Chương 315: Ai Bắt Ai?


Số từ: 2000
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Trên mặt đất đều được lót bởi những phiến đá lót chỉnh tề, trên đó cũng không có tuyết, chỉ có những bông hoa, ngọn cỏ bên cạnh đường là đọng vài bông tuyết.
"Ư... ư... ư"
Một tiếng rên rỉ thống khổ nhỏ bé từ bên cạnh truyền đến.
Một gã nam tử độc nhãn có thân hình cường tráng bị buộc trên một cây trụ sắt đang có người dùng gọng kìm sắt chuyên môn luồn vào trong miệng của độc nhãn nam tử, máu tươi từ miệng của nam tử không ngừng chảy xuống, đương nhiên lúc này ánh mắt của mọi người đều dồn lên trên người Đằng Thanh Sơn.
"Bảo hộ gia chủ"
"Bắt lấy thích khách"
Tiếng ồn ào huyên náo liên tiếp vang lên.
"Rầm rập, rầm rập... một lượng lớn quân sĩ và môn khách đều vọt vào trong vườn.
"Dừng lại"
Một âm thanh thanh thúy vang dội, chính là mỹ nữ ngồi trên ghế cao phát ra mệnh lệnh hữu lực này. Nhất thời tất cả các cao thủ đều dừng công kích Đằng Thanh Sơn, nhưng bọn họ vẫn vây quanh lấy Đằng Thanh Sơn, bất kỳ lúc nào cũng có thể phát động công kích.
Đằng Than Sơn có hứng thú ngẩng đầu nhìn Đổng Triết Tử phía xa xa, nghĩ ngợi nói "Nữ gia chủ? Nuôi nam thiếp? Thích hành hạ người đến chết?"
Đằng Thanh Sơn cẩn thận nhìn kỹ Đổng Triết Tử, hắn muốn nhìn xem một thế hệ nữ kiêu hùng có hình dạng như thế nào.
Đổng Triết Tử có thân hình đày đặn, sắc mặt hồng nhuận, đặc biệt là ánh mắt luôn ẩn ẩn tỏa sáng rất dụ dỗ người khác.
Đổng Triết Tử nhìn Đằng Thanh Sơn khiến nhãn tình ả cũng sáng lên, tán thưởng một tiếng.
"Tiểu ca nhi thật tuấn tú"
Dưới con mắt của Đổng Triết Tử, Đằng Thanh Sơn có thể tương đương với nam thiếp của ả nhưng khí chất lại hơn hẳn, nếu so với Đằng Thanh Sơn thì nam thiếp của ả không đáng kể chút nào.
"Ngươi tìm ta?"
Đổng Triết nhìn từ ngai vàng, khóe miệng hơi mỉm cười, hai tay nhẹ nhàng xoa vào nhau mỉm cười nói.
"Ngươi thật sự là có can đảm, không ngờ dám đến ám sát cả ta. Người muốn ám sát ta không biết có bao nhiêu, nhưng Đổng Triết Tử ta vẫn có thể sống đến tận bây giờ!"
"Chẳng qua ta là một người khoan dung độ lượng, ta xá ngươi vô tội, tuy nhiên từ hôm nay trở đi ngươi là nam thiếp thứ mười của ta"
Âm thanh Đổng Triết Tử vẫn quanh quẩn trong vườn.
Đằng Thanh Sơn nghe vậy thì rùng mình.
"Nam Thiếp? Ta làm nam thiếp của ả? Đổng Triết Tử này chẳng biết sống chết là gì cả" Đằng Thanh Sơn thầm nhủ lắc đầu, đồng thời hướng phía Đổng Triết Tử đi nhanh tới, hơn nữa còn mỉm cười nói.
"Đổng Triết Tử, lão yêu phụ này chết đến nơi rồi còn chẳng biết gì, thật sự là buồn cười"
Đổng Triết Tử nghe vậy thì sắc mặt khẽ biến!
Lão yêu phụ?
Làm một tiên thiên cường giả, ả đã từng thêu ảnh mình lên vải nhung khi mình ba mươi mấy tuổi - là lúc xinh đẹp nhất, tuy ả đã hơn sáu mươi tuổi nhưng dù sao nhìn từ bên ngoài cũng không nhìn thấy sự khác biệt.
"Bắt hắn cho ta"
Đổng Triết Tử trầm mặt xuống quát, nhưng sau đó liền nói
"Nhưng không được làm tổn thương tính mạng hắn"
"Rõ"
Nhất thời rất nhiều người trong tay nắm chặt vũ khí hướng Đằng Thanh Sơn lao đến.
