Chương 234: Ngươi Không Để Ta Thất Vọng


Số từ: 2361
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, chân trái Đằng Thanh Sơn hơi bước lên trước nửa bước, tả thủ ở trước, hướng về phía đối thủ phía xa, còn hữu thủ lại áp xuống bộ vị eo hông.
Chiêu này, chính là hình ý tam thể thức!
"Đây là chiêu gì?"
"Ác ma A Lạp Đạt này, lại chưa công kích à, đứng thành thế này là ý gì?"
"Đứng thành thế kia, có không?"
Tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Nhưng đối thủ của Đằng Thanh Sơn, vị đệ nhất thần tướng Nhật Lôi Mục đó, lại cảm thấy Đằng Thanh Sơn ở xa xa giống như một con độc lang đang trừng trừng nhìn vào hắn. "Hừ, chuẩn bị phòng?" Thân hình Nhật Lôi Mục chợt lóe, đem theo một bóng tàn ảnh vây Đằng Thanh Sơn trong một vòng, tìm kiếm cơ hội công kích. Đằng Thanh Sơn cũng chuyển động tại chỗ, tả thủ luôn xa chỉ đối thủ.
Hô! Nhật Lôi dừng lại.
"Tư thế này..." Nhật Lôi Mục vây Đằng Thanh Sơn di chuyển một vòng, lại cảm thấy thời khắc này đang ở vào dưới sự che phủ của Đằng Thanh Sơn!
Tuy chỉ là bày ra một tư thế...lại làm cho Nhật Lôi Mục có thứ cảm giác không biết đâu mà hả thủ.
"Tên ác ma A Lạp Đạt này, cũng đã đụng đến bờ đạo địa rồi?" Nhật Lôi Mục cuối cùng phát giác ra, tư thế nghênh địch Tam Thể Thức đơn giản này lại hàm ẩn huyền cơ vô cùng. Đặc biệt là triển khai ra trong tay Đằng Thanh Sơn!
"Không cần biết hắn có chiêu gì. Xem ta phá thẳng nó!" Nhật Lôi Mục dẫu sao cũng là cường giả siêu cấp đã sống đến một trăm tám mươi năm. Một tiếng hừ nhẹ, chỉ thấy khí bạch sắc từ trong lỗ mũi hắn bắn ra, theo tốc độ bão táp lên đến cực điểm cả người chỉ còn lưu lại một bóng hư ảnh, bản thể lại đã đến trước thân Đằng Thanh Sơn rồi!
"Nhanh thật!"
"Nháy mắt đã vượt qua cự ly hai mươi trượng. Đây là tốc độ gì chứ?"
"Không hổ là đệ nhất thần tướng!"
Người theo dõi tán dương đến cực điểm, trong sự cảm thán của bọn họ, lại đã xuất hiện tiếng va đập hoảng sợ.
"Pang!" Đằng Thanh Sơn chỉ là bàn tay trái đánh ra trước thì bàn tay của Nhật Lôi Mục đã bị bàn tay Đằng Thanh Sơn đánh trúng.
Lực một chưởng của Đằng Thanh Sơn giống như một ngọn núi nhỏ ầm ầm nện xuống. Sắc mặt Nhật Lôi Mục đỏ rực lên, cả người nhanh chóng thối lui hơn mười bước, mỗi một bước đều lưu lại trên mặt núi đá một vết chân sâu làm nứt toác mặt đất. Đá bắn ra giống như từng viên ám khí bắn về xung quanh, dọa người xem quanh đó phải liên tiếp lùi ra xa đến trượng!
Hai chân Nhật Lôi Mục lún trong núi đá, mắt trừng lên tròn xoe, hét lớn một tiếng: "Được!" Không ngờ lại tiếp tục xông lên.
Tốc độ nhanh đến cực điểm!
Lần này, đôi bàn tay của Nhật Lôi Mục hoàn toàn đã hóa thành hư ảnh, đem them tiếng rít sắc nhọn làm không khí chấn động vặn vẹo, liên tiếp đánh về hướng Đằng Thanh Sơn.
