Chương 115


Số từ: 2392
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Ở Phạm Vu Thành thì có thể xếp thứ mấy đây? Nhưng hắn có thể đấu cùng với Ký Hồng thống lĩnh và trưởng lão Thanh Châu Thiện Thủy tông "Thích Diễm" không kém bao nhiêu. Xem như hắn đã tiếp cận Địa Bảng."
Những võ giả khác nghe xong cũng tán thưởng không thôi.
Trong một thành nhỏ cũng không phải là võ giả đệ nhất. Theo đạo lý, xét về thực lực nhiều nhất có thể đạt đến Nhất Lưu Vũ Giả đã xem như là không tệ.
"Che dấu thật tốt."
Không ít người âm thầm nhớ kỹ cái tên "Vương Vẫn" này. Từ hôm nay trở đi đại danh Vương Vẫn sẽ nhanh chóng truyền bá khắp nơi.
Hai vị Hắc Bạch trưởng lão liên thủ đối phó Đằng Thanh Sơn. Ký Hồng, ngân phát lão giả "Vương Vẫn" cùng với "Thích Diễm" nữ nhân âm tàn một nhóm ba người chém giết lẫn nhau.
Tất cả mọi người ở đây không ai chú ý đến trong hồ nham thạch nóng chảy.
Cốt... Tự nhiên lại có bọt khí bay lên. Nhiệt khí bay lên đó là điều thông thường ở nơi đây. Dưới đáy hồ nhâm thạch nóng chảy có một con quái vật cực lớn ẩn núp. Nham thạch nóng chảy chậm rãi lưu động. Nham thạch nóng cháy cực nóng kia lại căn bản không gây thương tổn đến quái vật lớn này.
Cao hơn hai trượng, dài năm trượng, thân hình khổng lồ còn có một cái đuôi đáng sợ dài hơn hai trượng.
Đúng là Xích Lân thú!
Xích Lân thú vốn chính là hành hỏa yêu thú. Trong cơ thể sôi trào hỏa lực lượng! Một khi nó nuốt "Xích Hỏa linh quả" Lại một lần nữa lột xác. Đến lúc đó miệng nó có thể phun ra ngọn lửa. Uy lực của ngọn lửa này so với nham thạch nóng chảy còn đáng sợ hơn. Có thể dễ dàng dung kim hóa thiết. Ngay cả Tiên Thiên cường giả cũng sợ hãi ba phần.
Về phần nham thạch nóng chảy này là nơi mà lân thú rất thích.
Từ nhỏ. Nó đã được sinh ra trong hoàn cảnh nóng cháy. Ở trong đáy hồ nham thạch nóng chảy. Đối với nó chính là đang tắm. Nham thạch nóng chảy một chút ảnh hưởng đối với nó cũng không có.
Tại đáy nham thạch nóng chảy nó có thể mở to mắt!
Đồng tử có lớp mô tạo thành màng ngoài trong suốt. Có thể dễ dàng chịu được nhiệt độ cao.
So với mắt của nhân loại thì hoàn toàn bất đồng. Chẳng những có thể chịu được nhiệt độ cực cao. Còn có thể nhìn mọi vật trong bóng đêm rõ như ban ngày.
Nó hiện tại đang ẩn núp!
Là yêu thú, thính lực nó cũng mạnh đáng sợ. Đôi tai nó nghe được tiếng binh khí đang đánh nhau ở phía trên rất rõ ràng. Thậm chí còn có thể dựa theo thanh âm. Xác định được vị trí của từng người.
Không ai biết Xích lân thú đang ẩn núp dưới đáy hồ nham thạch nóng chảy. Sáu người bọn Đằng Thanh Sơn còn đang chém giết.
"Pháp." Hắc trưởng lão cùng với Bạch trưởng lão hai người ánh mắt thoáng trao đổi. Trong lòng bọ họ đầy kinh hãi. Tuy rằng hai người bọn họ trên Địa Bảng một người bài danh thứ sáu mươi chín, một người bài danh thứ bảy mươi.
Xét đến cùng, dù sao thì người cũng là hai cao thủ Địa Bảng nhưng lại chiến đấu ở trong không gian hẹp.
