Chương 55


Số từ: 2302
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Vô luận là nhất lưu võ giả như Ngũ Mạn, Công Dương Khánh hay là các quân sĩ Hắc Giáp Quân, đều tập trung quan sát trận chiến này.
"Có ý tứ!" Gia Cát Nguyên Hồng thấy vậy, ý cười trên mặt càng đậm.
Trong bốn Đại Thống Lĩnh, Ngân phát hắc bào lão giả tuổi tương đối lớn cùng tráng hán như thép luyện đều rất hứng thú xem. Đôi mắt của thống lĩnh tuổi trẻ hơn là Tang Phong nhíu lại, ánh mắt phảng phật như lưỡi đao lạnh băng. Nữ thống lĩnh lặng lẽ theo dõi.
Trên lôi đài, hai cao thủ trẻ tuổi đứng ở hai đầu lôi đài.
Đằng Thanh Sơn, thân cao bảy thước bốn tấc (gần 1m85), nội gia quyền tu luyện đến đỉnh phong. Dáng người cũng tương đối cường tráng. Còn Nhạc Tùng cao xấp xỉ Đằng Thanh Sơn, chỉ là Nhạc Tùng vai càng rộng, cánh tay cũng dài hơn, cả người lộ ra cường tráng hơn.
Chỉ từ bề ngoài, căn bản nhìn không ra chênh lệch tuổi giữa hai người.
Thương Giang, Nhạc Tùng! Đệ tử của "Thương Giang Nhất Kiếm". Hiện tại vừa mới xuất sư đến Quy Nguyên tông - Hắc Giáp Quân tiếp nhận rèn luyện. Ở bên ngoài, trừ một số tuyệt đỉnh cao thủ biết "Thương Giang Nhất Kiếm" có một đệ tử như vậy ra, rất nhiều người còn không biết có nhân vật tên Nhạc Tùng này.
Nghi Thành, Đằng Thanh Sơn! Quái vật năm nay gần mười sáu tuổi, đồng dạng thanh danh không nổi. Dù sao Nghi Thành đệ nhất cao thủ cản bản không đáng khoe khoang.
Hai người trẻ tuổi, ai mạnh hơn?
Cả võ trường một mảnh yên tĩnh, tất cả mọi người quan sát hai người này.
"Đằng Thanh Sơn,cẩn thận!" Nhạc Tùng cười tự tin, rút ra trọng kiếm màu đen sau lưng.
"Ra tay đi" Đằng Thanh Sơn cầm trong tay Luân Hồi Thương, bình tĩnh nhìn đối thủ.
Ánh mắt Nhạc Tùng đột nhiên sáng lên, khí thế cả người bốc lên, gầm nhẹ một tiếng "Đằng Thanh Sơn, trước tiếp Phá Lãng Thức của ta!" Dưới chân hắn liền động, thu ngắn khoảng cách với Đằng Thanh Sơn. Hắc sắc trọng kiếm trong tay đơn giản chém thẳng một kiếm!
Rầm! Dốc sức bổ một thế nặng nề!
Đằng Thanh Sơn tựa hồ phảng phất nghe được tiếng sóng vỗ, hắc sắc trọng kiếm đã xuống tới đỉnh đầu.
"Phá!"
Đằng Thanh Sơn đứng thẳng tại chỗ, tay phải khẽ rung, trường thương tựa như độc xà xuất động, xảo diệu chạm một cái với Hắc sắc trọng kiếm, trọng kiếm màu đem không tự chủ được thoáng lệch đi, nhưng vẫn bổ về phía bả vai của Đằng Thanh Sơn.
"Hử? Thật mạnh, kình đạo thật quỷ dị" Đằng Thanh Sơn kinh hãi, liền nghiêng người tránh một kiếm này "Như Ảnh Tùy Hình Thương pháp của ta, vậy mà không thể hoàn toàn gạt bỏ lực công kích của hắn, kiểm soát phương hướng công kích của hắn. Kiếm pháp này, quả nhiên có chỗ đặc thù"
Người bình thường cũng Đằng Thanh Sơn giao thủ, thông thường vũ khí vừa chạm, Đằng Thanh Sơn đã thắng.
Nhưng lúc này đây, xuất hiện vấn đề.
