sống
"Nơi này mau đổ mồ hôi rất dễ khát" Nhóm vũ giả phải thường xuyên đi uống nước, dưới nền đất này thức ăn là cần nhưng thiếu nhất vẫn là nước, tiêu hao cực nhanh.
Suốt ba ngày.
Nhiệt độ trong đường hầm đạt tới sáu mươi độ, ngơ ngẩn ba ngày trong đó dù là vũ giả lợi hại nhưng rất nhiều người đều cảm thấy đầu óc choáng váng, không ít vũ giả thực lực yếu đều rới khỏi lòng đất, chui lên phía trên.Đối với họ mà nói, việc đi xuống lòng đất cũng chỉ để xem tuồng hay mà thôi.
Chỉ vì muốn xem tuồng hay mà chịu khổ như vậy, không đáng. Trong ba ngày thời gian, có hơn nửa vũ giả rời đi, tuy nhiên tại bên cạnh hồ nham thạch nhóm vũ giả tối hậu vẫn kiên trì
"Nhóm vũ giả này thân thể luyện quá kém" Đằng Thanh Sơn lắc đầu thầm nhủ. Nhóm vũ giả này nội kình mặc dù hùng hậu, nhưng gặp nhiệt độ cực nóng thì thân thể chịu không nổi "Gặp phải khốn cảnh, nội kình tiêu hao hết bọn họ chỉ có chờ chết" Đằng Thanh Sơn thỉnh thoảng mới uống một ngụm nước.
Kì thật cho dù hắn có không uống nước thì cũng không phải bận tâm. Chính là hắn không muốn khiến cho người khác nghĩ hắn kì quái.
Điểm cực nóng ấy đối với Đằng Thanh Sơn không có một chút nào ảnh hưởng.
"Hô"
Rồi đột nhiên một cỗ nhiệt lưu nóng bỏng từ trong hồ mênh mông tỏa ra.
"Nóng quá" không ít vũ giả ngồi trong phạm vi đó bị nhiệt khí làm bị bỏng, cả kinh lập tức thối lui.
"Tối thiểu hơn một trăm độ, sao lại thế này?" Đằng Thanh Sơn cũng cả kinh, lập tức hướng hồ nham thạch nóng bỏng nhìn lại, chỉ thấy giữa hồ nham thạch nóng chảy, hắc linh quả sinh trưởng trên tảng đá lớn màu đen đang mờ mờ từng đợt phát ra hồng quang, khi thì đỏ, khi thì đen. Mỗi một lần biến đổi đều có một lần nhiệt khí mênh mông toát ra.
Hô! Hô!
Nhiệt khí mênh mông kia có nóng hơn đi nữa thì cũng vô pháp khiến vũ giả lùi lại phía sau,
"Hắc hỏa linh quả thành thục" Không biết ai đó hô một tiếng
Nguyên bản đám người đang rất yên lặng đột nhiên ồn ào một mảnh, thậm chí những vũ giả ở phía sau còn chen lấn tới phía trước.
"Vù, vù" Hắc Hỏa Linh quả trong nháy mắt lập tức biến thành màu đỏ, thậm chí còn biểu hiện ngọn lửa đang thiêu đốt.
"Thành thục" (chín)
Tầng tầng vũ giả đều đứng lên, cơ hồ chỉ trong nháy mắt mấy đạo thân ảnh liền bay về phía tảng đá màu đen ở giữa hồ nham thạch.
"Muốn đoạt linh quả kìa"
"Giết chết bọn họ"
Bạo loạn.
Nhóm vũ giả ở phía sau cũng không cam tâm đứng yên, cả đám tìm cách tiến về phía trước. Mà những kẻ không thể tiến lên phía trước lại hô lớn "Giết chết bọn họ" rồi "Đoạt linh quả Kìa" đúng là chỉ sợ thiên hạ bất loạn mà.
Toàn bộ không khí trở nên điên cuồng, mấy đạo thân ảnh bay về phía tảng đá màu đen lại làm không khí lập tức đạt tới cao trào.
"Giết chết bọn họ"
"Hưu! Oanh! Phốc"
Cơ hồ trong nháy mắt công phu, phi đao, các loại liễu diệp đao... rất nhiều loại ám khí bắn nhanh về phía bóng người đang phi thân đến tảng đá màu đen, ngoại trừ những loại ám khí này thậm chí còn không thiếu những cao thủ không có ám khí đều tùy tiền nhặt đá lên, hung hăng ném tới, nhất lưu vũ giả ném đá uy lực cũng rất đáng sợ.
"Bảy người!" Đằng Thanh Sơn bình tĩnh đứng không nhúc nhích.
"Bồng, bồng, phốc"
Một loạt âm thanh hỗn loạn, một loạt tiếng kêu thảm thiết, bảy người bay về phía tảng đá màu đen, sáu người trọng thương tại chỗ rơi xuống nham thạch nóng bỏng bên dưới, người thứ bảy chỉ kiên trì hơn trong chốc lát liền bị một tảng đá nện vào cổ, cả người trực tiếp rơi xuống dòng dung nham.
Bảy người rơi vào dòng dung nham nóng chảy.
Nham thạch nóng chảy trong hồ có màu kim hoàng (màu trắng pha vàng), bảy người vừa rơi vào dung nham thì ngay lập tức toàn thân bốc lửa, đồng thời họ cũng kêu lên thảm thiết.
"A...!"
Thanh âm thê lương giống như quỷ hồn kêu gào.
"Xuy, xuy" Bên trong dòng dung nham màu kim hoàng, chỉ trong nháy mắt da thị bảy người liền hóa thành tro bụi, chỉ còn lại bạch cốt hiện ra, nhưng rất nhanh bạch cốt cũng bị hòa tan.
Thi cốt vô tồn! (xương thịt không còn)
Nguyên bản nhóm vũ giả đang điên cuồng rục rịch tiến lên, nhìn thấy cảnh này liền hít vào một hơi, không khí điên cuồng lập tức đọng lại.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.