Chương 56


Số từ: 2708
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Sao lại như vậy? Thương Giang Kiếm Quyết Điệp Lãng Thức lại bị phá như vậy sao?" Hắc bào lão giả tóc bạc khiếp sợ nói, mà tráng hán có vóc người cao lớn nhất trong Tứ đại Thống lĩnh sắc mặt cũng đại biến: "Phòng ngự thật mạnh, thương pháp giảm bớt lực, thương pháp này tựa hồ đã gần đến mức "Phản Phác Quy Chân"."
"Một thương phòng ngự vừa rồi..." Tang Phong cũng hoàn toàn bị sợ đến ngây người.
"Đằng Thanh Sơn..." Nữ tử duy nhất trong số Tứ đại Thống lĩnh trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh hãi.
Tứ đại Thống lĩnh hoàn toàn bị thương pháp "Hỗn Nguyên Nhất Khí" của Đằng Thanh Sơn chấn động, không nhịn được mà đứng hẳn lên.
"Sư phó, Đằng Thanh Sơn kia vừa rồi sử dụng thương pháp gì vậy?" Nàng quay mặt nhìn về phía sư phó Gia Cát Nguyên Hồng đang ngồi ở trung tâm.
Trong năm người ở trên đài cao chỉ có Gia Cát Nguyên Hồng vẫn thản nhiên ngồi, nét mặt vẫn bình tĩnh như trước. Chỉ là ánh mắt rực sáng, hắn cẩn thận quan sát Đằng Thanh Sơn ở trên đài, nụ cười trên mặt dần nở rộ: "Đằng Thanh Sơn, hay cho một Đằng Thanh Sơn!"
Cả võ trường hoàn toàn yên tĩnh, rồi lập tức tiếng huyên náo vang lên.
"Thương pháp vừa rồi nhìn như thế nào? Tại sao một thương đó lại ngăn cản được?"
"Mà chỉ một chút là kiếm của Nhạc Tùng liền rời khỏi tay, không biết chuyện gì xảy ra."
Hơn sáu ngàn võ giả trên võ trường xôn xao nghị luận. Tất cả mọi người đều là võ giả, tuy không biết rõ về Thương Giang Kiếm Quyết Điệp Lãng Thức của Nhạc Tùng nhưng uy lực khiến người khác phải sợ hãi đó thì tất cả mọi người đều nhìn ra được.
Chiêu thức phòng ngự của Đằng Thanh Sơn quá nhanh, bọn họ căn bản không thấy rõ.
"Thanh Sơn, đánh hay lắm." Đằng Thanh Hổ vì cao hứng mà cao giọng hô to.
"Đằng Thanh Sơn này là người quen của ngươi?" Một đám quân sĩ của Hắc Giáp Quân ở bên cạnh người Đằng Thanh Hổ không nhịn được liền dò hỏi.
"Đó là biểu đệ của ta." Đằng Thanh Hổ tự hào nói.
Tất cả mọi người trên Cửu Châu đều tôn sùng cường giả, nghe Đằng Thanh Hổ nói như vậy, những người xung quanh liền đối với Đằng Thanh Hổ có vài phần kính trọng, cũng bắt đầu cùng Đằng Thanh Hổ nói chuyện, đồng thời hỏi thêm một chút chuyện về quá khứ của Đằng Thanh Sơn.
Trên lôi đài!
"Sao, tại sao lại có thể như vậy? Điệp Lãng Thức của ta... Không đúng, không đúng..." Nhạc Tùng chăm chú nhìn cánh tay phải của mình, không nhịn được lắc đầu nói.
"Nhạc huynh!" Đằng Thanh Sơn thấy cảnh như vậy, không khỏi nhướng mày quát lên, nhưng Nhạc Tùng căn bản dường như không nghe thấy.
"Một chiêu vừa rồi của ta, đối với Nhạc Tùng đả kích lớn vậy sao? Tâm chí không phải yếu ớt như vậy chứ?" Đằng Thanh Sơn vừa suy nghĩ, tay phải đồng thời vung ra, Luân Hồi thương trong tay hắn nhanh chóng bắn ra, trực tiếp đâm vào hố đá cách đó không xa, trúng ngay trên thân của hắc sắc trọng kiếm, đánh bay thanh trọng kiếm này, sau đó liền rơi thẳng xuống trước người Nhạc Tùng.
Keng! Trọng kiếm nện ở trên nền đá phát ra tiếng vang thanh thúy.
