Chương 362: Bước Ngoặt


Số từ: 2317
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Hỏa diễm của Thanh Loan, lợi hại cỡ nào?
Lúc trước Đằng Thanh Sơn, Mục Vọng liên thủ cũng đánh không lại Lục Túc Đao Trì, nhưng khi nó đối mặt với hỏa diễm của Thanh Loan cũng phải chạy trốn chứ đừng nói đến Tuyết Linh điêu. Hách Liên Hạo Duyên nếu thật sự lọt vào hỏa diễm, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
"Nghiệt súc!"
Thiên Phong Chiến Thần gào lên một tiếng, rút ra một thanh trường kiếm ngăm đen ở sau lưng.
"Hưu!"
Một đạo kiếm quang phá không bắn về phía Thanh Loan.
Thanh Loan vỗ hai cánh, tựa như một cao thủ với tuyệt thế thân pháp dễ dàng tránh thoát đạo kiếm quang này. Lúc trước Thanh Loan cùng Đằng Thanh Sơn tỷ thí, hai bên gần nhau đối chiến, công kích từ trường thương của Đằng Thanh Sơn, Thanh Loan đều có thể dễ dàng né tránh. Có thể biết được năng lực né tránh của Thanh Loan rất mạnh.
"U... U... " Thanh Loan nhanh chóng bay đến phía trên Hách Liên Hạo Duyên.
Theo lẽ thường, hai chân không bằng bốn chân, bốn chân kém bay.
Nói cách khác, người bình thường không nhanh bằng dã thú, dã thú không nhanh bằng chim bay. Thanh Loan là vương giả trong loài chim... Có thể nói, tốc độ của nó cho dù là Hư Cảnh cường giả đại thành phi hành cũng không vượt qua nó... Chỉ có phi cầm yêu thú đạt tới Hư Cảnh, mới có thể vượt qua.
Hách Liên Hạo Duyên vừa ngẩng đầu, trên bầu trời đúng là Thanh Loan, không khỏi biến sắc, lập tức hô:
"Lão sư!!!"
Thanh Loan khoái hoạt kêu to một tiếng, mở miệng ra.
"Vù ~~ "
Hỏa diễm màu đen bên trong có ẩn chứa mầu tím lại lần nữa buông xuống.
"Nghiệt súc!!!"
Dù cực nhanh nhưng Thiên Phong Chiến Thần không khỏi biến sắc, giận dữ hét.
Hách Liên Hạo Duyên đột ngột lắc mình một cái.
Xuy xuy ~~
Hỏa diễm phun ra đến trên tảng đá, tảng đá giống như tờ giấy bị đốt, trong khoảnh khắc hóa thành tro bụi.
Cho dù Hách Liên Hạo Duyên tránh rất nhanh nhưng vẫn bị một ít hỏa diễm lan đến... Một tia hỏa diễm chạm tới cánh tay của Hách Liên Hạo Duyên, ngay cả Tiên Thiên chân nguyên Chiến Khải trên tay cũng bị đốt cháy, rồi sau đó đốt đến da thịt gân cốt trên cánh tay của hắn.
Một chút thôi!
Xuy một tiếng, da thịt gân cốt bị thiêu đốt hóa thành tro bụi, hơn nữa nhanh chóng lan ra.
"A ~~~" Hách Liên Hạo Duyên đau kêu một tiếng, đột ngột vung tay trái lên.
Vèo!
Nhanh chóng chặt đứt cánh tay phải - cánh tay phải này đã bị thiêu cháy hơn phân nửa, trong khi rơi xuống đất cả cánh tay đã bị đốt thành tro bụi. Hỏa diễm của Thanh Loan quả thực rất bá đạo, khiến Hách Liên Hạo Duyên không khỏi biến sắc.
Thiên Phong Chiến Thần thấy thế, sắc mặt tái xanh, trong đôi mắt lóe lên lửa giận sắc nhọn.
"Nhận lấy cái chết!"
Thiên Phong Chiến Thần lắc mình lao tới, trực tiếp nhảy lên đuổi giết Thanh Loan.
