Chương 348: Phân Chia Lợi Ích
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2632 chữ
- 2020-05-09 06:57:20
Số từ: 2627
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
- Mở cửa.
Phó Vân Triển mở miệng nói.
Xao xao, thị vệ lập tức đem tấm vải bố kéo lên.
Phó Vân Triển gọi như vậy một tiếng cũng là để nhắc nhở khách trong lều lớn rằng bọn họ đã tới.
Đằng Thanh Sơn, Phó Đao, Phó Vân Triển ba người đi vào, lúc này trong lều lớn vẫn còn khá là rộng rãi, sáu người vốn khoanh chân ngồi dưới đất đã đứng dậy, cầm đầu là người trẻ tuổi mập mạp, nhìn thấy bọn Đằng Thanh Sơn, Phó Đao liền cười dài khom người nói:
- Bái kiến Đằng tiên sinh, Phó tiên sinh.
- Ngươi là sứ giả của Đoàn gia?
Phó Đao nhướng mày, nhìn về phía người này.
- Ngươi có khả năng thay mặt Đoàn gia làm chủ?
Phó Đao căn bản không nhận biết người trẻ tuổi này, hiển nhiên người trẻ tuổi này tại Đoàn gia địa vị không tính là cao.
- Ta đương nhiên không thể.
Người trẻ tuổi mập mạp cười nói:
- Chẳng qua, gia chủ của ta có thể.
Nói xong, trong năm tên nam tử mặc khôi giáp phía sau người trẻ tuổi một người cởi mũ giáp xuống lộ ra khuôn mặt, đây là một trung niên hình dáng nhã nhặn, nụ cười ấm áp tự nhiên khiến người khác cảm thấy thân thiết.
- Đoàn Thạch Tấn.
Đằng Thanh Sơn liếc mắt liền nhận ra, hôm qua chính Đoàn Thạch Tấn này tại bắc ải sơn đã ra lệnh cho thủ hạ công lên núi.
- Không nghĩ tới Đoàn huynh dám chỉ mang theo vài người như vậy đến quân doanh Phó gia chúng ta, Phó Đao ta bội phục, bội phục.
Phó Đao mỉm cười chắp tay.
- Đoàn huynh sẽ không sợ Phó Đao ta trở mặt, bắt lấy Đoàn Thạch Tấn ngươi để áp chế Đoàn gia sao? Ngươi đường đường là Đoàn gia gia chủ, Đoàn gia vì ngươi sẽ tuyệt đối nguyện ý tiêu phí một đám tài vật lớn đó.
- Ta tin tưởng cách đối nhân xử thế của Lôi Đao Võ Thánh người.
Đoạn Thạch Tấn mỉm cười.
- Hơn nữa, hôm nay cùng theo ta tới còn có...
Đoàn Thạch Tấn quay đầu nhìn về phía một gã mặc khôi giáp quân sĩ đằng sau.
- A, còn có ai?
Phó Đao cùng Đằng Thanh Sơn, cũng nhìn về phía khôi giáp quân sĩ kia.
Tên khôi giáp quân sĩ này cũng bỏ mũ giáp xuống, đây là một thanh niên đầu trọc (A Vênh?), phía sau lưng còn đeo một thanh chiến đao, đồng thời khi vừa lột bỏ mũ giáp cũng liền ha hả cười nhìn Đằng Thanh Sơn:
- Đằng tiên sinh, đã lâu không gặp!
- Mục Vân Ký?
Đằng Thanh Sơn có chút kinh ngạc.
Mục Vân Ký này năm xưa bị chặt đứt hai cánh tay rồi một thân một mình khắc khổ tu luyện, đem đao pháp chuyển thành cước pháp khổ tu mười năm rốt cục đạt tới tiên thiên cảnh giới, trở thành người đứng đầu thế hệ trẻ Mục gia của Húc Nhật thương thành. Vân Mộng Chiến Thần lại không tiếc lấy sáu bức thạch điêu ra cho mượn để mời Đằng Thanh Sơn hỗ trợ tìm Vân Mộng Bạch Quả hòng khôi phục hai cánh tay cho hắn.
- Tiên sinh, vị này chính là... vị Mãn Thiên Phi Mục vừa mới đạt tới Tiên Thiên cảnh giới - Mục Vân Ký?
Phó Đao cũng kinh ngạc nói.
Mục Vân Ký đạt tới tiên thiên khiến bên trong Mục gia chấn động không nhỏ, mà bản thân Mục gia là một gia tộc lớn siêu cấp, chỉ cần các chi huyết mạch chính, các chi cùng họ nhưng khác huyết mạch lại thêm những chi nhánh khác cộng lại số người đã vượt quá trăm vạn. Đại gia tộc như vậy có đại sự, nghĩ cũng khó dấu.
