Chương 17


Số từ: 2159
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Xung quanh Minh Nguyệt hồ vắng bóng người đã một mảnh hôn ám, chỉ có chút ánh đèn đường le lói phía xa. Trong đêm tối, tráng hán đầu trọc Shiva chiến ý dâng cao.
"Ha ha.." Shiva cười to, hai chân múa lên như hai thanh đại khảm đao bổ về phía Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn hừ một tiếng, hai tay bắt chéo trước người.
"Bặc" Chân phải cực nhanh đá lại.
Hai tay chịu lực đánh lớn như vậy, hoàn toàn bị ép sát ngực, người bị mũi chân điểm trúng, vội lùi về sau giảm bớt lực.
"Phi đao cô lang, thực lực ngươi không tệ, coi như đã bước vào cảnh giới "Thiên Nhân hợp nhất", chính là "Tông sư cảnh giới" của người Trung Quốc các ngươi. Nhưng xem tuổi của ngươi, chắc là mới bước vào không lâu, thật sự đáng tiếc, ha ha..." Tráng hán đầu trọc "Shiva" nói bằng tiếng Anh.
Đằng Thanh Sơn biết, "Thiên Nhân hợp nhất" là cảnh giới cao nhất của yoga Ấn Độ, tương đương với cảnh giới Tông sư của nội gia quyền.
Nếu không có "Hổ hình thông thần thuật", tố chất thân thể không tăng lên gấp đôi, có lẽ hôm nay Đằng Thanh Sơn đã chết chắc rồi.
Dù sao hai người đối phương đều là cường giả cấp SS từ lâu.
Thực lực Đằng Thanh Sơn lộ ra lúc này chỉ là thực lực vừa mới vào cảnh giới Tông Sư. Thực lực chân chính còn chưa thể hiện.
"Giải quyết nhanh lên một chút, đừng lãng phí thới gian nữa"
"Vishnu" áo trắng đứng bên quan chiến nói.
Shiva đáp xong, gầm nhẹ một tiếng, cơ bắp toàn thân lập tức vặn vẹo, nổi lên, đến xương sống cũng uốn éo quằn quại. Người bắt đầu cao lên, vô luận cánh tay, bắp đùi, hay là eo bụng, ngực, cổ... đều nở to. Lúc này Shiva giống như ác ma giáng lâm.
"Có thể khiến ta xuất toàn lực, ngươi chết cũng có thể tự hào rồi" Shiva cười xong, chân điểm một cái, như mũi tên phóng tới.
Đằng Thanh Sơn sắc mặt đại biến, liền bỏ chạy thực nhanh.
"Trốn không thoát đâu" Tốc độ Shiva tăng nhanh, nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn không cam lòng gầm lên một tiếng, xoay người đánh lại một Băng quyền.
"Ha ha..." Shiva tùy ý quét ngang một cước, đá thẳng vào tay phải Đằng Thanh Sơn. Một cước đó đá bay người Đằng Thanh Sơn ra ngoài, nện thẳng lên một gốc cây lớn phía xa. Lúc đập vào đại thụ, có thể thấy rõ y phục sau lưng nổi phồng lên.
Sau khi đụng trúng cây, Đằng Thanh Sơn lăn xuống đất.
"Phụt" Một tia máu tươi từ miệng Đằng Thanh Sơn phun ra.
"Ha ha..." Shiva càng thêm đắc ý, nhanh chóng phóng lại.
"Sắp được rồi" Trong lòng Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ. Tia máu tươi vừa rồi là chính hắn cố ý cắn đầu lưỡi mà ra. Tất cả những gì đã làm là để Shiva mất cảnh giác, cũng là để ru ngủ Vishnu đang đứng ở bên quan chiến. Thực lực Đằng Thanh Sơn triển lộ chì là cường giả vừa vào cảnh giới tông sư.
Nó lại hoàn toàn phù hợp với phán đoán của Vishnu, Shiva nên bọn họ cũng không hoài nghi.
"Chết đi" Shiva ra giọng như đang phán cái chết cho đối phương, một cước từ trên cao chém thẳng xuống, "xì xì" một cước cực kì hung mãnh mang theo tiếng không khí bị xé, đá thẳng vào Đằng Thanh Sơn. Cước còn chưa chạm Đằng Thanh Sơn, hắn đã cảm giác được trên đỉnh đầu một cỗ khí áp ép lại.
Chính là lúc này.
Thân hình phiêu hốt, tay trái như giao long xuất thủy, mang theo một cỗ kình lực kì lạ hình xoắn ốc đón tiếp một cước kia, còn hữu quyền bắt đầu co lại súc thế.
"Bặc" tay trái Đằng Thanh Sơn chạm xéo vào chân phải Shiva, chớp mắt làm tan mất hơn nửa lực lượng của đối phương, người Đằng Thanh Sơn mượn thế tránh qua bên phải. Đồng thời tay hữu, quyền đã sớm súc thế, phảng phật như một phát đạn pháo đột nhiên bắn ra.
