Chương 116


Số từ: 2412
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Hô!"
Một đạo ảo ảnh từ bên bờ hồ nham thạch cực nhanh hướng tảng đá lớn màu đen giữa hồ nham thạch bay qua. Đằng Thanh Sơn cả sáu giác vẫn cực kì nhạy bén: "Ân? Là Ngân Phát lão giả! Không ngờ hắn còn sống!" Trong năm đại cao thủ bị Xích Lân thú đánh bay một người chết, một người tàn phế. Hắc trưởng lão cũng đang rất là kinh hãi. Chỉ có Ngân Phát lão giả "Vương Vẫn" lại bay qua!
"Một Hậu thiên Vũ giả. Không đáng phải bận tâm!" Đằng Thanh Sơn vừa đáp xuống liền hướng Hắc Hỏa linh quả phóng tới.
Mà cái đầu rất lớn của Xích Lân thú đang dựa vào tảng đá lớn màu đen. Đôi đông tử đỏ au nhìn Đằng Thanh Sơn chằm chằm. Đột nhiên trong mắt nó toát ra một tia tiếu ý. Từ trong hai hàm răng dày đặc màu trắng của Xích Lân thú, một đạo ảo ảnh màu đỏ thật dài phóng ra. Giống như tia chớp phóng tới Hắc hỏa linh quả!
Chỉ trong nháy mắt! Hắc Hỏa linh quả biến mất! Chỉ còn lại Hắc Hỏa linh căn trong suốt rễ cắm sâu vào trong khe đá màu đen.
"Nghiệt súc!!!" đang bay ở giữa không trung Ngân Phát lão giả "Vương Vẫn" gầm lên một tiếng thật lớn.
"Muốn chết!" Đằng Thanh Sơn sắc mặt khó coi. Quát khẽ một tiếng. Luân Hồi Thương trong tay nháy mắt hóa thành một tia chớp. Đâm thẳng tới đầu Xích Lân thú đang ở trong hồ nham thạch nóng chảy.
"Rống..." Xích lân thú phát ra một tiến rống. Lập tức nhanh chóng chìm vào trong nham thạch nóng chảy.
Phốc!
Lưỡi Luân Hồi thương vừa tiến vào nham thạch. Lập tức được thu hồi.
"Xích lân thú hẳn là cố ý!" Trong não Đằng Thanh Sơn xuất hiện một tia tiếu ý. "Trước kia Nó đánh bay năm người chúng ta. Hoàn toàn có đủ thời gian ăn Hắc Hỏa linh quả. Nhưng nó lại không có ăn! Nó cố ý chờ ta lại đây. Làm ta cho ta hy vọng lấy được Hắc Hỏa linh quả.
Sau đó mới đột nhiên ăn Hắc Hỏa linh quả!"
Lưỡi Xích Lân thú giống như lưỡi độc xà tốc độ cực nhanh. Một khi phóng ra, cuốn lấy. Hắc Hỏa linh quả liền biến mất.
Đằng Thanh Sơn căn bản không kịp phản ứng.
"Tất cả mọi việc rõ ràng đều do Xích Lân thú khống chế. Hừ! Xem ra. Lần trước ta làm thương tổn nó. Nó còn ghi nhớ không quên a." Đằng Thanh Sơn cũng cảm nhận được Xích lân thú này. Trí tuệ không hề thua nhân loại." Bất quá đối ta mà nói. Hắc Hỏa linh căn so với Hắc hỏa linh quả còn quan trọng hơn!"
Ý niệm này chợt lóe trong đầu hắn mà thôi.
Đằng Thanh Sơn lập tức nhìn về phía khe đá màu đen trong đó có "Hắc hỏa linh căn". Hắc Hỏa linh căn trong suốt, sáng bóng, mơ hồ phát ra năng lượng thần bí. Đúng là năng lượng này mới có thể sinh dưỡng ra bảo bối "Hắc Hỏa linh quả".
"Hắc Hỏa linh căn ẩn chứa năng lượng thần bí. Thường nhân ăn. Có thể nháy mắt có được vạn cân cự lực, không biết là ta ăn, đem năng lượng hoàn toàn phát huy, có thể đạt tới cảnh giới nào." Ngay thời điểm Đằng Thanh Sơn chuẩn bị thu lấy Hắc Hỏa linh căn.