"Sao có thể?" Đằng Thanh Sơn kinh ngạc, Nhạc Tùng còn kinh hãi hơn "Ta chính là ở trong Thương Giang luyện tập trọng kiếm, dù là dòng chảy ngầm của Thương Giang, cũng không thể thay đổi kiếm thế của ta. Trường thương của hắn sao lại có kình đạo mạnh như vậy!"
Theo cảm giác của Nhạc Tùng, mũi trường thương của Đằng Thanh Sơn rất giống dòng xoáy ngầm dưới đáy Thương Giang, vừa chạm phải, kiếm thế tức thì bị ảnh hưởng.
"Khó trách Ngưu Triển, vừa va chạm trường thương của Đằng Thanh Sơn vũ khí liền bị đẩy xa như thế, thua ngay lập tức. Ta đã sớm đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất... mà kiếm thế vẫn bị ảnh hưởng. Nhưng ta cũng không tin Đằng Thanh Sơn này có thể tiếp ba mươi ba kiếm Phá Lãng của ta!" Nhịp chân Nhạc Tùng huyền diệu, trọng kiếm trong tay liên tiếp xuất ra.
"Cheng" "Cheng" "Cheng"...
Nhạc Tùng vây quanh Đằng Thanh Sơn, không ngừng di động, phảng phật như cá trong nước, linh hoạt vô cùng. Trọng kiếm mỗi kiếm đánh ra đều là mạnh mẽ trầm trọng.
"Kiếm pháp thật quỷ dị!" Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy trọng kiếm của đối phương mỗi lần một nặng hơn.
"Bồng!" "Bồng!"...
Nham thạch xuất hiện từng dấu chân của Đằng Thanh Sơn, mỗi một lần di động, dưới chân Đằng Thanh Sơn đều xuất hiện một vết chân.
"Tuyệt vời!" Gia Cát Nguyên Hồng, theo dõi trận chiến này, nở nụ cười "Ba mươi ba kiếm Phá lãng của Thương Giang Kiếm Quyết, một kiếm lại mạnh hơn một kiếm! Lúc đầu mỗi một kiếm chỉ có lực đánh vạn cân, đến lúc sau, càng ngày càng mạnh. Nhưng Thương Pháp của Đằng Thanh Sơn càng huyền diệu, không ngờ dễ dàng đem kình đạo truyền hết xuống mặt đất. Thân thể không chịu chút ảnh hưởng. Chỉ nội việc khống chế kình lực này, thật sự kẻ khác khâm phục. Không biết ở hoàn cảnh nào mới có thể tạo ra thiên tài như vậy!"
Mượn lực hóa giải lực!
Tiền thế, Đằng Thanh Sơn chính là tông sư nội gia quyền. Sức khống chế cơ bắp, gân cốt toàn thân đã sớm đạt tới đỉnh. Đối phương thế lớn lực mạnh, nhưng kình lực của mỗi kiếm, Đằng Thanh Sơn đều dễ dàng dọc theo hai chân truyền xuống mặt đất.
"Đằng Thanh Sơn này vẫn chỉ di động trong phạm vi một trượng" Hắc bào ngân phát lão giả khâm phục nói.
"Ba mươi ba kiếm Phá Lãng của Nhạc Tùng, mới sử dụng tới kiếm thứ hai mươi ba, càng về sau lực đạo càng lớn. Ta không tin, Đằng Thanh Sơn này có thể dễ dàng phòng thủ được ba mươi ba kiếm" Thống lĩnh trẻ tuổi Tang Phong lạnh lùng nói. Ba mươi ba kiếm Phá Lãng uy danh rất nổi.
Chính là Tang Phong cũng phải toàn lực ứng phó mới có thể ngăn cản. Không có khả năng thoải mái như vậy.
Trên lôi đài, thân hình Nhạc Tùng nhẹ nhàng, kiếm thế lại nặng như núi! Một kiếm lại một kiếm, liên tiếp không ngừng!
"Cheng" "Cheng" "Cheng"...
Đằng Thanh Sơn vẫn chỉ di chuyển trong phạm vi một trượng như cũ, trường thương trong tay mỗi lần chạm nhẹ vào trọng kiếm lại thu hồi. Tuy mỗi lần Đằng Thanh Sơn đều lưu lại dấu chân sâu trên bề mặt nham thạch, nhưng vẻ tươi cười trên mặt càng ngày càng nồng.
