Chương 244


Số từ: 2256
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Nếu thuyền gỗ bị cuốn vào lốc xoáy thì ta sẽ phiền toái to, con thuyền này cũng sẽ vỡ tan mất!" Đằng Thanh Sơn cẩn thận nhìn xung quanh, phía trước một cột nước lốc xoáy. Trong lòng hoang mang, Đằng Thanh Sơn liền có quyết định.
Hô!
Trực tiếp lao mặt biển, Đằng Thanh Sơn vận tiên thiên chân nguyên, thi triển khinh công Thiên nhai hành, đột ngột phát công lướt trên nước.
"Sưu!".
Giống như một đạo mũi tên nhọn xé gió mà đi, liên tiếp hai lần trên mặt nước biển rồi nhảy lại boong thuyền.
Trong khoang thuyền không ngừng lay động, không ít thùng quần áo, nồi chảo bát gáo rơi tán loạn trên mặt boong thuyền. May mắn nồi bát đều là bằng sắt, không dễ bị hư.
"Đằng đại ca, bên ngoài sao lại thế này?" Trong khoang thuyền Lý có chút lo lắng hỏi, Đằng Thanh Sơn cầm lấy Hắc Diễm côn, cười nói: "Không có gì, chỉ là một cái lốc xoáy lớn!" Đằng Thanh Sơn nắm Hắc Diễm côn, nhanh chóng mở cửa khoang đi ra ngoài lần nữa.
Đứng ở boong tàu trên, cảm nhận thân tàu rung động.
"Không phải dòng nước xoáy?" Đằng Thanh Sơn liền nhảy xuống thuyền gỗ. Đi vào vùng biển hỗn loạn.
Giờ phút này nước biển tối tăm, hỗn loạn. Giống như loài thú đang điên cuồng rít gào. Nhưng đối với Đằng Thanh Sơn mà nói. Còn không đủ để trói buộc hành động của hắn. Đằng Thanh Sơn tay nắm Hắc Diễm côn. Liền trực tiếp tiến vào trong nước biển.
Đằng Thanh Sơn đã tận mắt chứng kiến. Trên mặt biển một cái một cái cột nước xoay tròn!
"Quay ngược nó lại!" Đằng Thanh Sơn hai chân đong đưa nhanh chóng tiến tới gần hơn.
Tới gần cột nước. Đằng Thanh Sơn cũng mơ hồ cảm giác được lực hút rất lớn của cột nước xoáy. "Hừ!" Đằng Thanh Sơn trực tiếp nhảy vào bên trong cột nước. "Ào ào ~~ Lực nước xoay tròn cuồng loạn. Lổ tai Đằng Thanh Sơn trong lúc nhất thời chỉ nghe được tiếng nước xoáy cuồng bạo.
"Định!" Bên ngoài thân Đằng Thanh Sơn bao phủ tiên thiên chân nguyên, Đằng Thanh Sơn thật sự ổn định.
"Chuyển cho ta!"
Đằng Thanh Sơn quát khẽ một tiếng, bắt đầu hướng phía dưới, dùng Hắc Diễm côn chuyển động ngược với chiều của xoáy nước! Bên trong của cột nước xoáy mà vẫn có thể dùng Hắc Diễm côn để nghịch đảo dòng nước xoáy thật là một chuyện phi thường, nhưng là Đằng Thanh Sơn đã làm được.
"Hô, hô!" Hắc Diễm côn vũ động.
"Lực lượng không đủ a!"
Đằng Thanh Sơn sắc mặt ửng đỏ, song chưởng đột ngột phồng lên, kéo căng ống tay áo, lúc trước Hắc Diễm côn chuyển chậm mắt thường còn có thể thấy, giờ phút này Hắc Diễm côn chuyển động cực nhanh cho lên mắt thường đã không theo kịp. Điên cuồng nghịch hướng xoay tròn của dòng nước xoáy, nhất thời cả vùng lốc xoáy bị khấy động.