Hôm nay đại gia tộc trong thiên hạ cơ hồ đều biết chuyện Mục Vân Ký.
- Tham kiến Phó tiên sinh.
Mục Vân Ký chắp tay cười nói.
- Ha ha, chuyện của ngươi ta cũng nghe nói, không thể không khiến kẻ khác bội phục a.
Phó Đao cười nói. Giờ phút này Phó Đao vừa cao hứng lại vừa lo lắng... Nhìn thấy Mục Vân Ký này Phó Đao cũng hiểu được, sau lưng Đoàn gia hiển nhiên là có Húc Nhật thương thành duy trì! Cứ như vậy, chỗ tốt sau khi kết minh chính là thực lực của liên minh rất mạnh, mà chỗ hại là có minh hữu hùng mạnh như vậy gia tộc của mình số lượng Hỏa Lưu Thiết quăÌ£ng moÌ0 được chia sẽ ít hơn.
- Các ngươi trước tiên lui ra ngoài.
Mục Vân Ký phân phó một tiếng.
Nhất thời toàn bộ đám sứ giả ban đầu gồm thanh niên mập mạp nọ cùng với ba gã hộ vệ khác liền lui ra, hiện trong lều khách rộng lớn chỉ còn lại có Đằng Thanh Sơn, Mục Vân Ký, Đoàn Thạch Tấn, Phó Đao, Phó Vân Triển năm người.
- Vân Ký lần này đến đây chắc Phó tiên sinh cùng Đằng tiên sinh cũng biết là chuyện gì.
Mục Vân Ký mỉm cười nói.
- Kết minh?
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía hắn.
"Ân."
Mục Vân Ký gật đầu.
- Lần này quăÌ£ng moÌ0 Hỏa Lưu Thiết xuất thế, đây là đại sự chấn động thiên hạ. Tuy rằng Mục gia ta cùng Thiên Phong gia tộc Hách Liên gia kia có một chút ước định. Không thể quang minh chính đại đến tranh đoạt quăÌ£ng moÌ0 này... Nhưng là Thiên Phong gia tộc kia hiển nhiên cũng đã sớm phái người đến đây, hơn nữa còn từ trong tinh anh của 'Hàn Vũ Vệ' lấy ra một ngàn người tới nữa.
"Hàn Vũ Vệ?" Phó Đao chấn động.
- Đến hiện tại, cũng chưa thấy Hàn Vũ Vệ động thủ.
Phó Vân Triển sợ hãi than nói:
- Hạ Hầu gia cùng Nghiêm gia này cũng ẩn nhẫn đủ sâu a.
Đằng Thanh Sơn tuy rằng không biết cái gì Hàn Vũ Vệ nhưng từ biểu tình của Phó Đao, Phó Vân Triển cũng đủ hiểu được: "Xem ra cấp bậc cũng giống như tinh anh quân đội Hắc Giáp Quân trong Quy Nguyên Tông."
- Thương thành chúng ta tai mắt trải rộng thiên hạ, Thiên Phong gia tộc điều động nhiều người như vậy há có thể dấu nổi Mục gia ta?
Mục Vân Ký cười nhẹ nói:
- Hạ Hầu gia tộc cùng Nghiêm gia nọ cũng là bởi vì Thiên Phong gia tộc ở sau lưng cho nên mới cùng liên thủ. Lần này ta đến... Chính là hy vọng chúng ta bốn nhà liên thủ.
- Bốn nhà, đâu ra mà bốn nhà?
Phó Vân Triển rùng mình.
Đằng Thanh Sơn cũng nhìn về phía Mục Vân Ký.
- Mục gia ta, Đoàn gia với nhóm người Đoàn huynh, Phó gia của Phó tiên sinh các ngươi, còn có... Đằng tiên sinh này một phương nữa.
Mục Vân Ký tươi cười nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn bỗng phì cười.
Không ngờ cũng đem chính mình trở thành một nhà tính gộp vào.
- Đằng tiên sinh nhân số tuy ít, nhưng là tổng thể thực lực cũng rất mạnh.
Mục Vân Ký cười nói:
- Nếu Đằng tiên sinh cùng Phó gia đồng ý kết minh, như vậy... Ta có chín thành nắm chắc đắc thủ quăÌ£ng moÌ0 Hỏa Lưu Thiết kia. Hơn nữa nếu Đằng tiên sinh có thể dốc toàn lực, ta dám có mười thành nắm chắc.
- Mười thành nắm chắc?
Lập tức Đoạn Thạch Tấn cũng kinh ngạc.