"Có thể sáng tạo ra kiếm pháp này thật sự là thiên tài!
Kiếm pháp như nước sông chảy cuồn cuộn, từng kiếm tiếp từng kiếm, uy lực ngày càng lớn, khí thế ngày càng thịnh. Thật muốn nhìn xem, kiếm pháp này đến bao giờ mới hết!" Đằng Thanh Sơn hai tay dùng nội kình đã khoảng vạn cân.
Trừ giao long ở Bích Hàn đàm ra, cho đến giờ vẫn chưa ai có thể bức bách Đằng Thanh Sơn sử dụng lực lượng đáng sợ trong thân thể.
"Kiếm thứ ba mươi hai rồi! Lực đánh của kiếm này tối thiểu phải mấy vạn cân, hậu thiên cao thủ đỉnh bình thường đã sớm bị chém chết"
Trường thương của Đằng Thanh Sơn liền chuyển, lại một lần nữa ngăn lại kiếm của đối phương. Kình lực đáng sợ thông qua trường thương truyền tới hai tay, dễ dàng dọc theo xương cốt, gân, cơ bắp truyền xuống hai chân. Nội kình của Đằng Thanh Sơn không chút tổn hao.
"Kiếm thứ ba mươi ba!" Đằng Thanh Sơn đếm thầm kiếm chiêu của đối phương.
Kiếm cuối cùng của Nhạc Tùng không ngờ phải dùng hai tay cầm kiếm, điên cuồng bổ xuống, còn mang theo dư lực của kiếm thứ ba mươi hai. Một kiếm này thậm chí còn tạo nên không khí chung quanh chấn động, tiếng khí nổ ầm vang, khiến mọi người đứng xem xung quanh thấy cảnh chiến đấu bị vặn vẹo.
"Choang!"
Vẫn như cũ là một thương cực kì đơn giản, thô kệch. Nhưng ngay lúc chạm vào trọng kiếm của đối phương, cả trường thương trong nháy mắt sinh ra lực xoáy tròn như lỗ xoáy đáng sợ vô hình trong hắc ám, cuốn chặt trọng kiếm của đối phương, cải biến kiếm thế của nó.
"Ha ha, thống khoái, thống khoái!" Nhạc Tùng đã lùi ra ngoài mấy trượng, mắt hơi ửng hồng, cả người hưng phấn, cười lớn "Có thể một hơi tiếp ba mươi ba kiếm Phá Lãng của ta, thương pháp của Đằng huynh ta bội phục vô cùng. Không biết thương pháp của Đằng huynh tên là gì?"
"Thương pháp tên là "Như ảnh tùy hình"" Đằng Thanh Sơn tán thưởng "Kiếm pháp, thân pháp của Nhạc huynh rất huyền diệu, không biết gọi là gì?" vừa rồi Đằng Thanh Sơn nghe đối phương nói "Phá Lãng thức", rất hiển nhiên, kiếm pháp này không chỉ có một thức.
"Kiếm pháp này của ta là do sư phụ ta tại dòng Thương Giang cảm ngộ trăm năm sáng tạo ra, tên là "Thương Giang kiếm quyết". Ta mới vừa dùng chính là Phá Lãng thức của Thương Giang kiếm quyết! Còn như thân pháp, tên là "Du Long thức"!" Nhạc Tùng thẳng thắn nói ra. Kì thật tên của bí tịch võ công hoàn toàn không cần bảo mật.
Lời vừa nói ra, phía dưới một trận huyên náo!
"Thương Giang kiếm quyết, đó chính là Thương Giang kiếm quyết?"
"Nhạc Tùng này là đệ tử của Thương Giang kiếm thánh?"
Các võ giả đang quan chiến, quân sĩ của Hắc Giáp quân cũng biết một vài nhân vật cực Kì nổi danh trong thiên hạ. "Thương Giang Nhất Kiếm" Ngụy Vu Nhai là một vị siêu cấp cường giả cực kì nổi danh ở Cửu Châu, là một trong ba mươi sáu người trên Thiên Bảng, được tôn là "Thương Giang kiếm thánh".