Đằng Thanh Sơn vẫn cầm cự được đối với lốc xoáy, lượng xoáy nước từ dưới đáy biển mạnh mẽ truyền đến Đằng Thanh Sơn đã bị phá hủy.
Tự nhiên, Đằng Thanh Sơn đã làm nước phía trên lốc xoáy cột nước tản ra.
...
Trong khoang thuyền gỗ, Lý vẫn cầm lấy vách tường khoang thuyền cố gắng đứng vững.
"Ổn rồi!" Lý cũng phát hiện, biên độ dao động của khoang thuyền dần dần yếu bớt, rất nhanh liền cơ hồ không có gì lắc lư.
"Đằng đại ca đã giải quyết xong?" Lý mở ra cánh cửa khoang thuyền đến boong tàu trên.
Đêm tối nước biển u ám, tựa như một quái thú cắn nuốt người.
Bất quá giờ phút này, lốc xoáy đã tiêu tán, mặt nước biển chỉ có từng đợt sóng nhỏ chấn động.
"Đằng đại ca đâu?" Lý cẩn thận hướng chung quanh nhìn, nước biển vẫn quay cuồng, lại căn bản không thấy bóng dáng Đằng Thanh Sơn.
...
Kỳ thật Đằng Thanh Sơn có hai lựa chọn, một là phá tan lốc xoáy, để thuyền gỗ bị thổi bay ra khỏi khu vực này, cái biện pháp này mất nhiều thời gian. Cái thứ hai là trực tiếp đi xuống dươi tìm căn nguyên lốc xoáy, phá hỏng căn nguyên tự nhiên thuyền có thể bình yên đi ra khỏi khu vực nguy hiển. Không cần hỏi, Đằng Thanh Sơn đã sử dụng biện pháp thứ hai!
"Không biết lốc xoáy này như thế nào sinh ra." Đằng Thanh Sơn trong lòng nghi hoặc.
Chỉ trong chốc lát Thanh Sơn đã xuống đáy biển.
"Đây là cái gì?"
Đằng Thanh Sơn nhìn mơ hồ thấy một con quái vật lớn nằm dưới đáy biển. Một lượng lớn nước biển đi vào miệng nó. Giống như loài cá lượng nước mà con quái vật này phun ra luận chiều dài ước chừng cũng phải hơn hai mươi trượng so với lôi kình phải lớn hơn không ít.
"Nuốt dòng nước? Nó đang làm cái gì?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc nhìn con quái vật "Dài hơn hai mươi trượng, phỏng chừng thể trọng phải hơn mười vạn cân!"
"Bên ngoài thân có gai nhọn sắc, nhìn bộ dạng có điểm giống với lôi kình! Bất quá con thú này yêu thú, có một sừng nhọn như đao! Tạm thời gọi nó là... Lôi kình một sừng đi."
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy trong miệng quái vật răng nanh ghê người, ước chừng đắc có năm cái răng nanh, lần lượt thay đổi. Nước biển dũng mãnh tiến vào miệng nó còn tảng đá, bó củi linh tinh, trực tiếp bị răng nanh ngăn trở bên ngoài.
"Đại gia hỏa!" Đằng Thanh Sơn hét lớn một tiếng.
Kia quái vật lớn mở một đôi mắt màu vàng to cỡ bánh xe lớn nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, miệng bỗng nhiên dừng lại, dừng việc nuốt nước.
"Lúc này mới ngoan a!" Đằng Thanh Sơn mỉm cười liền bơi tới phía trước.
Kia quái vật lớn đột ngột hé miệng ra.
"Oanh!".
Một cột nước tựa như tia chớp, đột ngột bắn về phía Đằng Thanh Sơn.
Đang bơi Đằng Thanh Sơn lập tức chuyển mình một cái, đùi phải tựa như phong hỏa luân (bánh xe phong hỏa) đột ngột huy động trực tiếp bổ vào cột nước.
"Bồng!"
Kia cột nước bị một cước đá vỡ ra, đáy biển đột ngột chấn động.