Như viên lưu tinh, vô cùng đột ngột, đánh thẳng vào lồng ngực đối phương.
"Ha ha..." Shiva cười điên cuồng, căn bản không thèm để ý quyền này của Đằng Thanh Sơn. Chân trái hắn đá ngang ra hướng thẳng tới Đằng Thanh Sơn.
Lúc này hữu quyền của Đằng Thanh Sơn đang công kích, hắn đương nhiên không thể ngăn cản chân trái đối phương đang đá tới.
"Bặc"
Cánh tay phải căng lên, một quyền sắc bén, trong chớp mắt sắp chạm lồng ngực Shiva, uy thế lại tăng mạnh. Bình thường lúc cao thủ giao chiến đều là lúc quyền gần chạm vào đối phương mới bộc phát ra uy lực mạnh nhất. Nổi bật trong đó như Thốn Kình của Vịnh Xuân quyền. Thốn Kình thoạt nhìn thần bí, kì thật nguyên lý cũng không phức tạp.
Để lực lượng truyền qua khớp xương, cơ bắp, từng bước truyền tới, đến nắm tay ở cuối cùng trong nháy mắt bộc phát ra uy lực mạnh nhất.
Đương nhiên cũng có thể truyền qua cơ bắp, nhưng nó chỉ có thể xem như thủ đoạn của nội gia cường giả bình thường.
Là Tông sư, Đằng Thanh Sơn thi triển một quyền này lúc đầu lộ ra chút gì khiến Shiva cũng không quá để ý, nhưng trong chốc lát cuối cùng bộc phát, lại là...
"Bùng"
Đánh thẳng vào huyệt Thiên Trung!
"Crack" tiếng xương cát gãy nát, một cỗ nội kình mãnh liệt xuyên qua da, truyền vào lục phủ ngũ tãng.
Thực lực Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt này hoàn toàn bại lộ.
Pháo quyền, uy lực mạnh nhất trong Ngũ hình quyền!
"Hô" cả thân thể Shiva cường đại như ác ma vô lực bay ra, một búng máu tươi phun tung tóe.
"Bahadur" Vishnu vốn yên tĩnh một bên quan chiến sắc mặt chợt đại biến, lo lắng kêu to.
Đằng Thanh Sơn đoán "Bahadur" chính là tên thật của Shiva. Kì thật, luận chân thật lực, Shiva tương đương Đằng Thanh Sơn. Shiva đạt tới cảnh giới "Thiên Nhân hợp nhất" hơn mười năm nhưng Đằng thanh Sơn tu luyện "Hổ hình thông thần thuật".
Nhưng đối phương từ đầu đã cho rằng Đằng Thanh Sơn thực lực còn kém, thậm chí còn không tính để hai người vây công Đằng Thanh Sơn.
Loại sơ sót này, tại thời điểm mấu chốt, khiến Shiva chịu giáo huấn thảm thiết.
Đằng Thanh Sơn có thực lực siêu cấp cường giả như hắn, thi triển lại là "Pháo quyền" uy lực cực mạnh. Thêm nữa Shiva quá mức tự tin, trực tiếp dùng thân thể chống đỡ. Hậu quả của quyền này có thể tưởng tượng. Trong máu tươi phun ra có lẫn mảnh vụn của nội tạng.
"Đại ca" Shiva sau khi rơi xuống đất, biết không hay, còn muốn bò dậy chạy trốn. Shiva là "Đại thành tựu giả" của môn yoga cổ, vô luận là da thịt, cốt cách hay là nội tạng đều rèn luyện đến mức bất khả tư nghị. Cho dù nội tạng bị hư tổn hắn cũng không dễ dàng chết. Sức sống của hắn so với bọ ngựa không kém hơn chút nào.
"Chạy?"
Thân hình Đằng Thanh Sơn cúi thấp, hai tay đạp mạnh, tựa như mãnh hổ vồ tới. Chỉ thấy mặt đất chấn động, Đằng Thanh Sơn đã nhảy ra 10m. Hai mắt sắc bén nhìn thẳng Shiva, như mãnh hổ hạ sơn, thề phải xé sống đối phương ra.
"Xíu" Vishnu áo trắng ngay lúc huynh đệ mình bị thương, lập tức xông về phía Đằng Thanh Sơn.
Ngay tại lúc này...
Xuất phát từ tổng bộ ở khu thành cổ, thành viên tổ hành động đặc biệt chạy trên 100km/h lúc này đã tới hồ Minh Nguyệt. Tiếng xe thắng gấp, tiếng chân nhiều người, với năng lực cảm giác của Đằng Thanh Sơn và hai đại cự đầu của Thần Quốc đương nhiên đã phát hiện được.
"Ha ha, người trong sư môn ta tới" Đằng Thanh Sơn cười vang "Hôm nay các ngươi không ai trốn thoát được"
"Sư môn" câu nói này khiến Vishnu, Shiva cả kinh.