"Hô!" Một đạo ánh đao bổ về phía Đằng Thanh Sơn.
Đúng là Ngân Phát lão giả "Vương Vẫn" đang đáp xuống!
"Hừ!" Đằng Thanh Sơn một tiếng hừ lạnh. Tay nắm luân hồi Thương lật lại đâm phía sau một phát. Dùng cán thương đâm Ngân Phát lão giả "Vương Vẫn". Đằng Thanh Sơn tay trái nhổ Hắc Hỏa linh căn!
"Bồng!"
Trường đao cùng cán luân Thương Đằng Thanh Sơn va chạm mạnh liệt.
Bồng!
Va chạm cực mạnh sinh ra âm thanh đinh tai nhức óc đáng sợ! Khí kình văng ra xuất hiện một cỗ cuồng phong làm mặt hồ nham thạch gợn sóng bốn phía.
Cả người Đằng Thanh Sơn bị chấn động không khỏi liên tiếp bước về phía trước ba bước.
"Cao thủ! Tuyệt đối là cao thủ. So với Mạnh Điền mạnh hơn nhiều." Đằng Thanh Sơn cả kinh. Ngược lại đáy lòng xuất hiện tia hưng phấn. Đằng Thanh Sơn cười lớn. Đồng thời cả người như tia chớp, toàn thân quay một cái. Luân hồi Thương xẹt qua tạo thành một đạo hình cung mắt thường cũng có thể thấy được, kình khí trực tiếp hướng đầu Ngân Phát lão giả đập tới.
Thương!
Đằng Thanh Sơn rõ ràng cảm giác được trong cán thương truyền đến một kình đạo quỷ dị chấn động. "Thật là cao thủ lợi hại! Trong "Địa Bảng" căn bản không có tên này, không biết hắn ở đâu tới nữa. Phỏng chừng là cao thủ khổ tu ẩn nhẫn hơn mười năm." Đằng Thanh Sơn trường thương trong tay lại rất nhanh.
"Hưu!"
Đằng Thanh Sơn kéo cán thương. Một đạo ngân quang hiện lên. Đầu thương liền mạnh mẽ đâm về phía trước. Không khí rít lên lanh lảnh. Tựa như một tia sấm chớp đánh tới.
"Thương!"
Ngân phát lão giả vừa mới đỡ một thương này, liền cảm giác trong thương ẩn chứa kình đạo xoắn ốc kì lạ. Chiến đao trong tay giống như muốn bị cuốn bay. Ngân Phát lão giả đáy lòng trầm xuống: "Hừ. Không thể cùng tiểu tử này lãng phí thời gian tại đây! Tốc chiến tốc thắng!" Chỉ thấy ánh đao chói mắt liên tiếp phát ra!
Hô! Hô! Hô!
Chín đạo ánh đao sáng lên. Nhưng cùng lúc đó cũng có chính đạo thương ảnh như tia chớp uốn khúc phát ra!
Mỗi một đạo thương ảnh va chạm với một đạo ánh đao!
"Hừ."
Trong lúc giao thủ, Ngân Phát lão giả nháy mắt cúi thấp người. Giống như một con cá mạnh mẽ phóng tới Hắc Hỏa linh căn bên cạnh. Tay trái của hắn vung lên rất quỷ dị. Thị lực của Đằng Thanh Sơn cũng chỉ miễn cưỡng nhìn thất một đạo ảo ảnh.
Hắc Hỏa linh căn không còn!
"Ha ha. Đằng Thanh Sơn. Quả nhiên ngươi là một cao thủ thế hệ trẻ tuổi. Lão hủ tiềm tu hơn mười năm. Cũng chỉ có thể hơn ngươi một chút mà thôi." Cùng với tiếng cười to, bóng người của Ngân Phát giả đã tới giữa hồ nham thạch.
"Để Hắc Hỏa linh căn lại!"
Đằng Thanh Sơn hét to một tiếng. Cũng từ tảng đá lớn màu đen phóng đến bờ hồ nham thạch nóng chảy đuổi theo. Tự đáy lòng Đằng Thanh Sơn cũng rất khiếp sợ lão gia hỏa này: "Vừa rồi trong nháy mắt mỗi một đao tối thiểu đều ẩn chứa mười vạn cân cự lực. Hơn nữa dưới tình huống như vậy còn có thể thi triển một thân pháp quỷ dị vô cùng ngay cả ta cũng không kịp phản ứng!"