"Rống ~.
Thú một sừng nhanh chóng dùng đuôi, lẻn đến phía trước Đằng Thanh Sơn, rống lên giận dữ, sự phẫn nộ lẫn sắc vàng của đôi mắt bị khiêu khích! Nó là vương giả của hải vực, chung quanh cũng không có một con yêu thú nào dám khiêu khích nó.
Vậy mà một con người nhỏ bé cũng dám trêu chọc nó?
Đằng Thanh Sơn nhìn thú một sừng, bất đắc dĩ lắc đầu:"Đại gia hỏa, ta sẽ khiến cho ngươi dừng lại, để ta mở đường cho thuyền đi. Tuy rằng ta không ngại đại chiến với ngươi một trận đến cùng, nhưng ta không coi thường yêu thú!" Đằng Thanh Sơn trước đây đã vài lần gặp qua nhiều hư cảnh yêu thú, hư cảnh yêu thú cùng với tiên thiên Kim Đan yêu thú hoàn toàn khác nhau.
Hư cảnh yêu thú cử vừa động đều có thể khiến cho trời đất rung chuyển, chỉ cần một ánh mắt, có thể làm cho người ta run sợ.
Đằng Thanh Sơn còn nhớ rõ, lúc đối đầu với yêu long 'Tử Tích', chính mình trong lòng cũng sợ run.
Mà trước mắt này 'Lôi kình thú một sừng', trong lòng Đằng Thanh Sơn xem ra cũng có đôi phần run sợ! Kỳ thật hư cảnh yêu thú mạnh rất ít, muốn đụng tới cũng không là dễ dàng như vậy. Cùng với tiên thiên Kim Đan cấp bậc yêu thú, lĩnh ngộ [ Thổ Hành Chi Quyền ] sau đoạn thứ hai, Đằng Thanh Sơn đã có tuyệt đối nắm chắc phần thắng!
Đằng Thanh Sơn không định coi thường tiên thiên Kim Đan yêu thú.
"Rống ~~ lôi kình thú một sừng trí tuệ rất cao: Phát hiện thái độ Đằng Thanh Sơn.
Nhất thời nó tưc giận đứng lên.
"Oanh!" Vây đuôi đột ngột đong đưa, lôi kình sừng thú chợt lóe lên, liền hướng Đằng Thanh Sơn lao tới, đồng thời mở cái miệng rộng đầy răng nanh đáng sợ ra! Trong miệng, mỗi một cái răng đều lớn hơn đầu người gấp nhiều lần, hơn nữa lại sắc bén đến ghê người, sắp xếp thành năm hàng, nhìn xem có thể cảm giác được răng nanh sắc bén.
Đằng Thanh Sơn huy động Hắc Diễm côn thẳng đứng trong tay.
"Bồng!" Một chưởng nện ở trên sọ não một sừng thú, nhưng là chỉ có mỗi tầng da bên ngoài là cứng cỏi còn bên trong lại mềm yếu vô cùng, miễn cưỡng đập phá làn da, máu tươi chảy ra. .
"Hô!" trong miệng lôi kình thú một sừng sinh ra một khối hấp lực đạo kinh người, đồng thời mồm to như cái chậu máu cắn hướng Đằng Thanh Sơn.
"Không tốt!" Ngay bên cạnh là miệng của lôi kình một sừng thú, Đằng Thanh Sơn mới chính thức cảm giác bị nuốt hấp lực đạo loại nào đáng sợ, không chịu khống chế sẽ bị hít vào miệng lôi kình một sừng thú, Đằng Thanh Sơn mặt mày biến sắc,"Đầu lâu đều như vậy cứng rắn khẳng định càng cứng rắn!" Chính mình nếu bị hút vào trong miệng chắc chắn sẽ bị cắn chết!
Đối yêu thú mà nói, có răng nanh tốt chính là có thần binh lợi khí.