"Thân phận của ta không thể bại lộ!" Ngân phát lão giả "Vương Vẫn" tránh né một đao của Thích Diễm. "Thói quen hàng ngày, động tác tươi cười của Vương Vẫn, ta phải tốn thời gian một năm mới nắm rõ được, từ đó mới hoàn toàn thay thế thân phận của hắn. Cuộc sống quá khứ! Một khi thân phận Vương Vẫn của ta bại lộ. Đến lúc đó Ngụy Vu Nhai khẳng định sẽ đuổi giết ta! Cùng với đám tiểu tử này chỉ có thể chơi đùa một chút thôi."
Một thanh trường đao Vương Vẫn mở rộng ra rồi hợp lại. Uy lực thật lớn.
Ngay tại lúc sáu đại cao thủ đang chém giết lẫn nhau.
"Oanh!" Nham thạch đang chậm rãi lưu động đột nhiên nổ ra!
Nham thạch nóng chảy văng khắp nơi, lập tức những cao thủ xa xa ở bên hồ kinh hô né tránh nham thạch nóng chảy. Nham thạch nóng chảy bắn tới khắp nơi cũng chỉ có một lượng nhỏ nhưng một khi rơi trên thân người. Nham thạch nóng chảy không những làm cháy quần áo trong khoảng khắc, mà còn làm cháy cả da. Đáng thương cho nhóm võ giả bị nham thạch bắn trúng đang kêu la thảm thiết.
"A!" Xuy"
Còn có mùi thịt. Bất quá bọn họ vẫn còn tốt, chỉ bị thương nhẹ mà thôi.
Sáu người ở trên tảng đá lớn màu đen. "Thảm."
"Cái gì vậy!" Sáu người chấn động.
Đối với nham thạch nóng chảy đang bắn tung tóe kia. Sáu đại cao thủ đều nhanh chóng né tránh. Nhưng ngay sau đó. Bọn họ đã thấy được một cái đầu cực lớn từ dưới mặt hồ trồi lên. Cái đầu kia khoảng chừng hai thước dài. Một cái đầu to như vậy làm cho người ta cực kì sợ hãi. So với nam tử trưởng thành bình thương còn cao hơn.
"Xích lân thú!" Đằng Thanh Sơn biến sắc.
Xa xa hàng loạt tiếng kinh hô. Không ai nghĩ lân thú lại ẩn núp dưới đáy hồ nham thạch nóng chảy.
Xích lân thú nhô cái đầu khổng lồ lên. Con mắt to đỏ bừng giống như chiếc đèn lồng bình thường nhìn sáu người chằm chằm. Cái miệng thật lớn há ra.
Hô!
Phọt ra một cỗ nham thạch nóng chảy, giống như một mũi tên phóng tới tảng đá sáu người đang đứng.
"Xích Lân thú này không ngờ có thể nuốt nham thạch nóng chảy? Còn có thể phun?" Đằng Thanh Sơn khiếp sợ không thôi. Xích Lân thú đã quen sống ở nơi cực nóng này, ngay cả con mắt yếu ớt cũng chịu được nham thạch nóng chảy, chứ đừng nói đến khoang miệng yết hầu. Phun ra nham thạch nóng chảy tạo thành hình quạt. Toàn bộ phun tới tảng đá lơn màu đen.
Sáu đại cao thủ đồng thời nhảy lên.
"Oanh!"
Toàn bộ cơ thể khổng lồ Xích Lân thú từ trong nhanm thạch nóng chảy lao ra. Cao chừng hai trượng, dài bốn năm trượng. Thân hình khổng lồ giống như một tòa núi nhỏ. Làm cho võ giả ở phía xa xa đều kinh hô.
Cái miệng Xích Lân thú đáng sợ mở ra. Trực tiếp chụp tới vị cao thủ đến từ Thanh Châu. Cũng là nữ nhân duy nhất trong sáu người "Thích Diễm". Thích Diễm có một trên mặt, hoảng sợ né tránh. Nàng gầm lên một tiếng. Loan đao trong tay bổ về phía Xích Lân thú.