"Thật là có ý tứ"
Đằng Thanh Sơn nhìn đám nội kình cao thủ cùng đám quân sĩ muốn lập công thì lắc đầu "Quân đi, không cùng các ngươi so đo" Chỉ thấy mấy trăm người vây quanh Đằng Thanh Sơn nhưng thân hình hắn lại mơ hồ không rõ, chỉ thấy thân ảnh hắn chợt lóe chợt lóe tựa như quỷ ảnh.
Mỗi một lần thân ảnh lóe lên đều lao ra xa mấy trượng.
"Muốn trốn"
"Hắc"
Hai gã một khách đều phách một chưởng về phía đầu gối của Đằng Thanh Sơn, nhưng hai đầu gối của Đằng Thanh Sơn chợt lóe lên rồi biến mất.
Đổng Triết Tử đang ngồi trên ngai vàng sắc mặt đột nhiên biến đổi.
"Thật là thân pháp lợi hại, chỉ cần nhìn thân pháp này chỉ e đó là tiên thiên võ thánh đến ám sát ta, quả nhiên là tiên thiên võ thánh... mà sao người này ta chưa từng biết?"
Lúc trước bán bộ đá trơ thạch điêu ở hội bán đấu giá ở Nam Sơn thành, các gia tộc đi không hề thiếu nhưng lúc ấy Đổng Gia đang cùng Giang gia chém giết quả thực là không có đi.
"Giết hắn cho ta"
Đổng Triết Tử hét lớn.
Đám môn khách, quân sĩ được nghe mệnh lệnh đầu quát lên một tiếng lớn, hoặc là bắn tên hoặc là ám khí, hoặc là độc dược đền ùn ùn bắn ra hướng Đằng Thanh Sơn lao tới.
"Hưu"
Đằng Thanh Sơn lại bước ba bước, mỗi một bước đều vượt xa tám trượng, trực thoát khỏi vòng vây của mọi người, đi đến trước mắt Đổng Triết Tử chưa đủ mười trượng.
"Lão yêu phụ, chỉ bằng mấy người với công phi mèo cào cũng muốn giết ta?" Đằng Thanh Sơn cười vừa đi vừa nói.
Hắn cũng không nóng nảy, mỗi một bước cũng không quá xa.
"Lên"
Đổng Triết Tử vung tay lên.
Nhất thời một đám cao thủ phía sau ả đồng loạt lao lên.
"Soạt, soạt..." liên tiếp tiếng rút chiến đao cơ hồ một lúc vang lên và đều rút ra chiến đao của mình, ước chừng khoảng mười sáu cao thủ đều sử dụng chiến đao.
"Nhận lấy cái chết"
Mười sáu người đều chém ra. Đằng Thanh Sơn đi từng bước, cứ cách khoảng hai trượng, dễ dàng từ trong đám mười sáu danh cao thủ hiện lên, tất cả các cao thủ đều sắc mặt đại biến, càng điên cuồng vây sát Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn cười, đi lại từng bước dễ dàng thoát khỏi mười sáu cao thủ vây công, đám cao thủ nhất thời sắc mặt đại biến càng thêm cuồng sát điên cuồng vây sát hắn.
Đằng Thanh Sơn cười, đi lại từng bước cách hai trượng xa, trong mắt Đằng Thanh Sơn các cao thủ xung quang hắn dường như chưa từng tồn tại.
Giờ phút này khoảng cách với Đổng Triết Tử chỉ còn hai trượng cuối cùng.
Hừ
Đổng Triết Tử vỗ vào ngai vàng, hóa thành một đạo ảo ảnh màu đỏ cực nhanh hướng phía sau chạy trốn.
"Ha ha, Đổng Triết Tử, ngươi cũng có hôm nay..."
Độc nhãn nam tử bị trói trên cọc sắt cũng hưng phấn mà gào hét.
"Vị huynh đệ này, Thiết Tam ta cám ơn ngươi, ha ha..."
Răng đã bị nhổ đi không ít nhưng độc nhãn nam tử giờ này lại cực kỳ hưng phấn.
Thân hình Đằng Thanh Sơn xẹt qua một đường cong quỷ dị như một con cá chạch lướt đi trong bùn.
"Lão yêu phụ đừng hòng chạy thoát"
Thanh âm Đằng Thanh Sơn như thiên lôi vang vọng bên tai Đổng Triết Tử.
Đổng Triết Tử chỉ thấy trước mắt mình chợt lóe, Đằng Thanh Sơn đã xuất hiện trước mặt ả.
"Ngươi"
Sắc mặt Đổng Triết Tử có chút trắng bệch, nhìn chằm chằm thanh niên trước mắt.
"Ai mời ngươi đến đối phó ta?"
Đổng Triết Tử liền lùi về sau hai bước.