"Pang! Pang!"
Tả hữu thủ của Đằng Thanh Sơn một trước một sau, lần lượt công kích, hơn nữa tư thế tam thể thức của hắn càng thêm có lợi cho lực lượng của cả thân thể phát ra. Đằng Thanh Sơn muợn trợ lực lượng phần hông, làm đôi bàn tay phát huy ra lực lượng lớn đến mực độ không thể ngờ được! Cơ hồ mỗi một chưởng đều có lực gần trăm vạn cân!
Tốc độ càng nhanh, thì uy lực mỗi chưởng không hẳn mạnh hơn!
Nhưng Đằng Thanh Sơn đã làm méo mó hoàn toàn định luật này.
Chỉ thấy Nhật Lôi Mục mỗi lần đều bị chấn lui xa hai trượng, lại mỗi lần xông lên. Tốc độ của Nhật Lôi Mục này quả thực sắp đến một mức độ khiến mắt người ta vô phương định ra được. Nhưng Đằng Thanh Sơn lại vững như bàn thạch, đôi bàn tay lớn giống như hai ngọn núi nhỏ, liên tục đánh xuống!
"Pang! Pang!"...Từng tiếng nặng nề như bình địa xuân lôi nổ vang.
Mỗi một lần đánh ra, đều khiến cho núi đã chấn động nứt vỡ!
Khí nhận loạn phi, kình phong phá thạch bay loạn!
Trong màn tro bụi đá vụn tràn ngập, thân ảnh của Đằng Thanh Sơn và đệ nhất thần tướng "Nhật Lôi Mục" đều trở nên có chút mơ hồ. Nhưng tất cả mọi người có mặt đều đã nhìn ra, thân ảnh của đệ nhất thần tướng "Nhật Lôi Mục" mờ ảo bất định, cũng giống như sóng triều, còn ác ma A Lạp Đạt thì lại vững vàng đứng tại vị trí vẫn đứng cơ hồ bất động, chỉ có một đôi bàn tay đang phi tốc đánh ra, như đá ngầm trong sóng triều kia.
Mặc cho ngươi ngàn lần vạn lần công kích, ta cũng đều sừng sững bất động!
"Đây, đây..."
Bảy vị thần tướng còn lại, đều kinh ngạc nhìn màn này.
Đệ ngũ thần tướng "Nga Nhật Tề Nhĩ" có chút kích động "Đại sư huynh đối với ác ma A Lạp Đạt này, đã rất là coi trọng rồi. Vừa rồi chính là kích thứ ba với tốc độ công kích nhanh nhất trong Thiên Lôi thập kích- tấn lôi phong liệt! Không ngờ đối thủ lại có thể nhẹ nhàng chặn lại mỗi một chưởng."
Đẹ tam thần tướng bên canh, liếm môi một chút mới khẽ hô: "Không hổ là cường giả siêu cấp được gọi là Ác ma "A Lạp Đạt". Đáng sợ! Đáng sợ!"
"Thế mà ta lúc đầu còn muốn đi giết hắn." Nga Nhật Tề Nhĩ mắt tỏa sáng, không dám bỏ lỡ bất cứ một giấy phút nào của trận đấu này. Với thực lực của ác ma A Lạp Đạt này, tay không tấc sắt cũng có thể giết chết được Hồng Đồng Tuyết sư thú kia! Ban đầu hắn chưa giết, đoán chừng hắn biết Hồng Đồng Tuyết sư thú có liên quan đến Lý. May mắn, may mắn!"
Một màn này thật quá làm người sợ hãi rồi!
Công kích của đệ nhất thần tướng cuồng mãnh đến cực điểm, sợ rằng các thần tướng khác không ai dám đối khán như vậy, đến lùi cũng không lùi một bước!
"Cường giả thật sự à!"
Tất cả mọi người nín thở theo dõi, đây có lẽ là trận triến đỉnh cao đặc sắc nhất mà cả đời họ xem được!
"Pang!"
Thân ảnh đó giống như một đạo lưu quang, đột ngột lui ra mạnh, cùng thân ảnh thanh bào kéo ra hai mươi...