Dị!
Đúng. Thực là quỷ dị!
Đằng Thanh Sơn thậm chí còn cho rằng nếu chỉ đơn thuần thi triển thân pháp linh hoạt thì cho dù chính mình bạo phát tất cả thực lực, sợ khó có thể sánh được lão gia hỏa này. Hẳn là hắn trong số nhóm người bài danh "Địa Bảng" đã bị gạch tên. Đối thủ như vậy, dứt khoát không thể bỏ qua!" Đằng Thanh Sơn căn bản không có khả năng buông tha đối thủ. Chẳng những muốn cùng đối phương đánh một trận mà còn vì Hắc Hỏa linh căn rất trọng yếu Đằng Thanh Sơn phải đoạt được!
Ngân Phát lão giả bỏ chốn dĩ nhiên lại hướng đám người Thanh Hồ Đảo lao đến.
"Ngăn lại hắn!" Thiếu đảo chủ Thanh Hồ Đảo "Cổ Thế Hữu" hét to một tiếng. Phía sau nhiều cao thủ đều nhịp nhàng. Có một nhóm người đồng thời lấy ra trường thương, hơn mười đạo thương ảnh giống như cái võng hướng Ngân Phát lão giả chụp tới. Ngân Phát Lão Giả rơi xuống bên bờ hồ thân ảnh cực kì linh hoạt lập tức lóe lên.
Hô!
Giống như một cái con cá chui vào trong đám cao thủ Thanh Hồ Đảo.
"A! A! A!"...
Liên tiếp tiếng kêu thảm thiết vang lên. Máu văng ra. Ngân Phát Lão Giả liền dễ dàng vọt qua đám nhân mã Thanh Hồ Đảo.
"Giết hắn đoạt Hắc Hỏa linh căn! Hắn chỉ có một mình. Đánh không lại chúng ta." Có người hô lớn. Nhưng rõ ràng đám võ giả này ở phía sau xem trò vui, đa số không dám tham lam Hắc hỏa linh căn này. Tuy Hắc Hỏa linh căn này có thể dễ dàng tạo nên một Nhất Lưu Vũ Giả còn có thể cải thiện thể chất.
Nhưng võ giả bình thường cũng không giữ được.
Vượt qua đám võ giả Thanh Hồ Đảo cản trở, Ngân Phát Lão giả giống như cá ở trong nước. Thân pháp linh hoạt nhanh chóng phi thân rời đi.
"Hưu trốn!"
Đằng Thanh Sơn hét to một tiếng. Tốc độ nháy mắt tăng thêm ba bốn thành cũng nhanh chóng đuổi theo.
Hai đại cao thủ một trốn một truy. Trong nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt đông đảo cao thủ ở nơi đây. Hiện giờ giữa hồ nham thạch nóng cháy, đã không còn Hắc Hỏa linh căn và Hắc Hỏa linh quả. Đương nhiên dưới đáy dòng nham thạch có lẽ Xích lân thú đang ẩn núp. Cũng không ai dám giết Xích Lân thú.
"Không nghĩ tới lại có nhiều cao thủ chết đi như vậy a, trận huyết chiến lần này thật là tuyệt vời."
"Ân. Tiêu Dao Cung Bạch trưởng lão đều đã chết. Thiện Thủy Tông Thích Diễm cũng bị Xích Lân thú cắn chết! Lý lão tiên sinh Từ Dương quận chúng ta cũng rơi vào hồ nham thạch nóng chảy đã chết. Thanh Hồ Đảo" Sinh Tử Đao" Đỗ Cửu cũng đã chết... các đại cao thủ mười ngón tay đếm cũng không hết a."
Một đám chậc chậc tán thưởng.
Cao thủ chết mới có thể thỏa mãn đám võ giả xem trò vui này.
Người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn!
Bất quá cao thủ lợi hại đều coi thường tiền tài. Có thể làm cho bọn họ điên cuồng chỉ có linh quả do thiên đia sinh ra hoặc là tài liệu trân quý hãn hữu có thể tạo ra thần binh lợi khí.
"Vương Vẫn thật là mạnh. Không ngờ có thể đoạt được Hắc Hỏa linh căn! Đằng Thanh Sơn kia tựa hồ kém hắn một bậc a."