Giây phút này Thiên Phong Chiến Thần lửa giận tận trời, Tuyết Linh điêu chính là chỗ dựa để hắn có thể phi hành, dù sao đạt tới Hư Cảnh đại thành mới có thể phi hành. Hai đại Chiến Thần của Đoan Mộc đại lục tuy rằng cũng bước vào Hư Cảnh đã lâu, nhưng... Cũng không phải là Hư Cảnh đại thành, chỉ có thể dựa vào phi cầm yêu thú mới có thể bay.
Đoan Mộc đại lục phi cầm yêu thú rất thưa thớt, Tiên Thiên Kim Đan phi cầm yêu thú càng rất thưa thớt! Muốn thu phục thành công đã khó càng thêm khó!
Mà Thiết Kiếm Võ Thánh 'Hách Liên Hạo Duyên' trong nội bộ gia tộc lại là người điều động nội bộ gia tộc chỉ dưới Thiên Phong Chiến Thần (nguyên văn là đại chưởng giả), cánh tay phải bị đứt không thể sử dụng vũ khí nữa thực lực hiện giờ tương đương khoảng ba thành lúc trước mà thôi.
Tuyết Linh điêu chết! Đệ tử cụt tay! Khiến Thiên Phong Chiến Thần thật sự phẫn nộ rồi, hơn trăm năm cũng chưa từng phẫn nộ như thế.
"U ~~" Thanh Loan dễ dàng bay lên cao.
Sau khi Thiên Phong Chiến Thần nhảy cao đến giới hạn chỉ có thể vô lực rơi xuống phía dưới. Mà lúc này Thanh Loan cũng xẹt qua một cái vòng cung, lao xuống phía Hách Liên Hạo Duyên. Cảnh này làm Thiên Phong Chiến Thần thêm phẫn nộ! Hắn muốn ở không trung đuổi giết Thanh Loan, chỉ có có một cái kết quả - bị Thanh Loan trêu chọc!
Thiên Phong Chiến Thần thân thể sáng lên, lập tức cực nhanh hạ xuống, tăng tốc lao về phía Hách Liên Hạo Duyên.
"Vù ~~" Thanh Loan lại là phun ra một ngọn liệt hỏa màu tím đen.
Thiên Phong Chiến Thần bất chấp tất cả, lập tức lao tới bảo vệ Hách Liên Hạo Duyên...
Thanh Loan trừng mắt nhìn, vỗ hai cánh, tạo thành một đường cong, lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía Đằng Thanh Sơn.
"Thanh Loan!" Đằng Thanh Sơn chứng kiến Thanh Loan bay tới, mừng rỡ, đồng thời cảm kích Thanh Loan.
Vù!
Đằng Thanh Sơn nhảy lên trên lưng Thanh Loan. "U~~" Thanh Loan vui mừng kêu một tiếng, sau đó lập tức phi lên cao nhanh chóng hướng phía đông nam bay đi. Ngồi ở trên lưng Thanh Loan, Đằng Thanh Sơn cười nhìn nhìn Thanh Loan: "Thanh Loan thật đúng là thông minh, còn biết chiêu vây Nguỵ cứu Triệu - biết trước mặt Thiên Phong Chiến Thần trực tiếp cứu ta là không có khả năng nên trước đi giết Tuyết Linh điêu, sau đó công kích Hách Liên Hạo Duyên, làm Thiên Phong Chiến Thần không thể không đi cứu... nó mới nhân cơ hội đó cứu ta."
Đằng Thanh Sơn liếc mắt quan sát phía dưới.
Phía dưới núi đá, Thiên Phong Chiến Thần cùng Hách Liên Hạo Duyên bị cụt tay, cũng ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt đều có sắc giận dữ.
"U ~~~ "
Tiếng kêu to vang vọng trời đất, Thanh Loan tăng tốc phá không mà đi, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
...
"Nghiệt súc này." Thiên Phong Chiến Thần bình thường công phu hàm dưỡng rất tốt, giờ phút này cũng là một bụng lửa giận. Hắn sống gần bốn trăm năm, từ khi bắt đầu bước vào Hư Cảnh, hắn chưa bao giờ phải chịu thiệt thòi lớn như vậy! Trên tay một đầu phi cầm yêu thú, hắn liên tiếp bị ba lần thiệt thòi!