"Hừ!" Đằng Thanh Sơn đột ngột vung Hắc Diễm côn lên, nện vào răng nanh, mong rằng lực phản hồi sẽ giúp mình có thể thoát khỏi miệng yêu thú.
"Rống ~~~" Lôi kình thú một sừng, nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn cầm trong tay cầm Hắc Diễm côn, nhìn này quái vật lớn lộ ra một tia mỉm cười:"Vốn không định đấu với ngươi, nhưng ngươi đã có hứng thú như vậy ta đành phải đấu!" Đằng Thanh Sơn nháy mắt hóa thành một đạo ảo ảnh nhằm hướng lôi kình thú một sừng mà lao tới, đồng thời thu hồi tiên thiên chân nguyên, nội gia cương kình che kín toàn thân!
Lực lượng đã bộc phát hoàn toàn!
"Rống ~~~" lôi kình thú một sừng đã rất nhiều năm không bị khiêu khích, cũng rít gào một tiếng hướng lại đây. Tại đáy biển một người một yêu thú ngay tại đây chiến đấu quyết liệt! Này yêu thú là cho rằng chính mình bị khiêu khích, mà nhân loại thì cho là thích thì chiến. Hai người tự nhiên điên cuồng đại chiến.
"Oanh!".
"Oanh!".
Đằng Thanh có Sơn Hắc Diễm côn trong tay thế lực lớn mạnh, phòng ngự cũng có thể nói hoàn mỹ.
"Vù vù ~~~" Chỉ thấy chung quanh Đằng Thanh Sơn đều xuất hiện xoay nước, côn đập lôi kình thú một sừng không khỏi rống lên từng tiếng giận dữ, trên thân thể cao lớn của nó cũng có không ít vết thương là bởi vì thân hình lớn quá mức, đều chỉ có thể xem như vết thương nhỏ.
Bỗng nhiên --.
"Xuy xuy ~~ này lôi kình thú một sừng toàn thân đều tràn ngập ra thanh kim sắc điện quang, tất cả điện quang đều điên cuồng dũng mãnh hướng đỉnh đầu nó khiến nó nhìn giống như một sừng! Thấy như vậy Đằng Thanh Sơn biến sắc :"Này quái vật, chẳng lẽ còn thật sự là lôi kình?" Lôi kình thú một sừng chỉ là Đằng Thanh Sơn đặt tên.
Này yêu thú rốt cuộc chủng loại gì, Đằng Thanh Sơn cũng không biết. Dù sao lôi kình là không sừng nhọn, hơn nữa màu sắc cũng không giống.
Trong đáy biển, quái vật lớn trên đỉnh đầu có sừng nhọn, tập trung điện quang đã hóa thành màu vàng thuần túy! Lôi kình thú một sừng mở mắt nhìn Đằng Thanh Sơn chằm chằm, rất là lạnh lẽo.
"Hưu!".
Kim sắc điện quang từ trong sừng nhọn bắn ra, Đằng Thanh Sơn bên ngoài thân dĩ nhiên tràn ngập ra một màn hào quang tiên thiên chân nguyên.
"Quá nhanh!" Đằng Thanh Sơn không kịp né tránh, kim sắc điện quang đã bắn trúng hắn.
Phốc!
Màn hào quang tiên thiên chân nguyên nổ tung ra trong nháy mắt, rồi sau đó lập tức tác dụng tại trên thân thể Đằng Thanh Sơn, dòng điện quang quá mãnh liệt khiến cơ thể Đằng Thanh Sơn đột ngột co rút lại, bất quá, từ trong mỗi tế bào trên trong cơ thể đều phát ra nội gia cương kình để xua tan điện lưu, khiến cho đám tóc dài trên đầu Đằng Thanh Sơn chợt lóe lên sắc hào quang.
Giờ phút này Đằng Thanh Sơn...
Bên ngoài thân là điện quang sắc vàng, cùng với thổ hoàng sắc hào quang đồng thời lóe ra.
Đến lôi kình thú một sừng cũng kinh hãi khi nhìn cảnh tượng trước mắt
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.