Nhạc Tùng cả người giật mình một cái, ánh mắt lúc này mới khôi phục sự tỉnh táo, lập tức nhặt Hắc sắc trọng kiếm lên, chắp tay xấu hổ cười nói: "Thanh Sơn huynh đệ, vừa rồi nhớ lại thương pháp kia của huynh đệ, liền nghĩ đến phương pháp phá giải khiến trong giây lát lâm vào thất thần. Xấu hổ, xấu hổ."
Đằng Thanh Sơn ngạc nhiên.
Nguyên hóa ra không phải bị đả kích mà là nghĩ đến phương pháp phá giải của mình.
"Thương Giang Kiếm Quyết của Nhạc huynh đệ quả bất phàm, nếu như Điệp Lãng Thức của Nhạc huynh có thể đại thành thì ta hẳn sẽ không dễ dàng thắng như vậy." Đằng Thanh Sơn vừa cười vừa nói.
"Đánh một trận hôm nay, ta đối với Điệp Lãng Thức lại có không ít lãnh ngộ, thực sự cảm kích Thanh Sơn huynh đệ." Nhạc Tùng trên mặt tràn đầy nụ cười, "Thanh Sơn huynh đệ, sau này chúng ta cùng ở trong Hắc Giáp Quân, có thời gian sẽ gặp nhau luận bàn, ta cứ tạm xuống trước đã, không ngăn cản người khác khiêu chiến ngươi."
Nhạc Tùng cười a a đi xuống lôi đài, đồng thời hướng ra xung quanh nói: "Các vị nên khiêu chiến Đằng Thanh Sơn, đừng bỏ qua cơ hội tốt ngày hôm nay."
Khiêu chiến Đằng Thanh Sơn?
Biết rõ không phải đối thủ còn đi khiêu chiến, không phải là tự mình chịu tội sao?
"Phương Tông, ta và ngươi đánh một trận."Quát to một tiếng, một tên Nhất lưu võ giả nhảy lên đài.
Mỗi người đều có hai lần cơ hội khiêu chiến, đám Nhất lưu võ giả phía dưới, ai nấy đều bắt đầu khiêu chiến, đám người Ngũ Mạn, Hạ Sóc, Ngưu Triển cũng bắt đầu khiêu chiến. Chiến đấu rất kịch liệt, các binh sĩ Hắc Giáp Quân ở xung quanh đang xem cuộc chiến tất cả đều cảm thấy hưng phấn.
Chỉ là...
Không có ai khiêu chiến Đằng Thanh Sơn!
"Không nghĩ tới, ta ngay cả khống chế khí lực ở một vạn cân mà trong đám người này cũng không người nào có thể đánh bại ta." Đằng Thanh Sơn âm thầm cảm thán nói: "Nhạc Tùng kia nếu có thể đem Điệp Lãng Thức đại thành thì có lẽ có thể bức ta sử dụng lực mạnh hơn!"
Ẩn bài lớn nhất của Đằng Thanh Sơn không phải là Thiên Nhai Hành mà là một thân quái lực đáng sợ.
Ban đầu khi mười sáu tuổi tu luyện Hổ Hình Thông Thần Thuật một tháng và khi cùng yêu thú giao long đánh một trận, Đằng Thanh Sơn đã có khí lực trên dưới mười lăm vạn cân, về sau ở Đằng gia trang thoải mái gần nửa năm, nhưng trong nửa năm này Đằng Thanh Sơn cũng vẫn một mực tu luyện Hổ Hình Thông Thần Thuật.
Mặc dù tiến bộ chậm chạp, nửa năm sau thì không có chút tiến bộ nào.Chỉ là lúc Đằng Thanh Sơn mang theo Đằng Thanh Hổ cùng nhau rời khỏi quê hương, trước khi đi Giang Trữ quận thì Đằng Thanh Sơn đã là một siêu cấp cao thủ, đối với khống chế lực lượng rất là chuẩn xác, ước chừng hai tay của mình có khí lực mười tám vạn cân.
Vì dốc sức phải đứng trong hàng ngũ mười người.
Với thực lực kinh khủng của Đằng Thanh Sơn, một đập đơn giản nhất cũng có thể đập chết Nhạc Tùng!
Nếu như sức lực kinh khủng vậy lại phối hợp với thương pháp huyền diệu, Đằng Thanh Sơn hắn căn bản đúng là một sát thần.
"Ở Quy Nguyên tông này, hẳn là có thể học được nội kình bí tịch. Không biết, nếu ta tu luyện nội kình bí tịch thì thực lực sẽ tăng lên như thế nào." Đằng Thanh Sơn vẫn không tự cao tự đại, chỉ cậy lực mạnh mà đã cho rằng mình vô địch thiên hạ.