- Đem hết toàn lực?
Đằng Thanh Sơn nhíu mày, cũng khó có khả năng Mục Vân Ký này biết mình có thể tác chiến lâu dài đi? Có thể một người chống lại mười vạn đại quân? Nhưng bí mật này, người ngoài hẳn là không thể biết.
Mục Vân Ký ánh mắt nhìn khắp lều, cười cười.
- Phó tiên sinh, Đằng tiên sinh, các vị nguyện cùng ta kết minh chứ?
Mục Vân Ký nhìn về phía hai người.
Đằng Thanh Sơn nhìn ra được, Mục Vân Ký này hiển nhiên có thể vì Mục gia làm chủ... Hôm nay Mục Vân Ký tại Mục gia đã trở thành trọng điểm bồi dưỡng (cán bộ nguồn). Dù sao thiên phú, nghị lực như vậy đạt tới tiên thiên Kim Đan là hoàn toàn nắm chắc, nói không chừng cũng có thể bước vào Hư Cảnh, trở thành Chiến Thần.
- Kết minh, đây chính là chuyện tốt.
Phó Đao mỉm cười.
- Chỉ là không biết, một khi thành công quăÌ£ng moÌ0 Hỏa Lưu Thiết này chia phần như thế nào?
- Phó Đao nói vậy cũng đúng, trước nên thỏa thuận rõ ràng miễn cho sau này lại tranh cãi lằng nhằng.
Đằng Thanh Sơn gật đầu.
Mục Vân Ký mỉm cười gật đầu:
- Đương nhiên, việc phân phối quăÌ£ng moÌ0 Hỏa Lưu Thiết này vốn là vấn đề trọng yếu cần thỏa thuận... Đoàn huynh, Đằng tiên sinh, Phó tiên sinh... Ta cũng không quanh co lòng vòng, xin trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. QuăÌ£ng moÌ0 Hỏa Lưu Thiết này Mục gia ta là tình thế bắt buộc phải có. Như vậy, ta Mục gia sẽ lấy sáu thành! Mà Đoàn gia quân đội ước chừng có hơn tám vạn, Phó gia vẻn vẹn có hai vạn quân, vậy Đoàn gia chiếm hai thành còn lại, Phó gia sẽ chiếm một thành. Còn lại một thành về Đằng tiên sinh. Các vị thấy thế nào?
- Ta đồng ý.
Đoàn Thạch Tấn gật đầu.
- Một thành?
Phó Đao cùng Phó Vân Triển sắc mặt nhìn cũng không tốt lắm.
- Các vị, lần này quăÌ£ng moÌ0 Hỏa Lưu Thiết tuy rằng không sâu, nhưng là tại trước đó đã có người tra xét qúa, quăÌ£ng moÌ0 này là một cái quặng mỏ trữ lượng vô cùng phong phú. Cho dù chỉ có một thành, cũng đủ để Phó gia của Phó tiên sinh người sử dụng.
Mục Vân Ký vẫn mỉm cười, nhưng là trong giọng nói lại đã ẩn ẩn có chút bất mãn.
Húc Nhật thương thành Mục gia, đây là siêu thế lực lớn có thể cùng Thiên Phong gia tộc tranh đua.
Dù là Đoàn gia tại trước mặt Húc Nhật thương thành cũng phải giữ quy củ, cung kính vô cùng. Phó gia ư? Chỉ chiếm cứ một cái thành nhỏ 'Vũ Dương thành' trong môÌ£t trăm leÌ0 taÌm thành nhỏ thôi, binh lực cũng vẻn vẹn chỉ hơn hai thành của Đoàn gia mà thôi, thế nhưng khi tìm được quăÌ£ng moÌ0 lại đã có thể được chia một nửa so với Đoàn gia.
Theo lý thuyết, Mục Vân Ký phân phối vậy cũng đã là xác đáng.
- Mục huynh đệ, ngươi phân phối như vậy...
Phó Đao khuôn mặt nhăn nhó, không tiếp tục nói thêm mà quay đầu nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
- Tiên sinh, người xem?
- Vân Ký.
Đằng Thanh Sơn nhìn lại.
- Đằng tiên sinh.
Mục Vân Ký thái độ rất khiêm tốn.
- Ta với ngươi nói rõ, quăÌ£ng moÌ0 Hỏa Lưu Thiết này ta cũng là tình thế bắt buộc phải cần. Một thành? Quá ít quá ít.
Đằng Thanh Sơn lạnh lùng nói, có lẽ Húc Nhật thương thành thế lực rất lớn, nhưng lần này nhân thủ Húc Nhật thương thành điều động tới tổng thể thực lực chỉ sợ còn không đủ để có được sáu thành này.