"Thương Giang kiếm quyết" tổng cộng có sáu thức, uy lực cực lớn.
"Đằng huynh. "Điệp Lãng thức" của "Thương Giang kiếm quyết" ta còn chưa đại thành, dùng nó vô pháp thu phóng tùy tâm. Ngươi phải cẩn thận" Nhạc Tùng trịnh trọng nói.
Đằng Thanh Sơn có chút kinh hỉ.
Nhạc Tùng này, ngoài Phá Lãng thức vừa rồi, không ngờ còn có "Điệp Lãng thức" còn lợi hại hơn.
"Ha ha, Nhạc huynh không cần lưu thủ, cứ việc tới" Đằng Thanh Sơn cầm thương đứng thẳng.
Nhạc Tùng thần tình trịnh trọng, trên mặt hiện lên quầng sáng xanh. Mũi của Hắc sắc trọng kiếm còn có từng tia kình khí thoát ra, bắn xuống nền nham thạch, chấn nền nham thạch thành phấn nát. Rất hiển nhiên, Nhạc Tùng vô pháp khống chế một cách hoàn mỹ nội Kình.
"Điệp Lãng thức!" Nhạc Tùng khẽ gầm.
"Ầm ầm..." thanh Hắc sắc trọng kiếm mang theo tiếng gầm thét của nước sông, chém tới Đằng Thanh Sơn
Từng cỗ nội kình chấn động, sản sinh ra tiếng nước sông gào thét đáng sợ. Thanh kiếm trong tay Nhạc Tùng phảng phất hóa thành dòng Thương Giang phẫn nộ, nuốt lấy Đằng Thanh Sơn.
Kiếm chưa tới, khí thế đã khiến cho Đằng Thanh Sơn kinh hãi.
"Bất hảo! Uy lực của kiếm này so với trước kia lớn hơn quá nhiều!" Đằng Thanh Sơn thầm kinh "chỉ dùng "Như Ảnh tùy hình" thương pháp tuyệt đối vô pháp giải trừ hết lực công kích này" Đằng Thanh Sơn nếu như dùng sức mạnh cường đại, có thể trực tiếp một thương đập chết đối phương.
Nhưng chưa đến lúc tất yếu, Đằng Thanh Sơn chưa muốn bại lộ lực lượng kinh nhân của mình. Đó là bí mật lớn nhất của hắn
"Phải dùng thương pháp Hỗn Nguyên Nhất Khí!"
Thương pháp Như Ảnh Tùy Hình dù sao cũng là thương pháp công kích, tuy có công năng hóa giải lực nhưng sao so được với Hỗn Nguyên Nhất Khí thương pháp? Thương pháp Hỗn Nguyên Nhất Khí chính là thương pháp phòng ngự duy nhất trong Ngũ Hành thương pháp, là thương pháp phòng ngự hóa giải lực mạnh nhất.
"Hô!" Luân Hồi thương xoay tròn!
Thương ảnh bay múa, trước người Đằng Thanh Sơn phảng phất hóa thành dòng biển xoáy đáng sợ. Khi trọng kiếm của Nhạc Tùng tiếp xúc thương ảnh của Đằng Thanh Sơn, phảng phật như nước sông cuồng nộ bị lỗ xoáy nuốt trọn. Cỗ lực đạo đáng sợ đó khiến Nhạc Tùng không khỏi thổ huyết.
"Buông tay!" Đằng Thanh Sơn thét lớn.
Hô!
Đối mặt với kình đạo cắn nuốt đáng sợ này, Nhạc Tùng không cách nào khống chế trọng kiếm trong tay được nữa. Trọng kiếm rời khỏi tay, bị hung hãn cuốn đi đập xuống mặt nham thạch của lôi đài. Cả lôi đài chấn động mạnh, phảng phật như bị vẫn thạch từ trên trời rớt trúng.
Ầm! Nham thạch trên lôi đài hoàn toàn nứt toác, từng vết nứt thật dữ tợn. Bột đá vỡ nát chảy xuôi.
"Sao, sao có thể..." tay phải Nhạc Tùng vẫn còn run nhè nhẹ, khó tin nhìn Hắc sắc trọng kiếm chìm trong hố gạch vụn. Tất cả những điều này, hắn không cách nào tin được.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.