Xích Lân thú chợt lóe lên
Thương!
Loan đao bổ vào lân giáp trên trán Xích Lân thú. Trên lân phiến dày đặc lưu lại một vệt màu trắng. Nhân cơ hội đó Xích Lân thú ngoạm lấy thân thể "Thích Diễm."
"Răng rắc!"
Hàm răng giống như một cái cưa sác bén. Đem Thích Diễm trực tiếp cắn một phát. Thân hình Thích Diễm trực tiếp bị cắn làm hai đoạn, một đoạn rớt xuống nham thạch nóng chảy. Hóa thành tro bụi. Mà một đoạn khác bị cắt đứt Xích lân thú trự tiếp nuốt vào trong bụng. Một màn này cơ hồ khiến tất cả võ giả kinh sợ!
Vừa đối mặt, Thích Diễm liền bị giết!
Hô!
Mà Đằng Thanh Sơn năm người bọn họ nhảy lên. Giờ phút này cũng rơi xuống. Ngay bọ họ vừa hạ xuống, chưa kịp mượn lực.
"Hô!" Thân thể cao lớn Xích Lân thú ầm ầm đánh về phía năm người!
Xem ra. Toàn bộ mặt ngoài tảng đá màu đen dài rộng mới hơn một trượng. Mà thân xích thú lại cao hơn hai trượng, dài bốn năm trượng. Nó đập một cái bọn Đằng Thanh Sơn năm người chỉ cảm thấy như một tòa núi đè xuống, hơn nữa Xích lân thú còn có một đôi móng trước sắc bén, lợi trảo không ngờ còn vồ tới!
Nó không dám vồ Đằng Thanh Sơn! Ở trong mắt nó tất cả nhân loại chỉ một người Đằng Thanh Sơn mới có uy hiếp thật lớn mà thôi!
Lợi trảo giống như bốn thanh đao sắc bén đồng thời đâm tới. Phân biệt chụp tới thống lĩnh Ký Hồng cùng vị Bạch trưởng lão kia.
"Thương! Thương!"
Một vồ quái vật Xích Lân thú này liền đem năm đại cao thủ đánh bay ra ngoài. Trong đó lợi trảo công kích này khiến thống lĩnh Ký Hồng cùng với Bạch trưởng lão thảm hơn. Trường đao trong tay Ký Hồng bị đánh bay, cánh tay phải lập tức gãy vụn, máu tươi phun ra. Mà Bạch trưởng lão một cái chân trái cũng bị gãy.
"Cút ngay! biến!"
Ba người khác đều phát ra công kích mãnh liệt đồng thời với lúc trưởng lão bị đánh bay ra đi. Một kiếm mạnh mẽ đâm trên lân giáp. Đáng tiếc, không một chút nứt ra.
Đằng Thanh Sơn và vị ngân phát lão "Vương Vẫn", hai người lại tiến hành công kích mãnh liệt!
"Oanh!" Luân Hồi Thương Đằng Thanh Sơn mang theo một tiếng rít chói tai làm người ta biến sắc. Bổ tới Xích lân thú. Khi chuẩn bị đánh lên thân thể Xích lân thú, uy lực khoảnh khắc tăng vọt!
Bồng!
Mà vị ngân phát lão giả "Vương Vẫn" kia chiến đao trong tay chiến đao xé rách trường không mạnh mẽ bổ lên thân mình Xích Lân thú.
"Rống..." Xích Lân thú phát ra một tiếng rống đau đớn rống. Thân thể cao lớn đau quằn quại.
Đằng Thanh Sơn cùng với ngân phát lão giả "Vương Vẫn" công kích đều làm nó bị thương.
"Hảo tiểu tử." Ngân phát lão giả liếc Thanh Sơn một cái. Mọi người bên ngoài ở cách xa, hơn nữa một chiêu của Đằng Thanh Sơn trong thời gian rất nhỏ cuối cùng bạo phát uy lực cực mạnh.
Thời gian quá ngắn, mọi người ngoài xa căn bản không phát hiện ra được. Cũng không đủ nhãn lực phán đoán uy lực một thương kia mạnh nhẹ thế nào. Nhưng ngân phát lão giả này lại có thể phán đoán ra.