Tuyết Linh điêu bị giết! Môn đồ bị đứt cánh tay! Đằng Thanh Sơn được cứu đi!
Mà vừa rồi hắn còn tự tin mười phần nói: "Ở trước mặt ta, ta muốn hắn sống thì được sống, ta muốn hắn chết hắn sẽ chết!"
Hiện tại xem ra, mười phần đó là một lời hài hước mà thôi.
...
Thiên Phong Chiến Thần cùng Hách Liên Hạo Duyên một bụng lửa giận, nhưng ở xa xa nhìn sự tình diễn ra, Mục Vọng, Giang Nhạn, Phó Đao một đám Võ Thánh hoặc là tán thưởng, hoặc là cười thầm.
"Thiên Phong Chiến Thần lần này đúng là ăn không tiêu."
Mục Vọng khẽ cười nói.
"Còn không phải sao? Ngay cả Hách Liên Hạo Duyên cũng bị thiêu mất một cánh tay."
Phó Đao cũng nói:
"Chẳng qua con hỏa diễm thần điểu kia quả là lợi hại, tốc độ chẳng những nhanh, hơn nữa hỏa diễm phun ra rất lợi hại. Ngay cả Tiên Thiên Kim Đan yêu thú 'Tuyết Linh điêu', trước mặt hỏa diễm thần điểu cũng hóa thành tro bụi."
Những Võ Thánh khác cũng gật đầu.
"Nhưng lại rất thông minh."
Mục Vọng bỏ thêm một câu, tán thưởng nói:
"Đằng Thanh Sơn thật là có phúc khí, không ngờ có yêu thú như vậy trợ giúp."
Trong mây mù trên trời cao, Thanh Loan cấp tốc phi hành.
"Thanh Loan rốt cuộc đem Tiểu đến nơi nào?" Đằng Thanh Sơn trong lòng lo lắng, hắn biết... Thanh Loan khẳng định là mang Lý bay đến nơi nào đó, đem Lý cùng cái hòm thiết giấu kín, rồi trở lại giúp hắn.
Vù!
Đột nhiên, Thanh Loan đáp xuống, đây là núi rừng bình thường phía nam Ngưu Đầu Sơn hai ba trăm dặm, trên vách đá dựng đứng của một ngọn núi vô danh, Thanh Loan trực tiếp chở Đằng Thanh Sơn lao đến một cái hang động trên vách đá thẳng đứng.
"Hang động này mới được làm ra." Đằng Thanh Sơn liếc mắt là biết "Hơn nữa là do Thanh Loan phun ra hỏa diễm, đốt thành một cái huyệt động."
Nhảy xuống.
Đằng Thanh Sơn liếc mắt đã thấy phía trước kia hòm thiết cùng với Lý nằm trên mặt đất.
"Tiểu."
Đằng Thanh Sơn lập tức qua tới, trước tìm kiếm mạch đập của Lý.
"Mỏng manh nhưng vẫn có, hô hấp cũng rất mỏng manh." Đằng Thanh Sơn thầm nhủ, nếu là người thường, phỏng chừng mạch đập như vậy cũng không phát hiện, hoàn toàn có thể gọi là trạng thái chết giả.
Đằng Thanh Sơn lập tức mở hòm thiết: "Ở đâu?" Cẩn thận tìm trong hòm thiết một lần, rốt cục tìm ra khỏa giải dược kia!
Lúc trước khi Thiên Phong Chiến Thần đánh tới, Đằng Thanh Sơn không thể để rơi mất được nên khi chụp được hắn thuận tay trực tiếp ở trên hòm thiết tạo ra một cái lỗ như ngón tay, rồi bỏ giả dược vào hòm thiết thông qua cái lỗ đó, sau đó lại ném hòm thiết cho Thanh Loan, sai Thanh Loan mang đi.
"Không đúng."