Dù sao thì Vũ Hoàng có thể năm búa liền bổ đôi một tòa đại sơn. Tần Lĩnh Thiên Đế trong truyền thuyết cũng chỉ một chưởng khiến cho sông Nhạn Giang rộng cả trăm trượng, cạn hết nước sông.
Nghĩ đến, Đằng Thanh Sơn không rét mà run, con sông rộng cả trăm trượng, nước sông bị cạn, ngọn núi cao ầm ầm sụp đổ, cái này so với hắn thì còn cường hãn hơn ngàn lần vạn lần. Người ta phỏng chừng chỉ một chưởng là đã dễ dàng đánh chết hắn.
"Không phải trên toàn cửu châu đại địa này, không có ai mạnh hơn ta. Mà là ta tiếp xúc toàn là cao thủ trẻ tuổi. Phỏng chừng, sư phụ của tên Nhạc Tùng này, cái gì Thương Giang kiếm thánh, cũng mạnh hơn ta." Đằng Thanh Sơn đáy lòng ngược lại, lại có chút hưng phấn.
Vì có đối thủ mà hưng phấn!
Từng trận khiêu chiến diễn ra, mười bảy người, mỗi người có hai cơ hội khiêu chiến, theo thời gian dần trôi, tràng khiêu chiến cũng đã đến thời khắc cuối cùng.
"Cuối cùng thì cũng đã kết thúc, ha ha, những người khác đều sợ đến không dám khiêu chiến với Đằng Thanh Sơn." Gã tráng hán cao lớn không khỏi vừa cười vừa nói.
"Đằng Thanh Sơn này, tạo nghệ tại thương pháp, cũng có thể nói là đã đạt tới cảnh giới phản phác quy chân, người khác cũng không ngu, đương nhiên sẽ không dại gì mà khiêu chiến hắn." Ngân phát hắc bào lão già nói.
"Phản phác quy chân? Hắn còn vượt qua cả cái cảnh giới đó" Gia Cát Nguyên Hồng lãnh đạm cười nói.
"Tông chủ?"
"Lục sư phó?", tứ đại thống lĩnh đều nhìn về phía Gia Cát Nguyên Hồng.
Gia Cát Nguyên Hồng than thở nói: "Bất quá, hắn mới có mười sáu tuổi, mới chỉ gần mười sáu tuổi! Một thanh niên mới mười sáu tuổi mà thương pháp đã có thành tựu cao đến như vậy. So với một vài thương pháp đại sư trên toàn cửu châu đại địa này, thì cũng không kém là mấy.
Chỉ có hai khả năng, thứ nhất: hắn là phật tông đại sư chuyển thế, là phật tông chuyển thế thành Phật sống."
Trên toàn cửu châu đại địa này, nổi danh nhất, căn cơ sâu thâm hậu nhất, chính là có tám đại tông phái.
Có một tông phái cực mạnh trong tám đại tông phái - Ma Ni Tự. Bảy đại tông phái khác đều kiểm soát một châu, chỉ có Ma Ni Tự là kiểm soát hai châu. Ma Ni Tự ở phía Tây vực của cửu châu, phạm vi thế lực trải dài từ Tây Nam Nhung Châu cho đến biên giới phía tây Lương châu.
Tông phái Ma Ni Tự cũng là Phật tông duy nhất trong bát đại tông phái, có đến mấy ngàn năm lịch sử.
Phật tông tại Nhung Châu, Lương Châu có quyền uy tuyệt đối.
Trog tám đại tông phái trên toàn cửu châu, bảy đại tông phái còn lại đều tu luyện theo cách luyện tinh hóa khí, thần khí cùng hợp, đến khi đạt tới luyện khí hóa thần cảnh giới thì sẽ bước vào Tiên Thiên cảnh giới. Đây cũng là cả phương pháp tu luyện phổ biến nhất trên toàn Cửu Châu.
Nhưng phương pháp tu luyện của phật tông lại hoàn toàn bất đồng, bọn họ tu luyện tam mạch thất luân, minh tâm kiến tính, cầu đắc xá lợi tử. Đạt tới La Hán chánh quả. Bất kì phật tông đại sư nào, hễ cứ có thể ngưng kết thành xá lợi tử thì sẽ được xưng là Phật Môn La Hán, cùng cấp với Tiên Thiên cao thủ.