Mục quang của đệ nhất thần tướng Nhật Lôi Mục lúc này tràn đầy quang mang sáng rực, trong miệng phát ra tiếng cường sảng khoái vô cùng: "Hô Hòa huynh đệ! Khó trách, ngươi dám nói tay không chiến cùng ta. Đích thực là căn cốt đủ cứng à! Thiên Lôi thất kích của ta dựa vào cuồng mãnh mà nổi danh, không ngờ lực chưởng pháp của ngươi càng lớn hơn, tốc độ càng nhanh hơn!"
"Sảng khoái! Sảng khoái! Ta còn chưa gặp được kẻ tay không tấc sắt đạt đến tầng thứ như ngươi đâu!" Thân ảnh thanh bào đó, ác ma A Lạp Đạt cũng phát ra tiếng cười lớn vag dội chân trời.
Luận phòng ngự!
Đằng Thanh Sơn đã lãnh ngộ được đệ nhị đoạn của thổ hành chi quyền, đôi bàn tay huy động ra, có thể nói là tường đông vách sắt!
"Hô Hòa huynh đệ, ta đã thọ mệnh sắp đại hạn, có thể trong hơn mười năm cuối đời này gặp được cường giả đẳng cấp như ngươi, là vận may của ta! Ta vốn không nghĩ làm đến ngươi chết ta sống. Song...thực lực của Hô Hòa huynh đệ ngươi quá mạnh, ta lại không cam lòng từ bỏ trận chiến này, cho nên, cẩn thận! Chiêu thức dưới đây của ta, bản thân ta cũng vô phương khống chế nặng nhẹ!" Nhật Lôi Mộc trịnh trọng nói.
"Ha ha, có chiêu thức gì cứ việc ra!" Thanh Sơn lúc này cũng đã hoàn toàn hưng phấn lên!
Đối thủ rõ ràng có chiêu số khôn lường! Nếu không phải bản thân đã lãnh ngộ đệ nhị đoạn của Thổ hành chi quyền, chỉ đơn thuần quyền pháp nhanh như điện chớp, mau lẹ như gió giống trước đây, thì chắc bị ép đến mức bản thân phải nhận thua rồi! Nhưng hiện giờ không giống nữa, thời gian một ngày lãnh ngộ đã làm Đắng Thanh Sơn biến đổi!
"Đại sư huynh thật sự liều mạng rồi!" Trong lòng thất đại thần tướng cũng có kích động run rẩy.
"Lúc này, không liều mạng không được rồi." Đệ ngũ thần tướng Nga Nhĩ nhìn chằm chằm vào hai người trong trận.
Đệ nhất thần tướng Nhật Lôi Mục hừ nhẹ một tiếng, điện quang thanh sắc lóe sáng toàn thân, râu tóc dựng ngược, mắt hổ trừng nộ, đột nhiên xông vụt lên trước, bay vọt! "Ầm!" Mặt núi đã ầm ầm chấn động, xuất hiện từng vết từng vết nứt dữ tợn, còn Nhật Lôi Mục thì sau khi xông lên giữa không trung, dựa vào tốc độ kinh người hạ song chưởng của hắn thành hình xiên, giao chồng lên nhau.
"A...Ôi!"
Sắc mặt Nhật Lôi Mục dữ tợn, đột ngột quát to một tiếng, song chưởng chồng lên nhau, nhằm Đằng Thanh Sơn phía dưới
Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu lên, bàn tay phải vốn áp ở eo hông, thân thể như một dây cung, bàn tay phải như một cây tiễn, đột ngột bắn lên trên không! Đối diện với chống lại một chưởng đáng sợ đó, hô một tiếng, một chiêu động tác nâng lên ngăn cản!
"Pang!"
Hai bàn tay lớn trực tiếp đụng vào nhau!
Sóng xung kích phát ra chỗ bàn tay nhanh chóng bắn ra bốn phương tám hướng. Sóng xung kích hình dạng mặt phẳng này, giống như một lưỡi dao sắc cực lớn, gắt vách núi bên cạnh ra một cái hố lớn cực dài! Rất nhiều đại thụ, thực vật, cỏ tạp...càng là bị nát thành mảnh vụn.