"Người khác mời ngươi bao nhiêu vàng bạc Đổng Triết Tử ta trả cho ngươi hai lần, không! Là ba lần, nói cho ta biết... ta sẽ trả cho ngươi, ngươi cũng biết tài phú của Đổng gia tuyệt đối trả được cho ngươi.
"Ngươi trả không nổi"
Đằng Thanh Sơn vừa cười vừa tiến tới, tay phải như lợi trảo trực tiếp chụp vào Đổng Triết Tử.
Trong mắt Đổng Triết Tử lộ ra một tia tàn nhẫn, một màu tím quang hoa từ bên hông vung ra, đó chính là bội kiếm bên người Đổng Triết Tử. Cùng lúc đó, một màu đen từ tay trái của Đổng Triết Tử nhanh như tia chớp bắn về phía Đằng Thanh Sơn.
"Hưu"
Tay trái Đẳng Thanh Sơn vung lên bắt được một ám khí bén nhọn hình thoi, tay phải dễ dàng phá bỏ đan điền mà cả đời Đổng Triết Tử tu luyện được.
Đổng Triết Tử hoàn toàn lâm vào trạng thái điên cuồng.
"Thả gia chủ của ta ra"
Một đám quân sĩ và môn khách trong tay đều cầm binh khí đều có chút do dự. thực lực của Đằng Thanh Sơn bọn họ đã chứng kiến tận mắt, bọn họ rõ ràng không có biện pháp đối phó Đằng Thanh Sơn, nhưng họ cũng không có biện pháp đối phó với Đằng Thanh Sơn, chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn rời đi sao?
"Ai dám tại Đổng gia ta làm càn"
Một tiếng hét phẫn nộ như sấm nổ vang vọng khắp Đổng gia.
Chỉ thấy một bóng đen từ xa như gió cuốn mà tới, Đằng Thanh Sơn vừa khiêng thân thể của Đổng Triết vào liếc mắt nhìn người mới tới, lắc đầu cười rồi nhảy lên nóc nhà.
"Mau thả ta"
Đổng Triết Tử gào thét nhưng Đằng Thanh Sơn vẫn khiêng ả đi trên nóc nhà lạnh lùng nói.
"Lão yêu phụ, nếu ngươi còn nói những lời vô nghĩa ta sẽ bán ngươi cho kỹ viện"
Lời này vừa nói ra khiến sắc mặt Đổng Triết Tử sắc mặt trắng bệch. Ả là một nữ gia chủ cao cao tại thượng, được xưng là Đổng nữ vương nếu giờ bị bán...cảnh tượng đó hiện lên trước mặt ả. Bán vào kỹ viện so với giết ả còn khó chịu hơn.
"Nhận lấy cái chết"
Đạo bóng đen như cơn lốc kéo theo bóng kiếm sáng lòa.
Thân ảnh quỷ dị của Đằng Thanh Sơn nhoáng lên - Du ngư thân pháp hơi nghiêng dễ dàng né tránh bóng đen kia, ngay lập tức một cước như tia chớp phóng vào bóng đen.
"Bồng"
Một cước trực tiếp đá thẳng vào phần eo của bóng đen, một cước hơn mười vạn cân khiến bóng đen bị đá như lưu tinh bắn xuống phía dưới.
"Bồng! Bồng! Bồng"
Bóng đen đụng vỡ một thân cây, một vách tường, lưu lại trên mặt đất một rãnh sâu mới dừng lại.
"Như thế nào có thể"
Đổng Triết Tử trừng to mắt.
Người này...
Người nọ chính là đệ nhất cao thủ của Đổng gia, đã đạt tới Tiên thiên Chân đan Võ Thánh cảnh giới, một cước bị đá bay? Chỉ một cước thôi sao?
"Ha ha, tiện nhân kia, ngươi cũng có ngày hôm nay... ha ha!!" Độc nhãn nam tử đang bị trói trên cọc sắt phía sau không khỏi ngửa đầu cười to, máu tươi từ miệng hắn vẫn không ngừng chảy lênh láng.
"Hắn là ai?"
Bóng đen ngồi thẳng dậy, nhìn Đằng Thanh Sơn ở phía xa xa đang khiêng Đổng Triết Tử dần dần biến mất khỏi tầm mắt của hắn. Mà nhóm quân sĩ, môn khách đều trợn tròn mắt, cả người như dại ra. Chỉ có nam tử độc nhãn bị trói chặt là cười lên hưng phấn, tiếng cười vang vọng quanh Đổng gia.
...
Một lát sau...
"U~~~~~~~"
Tiếng Ưng kêu vang vọng thiên địa, Đằng Thanh Sơn khiên thân thể của Đổng Triết Tử ngồi trên lưng Cuồng Phong Ưng cấp tốc hướng phía Nam bay đi.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.