"Đằng Thanh Sơn chỉ kém Vương Vẫn về thân pháp linh hoạt quỉ dị thôi. Nếu thực sự chém giết, hai người ai thua ai thắng còn khó nói. Ngươi không thấy Hắc Bạch nhị vị trưởng lão liên thủ cũng không áp chế được Đằng Thanh Sơn. Luận về thủ đoạn. Chậc chậc... Nghe nói. Đằng Thanh Sơn mới mười bảy tuổi đầu."
"Mười bảy tuổi đã mạnh như vậy. Gặp quỷ a!"
Lúc này đây, tranh đoạt Hắc Hỏa linh quả ai cũng không ngờ cuối cùng bị Xích Lân thú đoạt đi.
Kì thật cũng là Xích Lân thú vận khí tốt. Hắc Hỏa linh quả vừa vặn sinh trưởng ở giữa hồ nham thạch nóng chảy. Như vậy, nó mới có thể ẩn núp tiến vào. Nếu không, ở đây có rất nhiều võ giả bây quanh. Sợ rằng chỉ cần hơn mười Nhất Lưu Vũ Giả liên thủ cũng có thể áp chế Xích lân thú này. Dù sao. Nó thật đúng là chính biến đổi.
Lúc này đây, tranh đoạt Hắc Hỏa linh quả không có phương nào giành thắng lợi.
Ký Hồng trán chảy mồ hôi hột. Chịu đựng nỗi đau cụt tay. Quát: "Tốt lắm. Hắc Hỏa linh quả đã bị Xích lân thú cướp được. Chúng ta đi về trước. Xích Lân lột lân giáp... Về sau chậm rãi tìm."
Thống lĩnh đại nhân. Thanh Sơn hắn..." Thanh Hổ lo lắng nói.
Ký Hồng nhìn hắn một cái không có một chút tươi cười: "Thương pháp của Thanh Sơn trên phương diện phòng ngự rất mạnh. Vương Vẫn kia tuy thâm tàng bất lộ. Nhưng muốn đánh bại Thanh Sơn. Cũng không dễ dàng như vậy. Hơn nữa. Trong chúng ta cũng không ai có thể là đối thủ của Vương Vẫn."
Phía sau. Khắp nơi mọi người cũng đều nhất nhất rời đi. Ngẫu nhiên có người gọi Ký Hồng.
"Sư bá tổ!" Quan Lục bỗng nhiên nói.
"Ân?" Ký Hồng nhìn thấy nàng.
"Ta mang theo ba mươi tinh anh Hắc Giáp Quân. Đi giúp Đằng Thanh Sơn." Quan Lục nói.
Ký Hồng thoáng suy nghĩ một cái. Quan Lục thực lực cũng không tệ. Hắc Giáp Quân am hiểu hợp kích. Ba mươi tinh anh liên thủ đích xác có thể uy hiếp Vương Vẫn kia. Liền gật đầu nói: "Ân. Cũng tốt! Bất quá Quan Lục. Ngươi phải cẩn thận. Ba mươi tinh anh Hắc Giáp Quân. Ngàn vạn lần đừng làm cho bọn họ phân tán."
Quan Lục gật đầu.
"Muốn đi. Hãy mau đi" Ký Hồng quát.
"Theo ta, đi!" Quan Lục ra lệnh một tiếng. Lập tức mang theo ba mươi tinh anh. Hướng thông đạo hồ sâu tiến đến.
Ký Hồng nhìn lại cánh tay bị cụt. Lại nhìn thoáng qua hồ nham thạch nóng chảy. Nếu không có Đằng Thanh Sơn. Hôm nay. Hắn đã chết. Ký Hồng trong lòng âm thầm thở dài: "Cánh tay phải bị đứt. Nguyên khí đại thương. Ta niên kỉ lớn như vậy. Thực lực nhất định sẽ giảm xuống! Ai. Thống lĩnh vị trí. Ta nên lui xuống! Ân... Tân thống lĩnh. Là ai kế nhiệm? Đằng Thanh Sơn? Hắn cùng với ta có ân cứu mạng. Chính là, lý lịch của hắn nhỏ bé cộng với sự từng trải không đủ. Tại Hắc Giáp Quân thời gian ngắn! Chỉ sợ. Đám trưởng lão Quy Nguyên tông ta sẽ không tín nhiệm Đằng Thanh Sơn."
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.