Mấy người theo dõi kia may mắn sớm đã lùi ra cực xa, không có ai chết, nhưng vẫn có kẻ bị ngộ thương.
"Đây, ác ma A Lạp Đạt người đâu?"
Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm vào trung ương chỗ trống Sinh Tử Nhai. Cái hố lớn sâu đó, vị trí trung ương cái hố sâu này, vốn dĩ chính là vị trí mà Đằng Thanh Sơn đã đứng, nhưng bây giờ... nơi này lại xuất hiện một cái hố lớn sâu hoắm. Đệ nhất thần tướng Nhật Lôi Mục đang đứng xa xa, nhìn trừng trừng vào cái hố sâu đó.
"Ác ma A Lạp Đạt, ở dưới hố sâu!" Thất đại thần tướng lúc này mới hơi thở phào một tiếng.
"Lôi Đình Chi Nộ của đại sư huynh uy lực thật sự là đáng sợ! Trong nháy mắt bạo phát lực đã vượt xa tiên thiên kim. Nếu ta đối diện với một kích này, cũng chỉ có thể né tránh, không dám tương kháng chính diện." Nga Nhật Tề Nhĩ nhìn hố sâu đó, "Không hổ là cường giả được xưng là ác ma A Lạp Đạt!"
"Lôi Đình Chi Nộ này, hẳn đã là chiêu lực lưỡng đơn thuần mạnh nhất của đại sư huynh rồi." Thần tướng mập mạp bên cạnh, mắt không chuyển cứ nhìn chằm chằm hố sâu, "Cứng ngắc kháng lại một chiêu này, ác ma A Lạp Đạt này không chết cũng trọng thương rồi!"
"Ừm, đại sư huynh, có thể nói là cường giả tiếp cận nhất với hư cảnh! Một chiêu này, tuy không phải kích mạnh nhất trong Thiên Lôi thập kích của đại sư huynh, nhưng lực lượng đơn thuần thì lại là mạnh nhất rồi! Làcường giả tiếp cận nhất với hư cảnh, một chiêu lực lượng mạnh nhất này, Hô Hòa đó ngạnh kháng, khẳng định phải trọng thương!"
Không ai hoài nghi một điểm này!
Dẫu sao Nhật Lôi Mục đó đã trải qua bay lên, xông xuống, năng lượng nội thể tăng cao, song chưởng liên tục súc thế, cuối cùng đánh ra một quyền này!
"Cách! Cách!"
Từng tiếng vang linh tinh từ dưới hố sâu truyền ra, lập tức trên Sinh Tử Nhai tĩnh lặng một màn, Lý cũng nhìn chằm chằm vào hố sâu đó, trong mắt có một chút sắc lo lắng.
"Ầm!" Bỗng một tiếng bạo vang.
Lượng lớn đá từ trong hố sâu bay ra tán loạn, một đạo thân ảnh thanh bào cũng nhảy ra từ trong đám đá hỗn độn, cuối cùng rơi lên trên chỗ đất trống, chính là Hô Hòa được gọi là ác ma A Lạp Đạt. Lúc này y phục thanh bào trên thân hắn đã có chút rách nát, nhưng trong y phục rách nát lại ẩn ước có thể nhìn thấy cơ thịt rắn chắc.
"Hô Hòa đại ca!" Lý ở xa có chút kích động hét lên.
"Ác ma A Lạp Đạt!" Xung quanh truyền đến một màn âm thanh hô lên kinh ngạc.
Còn đệ nhất thần tướng Nhật Lôi Mục vẫn một mực trầm mặc kia, sau khi Đằng Thanh Sơn xông ra, ngược lại lộ ra một tia hưng phấn, sảng khoái cười nói: "Ha ha, ngươi không làm ta thất vọng. Xem ra, kích thứ bày ta tự sáng tạo ra, hôm nay có thể triển lộ rồi!"
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.