Đằng Thanh Sơn lấy lễ đãi đối phương, nhưng cũng sẽ không dễ dàng chịu thiệt như vậy!
Nếu thực muốn cứng.
Để cấp cho Vân Mộng Chiến Thần một điểm mặt mũi, gật đầu đáp ứng cũng được. Chẳng qua hắn sẽ ngấm ngầm trực tiếp mời Lục Túc Đao Trì hỗ trợ, từ dưới nền đất tới đào móc khoáng thạch! Bất quá dù sao từ dưới nền đất đào móc khó khăn rất lớn, sẽ nảy sinh rất nhiều nan đề.
- Tiên sinh cũng coi trọng quăÌ£ng moÌ0 như vậy?
Mục Vân Ký kinh ngạc nói, lập tức cười:
- Lúc trước ta còn tưởng rằng tiên sinh chỉ là do quan hệ với Phó Vũ Bình và nể mặt mũi Phó tiên sinh mới tới. Không nghĩ tới tiên sinh đối Hỏa Lưu Thiết này cũng quan tâm, thật sự muốn có như vậy. Như vậy đi... Ta Mục gia lùi một bước, chiếm năm thành, tiên sinh chiếm hai thành, Đoàn gia cùng Phó gia như cũ, như thế nào?
Đằng Thanh Sơn một khi mở miệng, Mục Vân Ký liền lập tức lui một bước, hiển nhiên rất nể tình.
- Hai thành?
Đằng Thanh Sơn nhìn nhìn hắn, không nhiều lời.
Kỳ thật trong vài phương ở đây, Mục Vân Ký kiêng kị nhất là Đằng Thanh Sơn... Bởi vì Vân Mộng Chiến Thần đã nói qua, Đằng Thanh Sơn có một đầu phi cầm yêu thú còn so với Lục Túc Đao Trì lợi hại hơn! Không quản là Vân Mộng Chiến Thần hay Thiên Phong Chiến Thần cũng không thể phi hành, một khi Đằng Thanh Sơn cưỡi trên lưng Thanh Loan, như vậy, căn bản không cần kiêng kị Vân Mộng Chiến Thần, Thiên Phong Chiến Thần!
Hơn nữa, Đằng Thanh Sơn tại Đoan Mộc đại lục không liên quan không vướng bận gì, không có người nhà nào. Cũng chỉ có mấy người Lý mà thôi.
Đã điếc thì sợ quái gì sấm!
Chọc Đằng Thanh Sơn, hậu quả cũng là rất không ổn.
- Mục huynh đệ.
Phó Đao nhíu mày mở miệng.
- Lời nói thật lòng, một thành, hơi ít.
- Phó tiên sinh, bụng dù đói cũng không nên cắn miếng to quá, há miệng sẽ mắc quai đó.
Đoàn Thạch Tấn nhướng mày nói, hiển nhiên hắn rất bất mãn. Đoàn gia hắn binh lực tám vạn, Phó gia binh lực hai vạn, Phó gia vốn đã được chia một nửa so với Đoàn gia, cũng nên thấy đủ đi.
- Đoàn huynh, Phó gia quả thực lần này miệng cũng lớn đó.
Mục Vân Ký tươi cười liếc mắt nhìn Phó Đao.
- Phó tiên sinh lần này cũng đem ra tới một ngàn "Thần Đao Vệ" nữa, vậy Phó gia có thể cầm một thành rưỡi đi. Nếu không như vậy Phó gia các ngươi cũng chỉ có thể có được một thành. Cái này là ta nể mặt Đằng tiên sinh rồi đấy.
Đoàn Thạch Tấn khiếp sợ nhìn về phía Phó Đao.
Thần Đao Vệ? Đủ để tăng thêm nửa thành? Đây là quân đội loại nào đây?
Mỗi một đại gia tộc cũng đều không thể không bồi dưỡng át chủ bài, giống như Thiên Phong gia tộc có Hàn Vũ Vệ tinh anh quân sĩ. Một cái Phó gia nho nhỏ, cũng có thể có tinh anh quân đội đáng sợ sao?
Phó Vân Triển cùng Phó Đao hai người, cũng nhìn thoáng qua thật sâu Mục Vân Ký.
Mục Vân Ký, không quản đối với Phó gia hay là đối với Đoàn gia tuy rằng thật sự khách khí nhưng rõ ràng vẫn có một loại cao cao tại thượng tự nhiên.
- Đằng tiên sinh.
Mục Vân Ký nhìn Đằng Thanh Sơn.
- Phân phối như thế được chứ?
--------------------------------