Đằng Thanh Sơn chuẩn bị cho Lý dùng, đột nhiên lắc đầu. "Dựa vào hành vi của Thiết Kiếm Võ Thánh 'Hách Liên Hạo Duyên' trước sau hoàn toàn là kéo dài thời gian. Như vậy... đan dược này cũng không nhất định là thật. Không quản là một bắt đầu buông tha cho, lại cố ý nghe nhìn lẫn lộn. Đợi đến khi Mục Vọng nhận ra là 'Nhất mộng trăm năm', hắn mới bại lộ. Đây là lần đầu tiên hắn kéo dài thời gian."
"Rồi sau đó tìm mọi cách chối cãi, kỳ thật cũng là kéo dài thời gian. "
"Cuối cùng phải đưa cho ta khỏa đan dược này... Nói không chừng cũng là giả. Tiểu ăn vào nếu không tốt hắn hoàn toàn có thể tiếp tục kéo dài thời gian."
Đằng Thanh Sơn cũng không ngu. Hiển nhiên biết Hạo Duyên có chút tâm kế, nếu là lúc bình thường, Đằng Thanh Sơn còn không đến mức trúng chiêu như vậy.
Nhưng là...
Trong lúc ấy lâm vào nguy cảnh, ảnh hưởng quá lớn tới hắn.
Đặc biệt hắn đột nhiên ý thức được... hắn đã yêu Lý - điều này càng làm tâm thần hắn chấn động. Lúc ấy hắn một lòng cầu giải dược, tâm thần chấn loạn, căn bản không có chú ý tới chiêu này của Hách Liên Hạo Duyên.
"Hắn kéo dài thời gian chờ Thiên Phong Chiến Thần đi tới."
Chính xác, Thiên Phong Chiến Thần thực lực kinh người. Ta chưa bước vào Hư Cảnh, ở trước mặt hắn, có thể nói không có lực hoàn thủ! Cũng không kỳ quái, Thiên Phong Chiến Thần dù sao bước vào Hư Cảnh đã lâu.
"Đằng Thanh Sơn cảm giác được, chưa bước vào Hư Cảnh so với bước vào Hư Cảnh khác biệt thật sự rất lớn."
"Nếu ta bước vào Hư Cảnh, thực lực nâng lên một tầng, có lẽ có thể cùng hắn so cao thấp." Đằng Thanh Sơn khát vọng có thể bước vào Hư Cảnh. "Ít nhất, hôm nay cũng sẽ không để Tiểu rơi vào tình cảnh này.
Cúi đầu nhìn Lý, Đằng Thanh Sơn lại thêm áy náy
Lý khăng khăng một mực đi theo mình, vì mình mới rơi vào tình cảnh này.
"Đan dược này thật giả khó biết." Đằng Thanh Sơn có chút chần chờ, hắn không dám cứ như vậy cho Lý dùng "Hiện tại Tiểu Quân là trạng thái hôn mê, không có nguy hiểm sinh mạng. Nếu dùng chính là độc dược, cũng thật phiền toái."
Đột nhiên...
"Ha ha! Hách Liên!"
Một đạo thanh âm ẩn ẩn từ xa truyền đến, đến chỗ Đằng Thanh Sơn đã nhỏ gần như không thể nghe thấy.
Nhưng Đằng Thanh Sơn thính lực kinh người, vẫn nghe được.
"Ân? Là Vân Mộng Chiến Thần?" Đằng Thanh Sơn lập tức nghe ra.
"Hư Cảnh cường giả thanh âm cũng đủ lớn, cách xa nhau hai ba trăm dặm, ta cũng có thể miễn cưỡng nghe được một tia." Đằng Thanh Sơn thầm than, kỳ thật lúc trước Đằng Thanh Sơn rống to một tiếng chấn động hơn mười vạn đại quân, tức thời ngoài hai ba trăm dặm, người thường đều có thể miễn cưỡng nghe thấy.
"Vân Mộng Chiến Thần cũng tới rồi, ân."
Đằng Thanh Sơn suy nghĩ, nhanh chóng ra quyết định.
Trước tiên một tay ôm lấy Lý, rồi sau đó một tay khiêng cái hòm thiết, nhảy lên trên lưng Thanh Loan!
"Thanh Loan, phương Bắc!"
Đằng Thanh Sơn không thể cùng Thanh Loan câu thông, chỉ có thể chỉ dẫn phương hướng.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.