Bọn họ e sợ nhất chính là tông phái nội gia quyền trong Trung Quốc như Hình Ý môn, Vũ Đương, Bát Quái môn... các đại tông phái. Trong mỗi tông phái không lẽ không có đến một vài tông sư? Bọn họ lần này truy sát Phi đao cô lang phải tới hai người, là để gặp tình huống nguy hiểm có thể thối lui.
Trong đáy lòng, ngay từ đầu bọn họ không thèm để ý Phi đao cô lang.
Dù sao lúc đầu Phi đao cô lang cũng chỉ là sát thủ cấp S, cho dù trở thành tông sư, cũng chỉ mới bước vào Tông sư, không đáng nhắc tới. Nhưng sự thật so với tưởng tượng của họ khác quá xa.
Hai chữ "Sư môn" khiến tâm cảnh Vishnu và Shiva có chút biến hóa.
Cao thủ chiến đấu, tâm cảnh, khí thế cực kì quan trọng. Tâm cảnh giao động, thực lực sẽ giảm một hai thành (10 - 20%)
"Hô" Shiva đang liều mạng chạy trốn, dù hắn biết đại ca Vishnu đang theo đằng sau nhưng hắn căn bản không dám quay đầu, cũng không dám rẽ ngang vì hắn chỉ hơi chút chần chừ, Đằng Thanh Sơn ngày càng áp lại gần hắn, sẽ có cơ hội giết chết hắn.
Lướt qua đám đá ngổn ngang, chạy băng qua đường, cắm đầu chạy trốn.
"Dừng lại" Vishnu áo trắng tốc độ nhanh quỷ dị, không ngờ tương đương Đằng Thanh Sơn.
"Giết ta?" tráng hán đầu trọc Shiva rít lên một tiếng, quay người quét ra một cước, có lẽ động tác mạnh khiến nội thương tăng thêm, máu tươi chảy ào ra khóe miệng.
Đằng Thanh Sơn đối với trò hù dọa của Shiva rất khinh thường. Hắn rất tự tin một quyền của hắn đã đánh trọng thương Shiva. Lúc này Shiva đã ngoài lành trong nát. Đằng Thanh Sơn như cơn lốc, hay tay như tên rời cung, điên cuồng đánh tới đối phương.
Băng quyền như tiễn, vô số Băng quyền đánh xuống đầu Shiva, đánh cho đầu Shiva nát như trái dưa bở. Cũng chính vì chút chậm trễ này, áo trắng Vishnu đã đuổi tới.
"Bộp" Vishnu phẫn nộ, một quyền từ trên cao, tựa như Bàn Cổ khai thiên, đem theo vô tận uy lực, giáng xuống.
"Xuy xuy" sau lưng Đằng Thanh Sơn quỷ dị lõm xuống khiến quyền của đối phương không chạm được đến thân thể.
Đột nhiên, hữu quyền của Vishnu duỗi ra thành trảo, như hùng sư châu Mĩ xé nát con mồi. Trảo sắc tàn nhẫn bấu vào lưng Đằng Thanh Sơn, lấy đi một mảng máu thịt. Đằng Thanh Sơn lúc này cũng đã đánh chết Shiva, lập tức bay thoát ra.
Lưng bị bấu mất một mảng thịt to, có thể tưởng tượng sự đau đớn mà hắn phải chịu.
Một mảng máu me đầm đìa. Nhưng cơ hồ trong nháy mắt, cơ lưng Đằng Thanh Sơn khẽ động, máu tươi ngừng chảy. Đằng Thanh Sơn dựa vào lực khống chế cơ bắp, tạm thời khống chế thương thế.
"Không hay rồi, cơ lưng bị xé mất một mảng, lực phát ra từ lưng chịu ảnh hưởng lớn. Uy lực tả quyền giảm xuống hai thành (-20%)" Đằng Thanh Sơn không để ý đến sự đau đớn nhưng thực lực giảm xuống làm Đằng Thanh Sơn có chút nhức đầu. Dù sao uy lực của quyền cũng liên quan mật thiết với cơ lưng.
Nếu là người bình thường, lưng bị lấy mất một mảng thịt to sợ rằng không thể huy quyền.
"Nhưng còn may, hy sinh chút đó, cuối cùng giết được Shiva. Nếu hắn không chết, ta đánh với Vishnu cứ phải luôn đề phòng Shiva đánh lén. Đằng Thanh Sơn liếc nhìn thi thể nằm trên đất bùn. Đại thành giả của thuật yoga cổ chỉ cần cho họ một chút thời gian là họ có thể khống chế được nội thương, tối thiểu có thể phát huy bảy tám thành thực lực. Lúc đó có thể uy hiếp được Đằng Thanh Sơn. Cho nên Đằng Thanh Sơn mới bất chấp tất cả giết chết Shiva.
Vishnu hít sâu một hơi, áo trắng rộng thùng thình không ngờ cuộn sóng.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.