Trong thiên hạ. Hậu Thiên cường giả. Đằng Thanh Sơn này tối thiểu có thể xếp thứ hai mươi." Ngân phát lão giả thầm nghĩ trong lòng.
Xích Lân thú bị hai người bổ một cái quay cuồng.
Đằng Thanh Sơn và ngân phát lão giả bị trúng một chiêu lực rất mạnh. Cộng thêm lực phản chấn liền hướng bờ hồ bay đi.
Trong năm người bị đánh bay, Đằng Thanh Sơn và ngân lão giả, Hắc trưởng lão đều sớm chuẩn bị. Nương theo lực phản chấn hoàn toàn có thể bay đến bờ hồ nham thạch nóng chảy. Nhưng Bạch trưởng lão cùng Ký Hồng, do bọn họ bị trọng thương ngã xuống, bay về phía bờ hồ. Chỉ bay được một đoạn gần sẽ bị rơi xuống.
"Lão Bạch!" Hắc trưởng lão hô một tiếng thê lương. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch trưởng lão bị đoạn một chân vô lực giãy dụa. Cuối cùng chìm vào nham thạch nóng chảy trong chỗ nát bốc cháy thành một ngọn lửa!
"Thống lĩnh đại nhân!" Ở trên bời hồ nham thạch nóng chảy. Quan Lục một đám người kinh hô.
"Thống lĩnh!" Đằng Thanh Sơn cũng biến sắc.
Bạch trưởng lão chết thảm. Tình huống Ký Hồng đồng dạng cũng không xong!
"Ta. Sẽ chết như vậy sao?" Ký Hồng bị đánh bay ngược rơi xuống. Hắn căn bản không có cách nào tránh được cái chết. Thậm chí Ký Hồng còn cảm giác một trận lửa nóng từ lưng truyền đến.
"Thống lĩnh!" một tiếng hét lớn vang ngay bên tai Ký Hồng.
Ký Hồng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đạo thương ảnh bổ tới. Giống như đánh vào một bao cát, một thương này quật lên bụng Ký Hồng.
Hô!
Cả người Ký Hồng bị quất bay lên rơi trên bờ hồ nham thạch nóng chảy ở phía xa xa. Đến khi rơi trên mặt đất, Ký Hồng không hề vui mừng. Hắn khiếp sợ nhìn Đằng Thanh Sơn ở trên không rơi xuống hồ nham thạch nóng chảy: "Thanh Sơn!"
"Thanh Sơn!" Quan Lục chấn kinh hô lên.
Ở trên bờ hồ nham thạch nóng chảy. "Không" Mọi người đều nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn kia. Có khiếp sợ. Có khâm phục. Cũng có khoái ý...
Đằng Thanh Sơn đẩy Ký Hồng một cái. Cả người chịu lực phản chấn. Hướng tảng đá lớn chậm rãi bay tới.
Cổ lực phản chấn này rõ ràng không đủ Đằng Thanh Sơn rơi trên tảng đá màu đen còn cách khoảng ba trượng, sẽ bị rơi xuống, phía dưới là nham thạch nóng chảy!
"Thanh Sơn!" Đằng Thanh Hổ vội vàng hô.
"Đô thống đại nhân!"
Nhóm quân sĩ Hắc Giáp Quân vội vàng hô.
Đằng Thanh Sơn mạnh mẽ quay người lại. Mặt hướng đầu tảng đá lớn màu đen. Lập tức cười, mạnh mẽ múa Luân Hồi Thương đập mạnh xuống nham thạch nóng chảy!
Bồng!
Đầu dẹt Luân Hồi Thương đánh xuống nham thạch. Một cổ xung lực cường đại tác dụng lên người Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn phảng phất như một con hùng ưng. Lại một lần nữa đánh lên nham thạch nóng chảy bay đến tảng đá màu đen ở giữa hồ.
Bên cạnh đầu tàng đá màu đen. Đầu Lân thú cực lớn nhô khỏi nham thạch nóng chảy. Một đôi đồng tử đỏ như máu nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn đang bay tới.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.