Phật tông tu luyện có đặc thù của phật tông.
Bởi vì cơ thể con người chịu được thiên địa có hạn, sống lâu cũng đến một mức độ. Chỉ có một số ít những Phật tông đại sư đạt tới cảnh giới bất khả tư nghị, trước lúc tử vong, còn có thể có thể bảo trì linh hồn không mờ đi, có thể chuyển thế, sẽ thành Lạt Ma chuyển thế. Có được tất cả trí nhớ của kiếp trước.
Các Lạt Ma này, có thể sử xuất ra thương pháp như thế, cũng không có gì là Kì quái.
"Nếu như là Lạt Ma thì sớm đã bị các hòa thượng của Ma Ni Tự mang đi rồi chứ nhỉ, tại sao lại có thể đến chỗ chúng ta?" Ngân phát hắc bào lão già nói.
"Khả năng là Lạt Ma rất thấp." Gia Cát Nguyên Hồng gật đầu thừa nhận, nhưng thật ra, bọn họ làm sao có thể nghĩ đến việc Đằng Thanh Sơn mặc dù không phải là Lạt Ma chuyển thế, nhưng là hắn lại là nội gia quyền tông sư từ một thế giới khác mà chuyển thế đến đây.
"Sư phụ, khả năng thứ hai thì là như thế nào?" Tang Phong dò hỏi.
Gia Cát Nguyên Hồng cảm thán nói: "Khả năng thứ hai, đó chính là hắn có được khả năng có thể hiểu được thiên địa - Xích Tử Chi Tâm! Từ nhỏ đã sinh hoạt tại trong núi rừng, tuần hoàn theo thiên đạo tự nhiên, lấy thiên địa làm thầy, thì mới có thể lĩnh ngộ ra một loại thương pháp đơn giản nhưng lại ẩn chứa vô cùng huyền ảo! Là Xích Tử Chi Tâm a!"
Vừa tiến vào hồng trần, lòng người đã rối loạn.
Mà trên toàn cửu châu đại địa này, có một số ít thiên tài, tâm tính vô cùng tinh khiết, bọn họ có một khỏa Xích Tử Chi Tâm, có thể hiểu được tự nhiên, lấy thiên địa làm sư, ngộ ra thương pháp, đao pháp, mỗi một chiêu nhìn như đơn giản nhưng lại đều ẩn chứa huyền ảo thâm sâu.
"Bất quá thì Phong nhi, các ngươi cũng không cần nản chí." Gia Cát Nguyên Hồng nói "Có thể sáng tạo ra thương pháp như vậy, có lợi nhưng cũng có chỗ hại!"
"Có lợi, có hại?" Tứ đại thống lĩnh đều nhìn về phía hắn.
Gia Cát Nguyên Hồng gật đầu nói: "Người bình thường luyện tập các loại kiếm pháp, đao pháp, đều là từ các nền tảng võ thuật căn bản, từng bước luyện tập, kiếm pháp cũng càng ngày càng cao thâm, phức tạp. Từ chỉ đơn giản lược đi đến phức tạp là một quá trình! Ở trong chiến đấu liên tiếp, những cao thủ sẽ phát hiện ra nhược điểm trong kiếm pháp, đao pháp của mình, từng bước cải tiến, bắt đầu hóa phồn vi giản cho đến cuối cùng đạt tới cảnh giới phản phác quy chân. Từ đơn giản đến phức tạp, sau đó lại từ phức tạp đến đơn giản, cho đến khi mỗi chiêu mỗi thức, đều vô cùng uy lực."
"Lần lượt thất bại, lần lượt cảm nhận, lần lượt cải tiến, cho đến cuối cùng thì giác ngộ. Nếu so sánh với người ngay từ đầu đã lấy thiên địa làm thầy, sáng tạo ra chiêu thức đơn giản mà uy lực lớn, thì còn mạnh hơn." Gia Cát Nguyên Hồng nói.
"Ta đã hiểu." Tang Phong gật đầu.
Phải trải qua hồng trần tôi luyện, mới có thể đạt được càng cao thành tựu.
"Loại thiên tài như Đằng Thanh Sơn này, tuổi còn rất trẻ. Mặc dù hiện tại đã lĩnh ngộ ra thương pháp lợi hại như vậy. nhưng hắn không kinh qua nhiều trải nghiệm thất bại. Nếu muốn tiến bộ thêm thì phải kinh qua nhiều trải nghiệm tôi luyện khắc khổ." Gia Cát Nguyên Hồng lãnh đạm cười nói: "Đương nhiên, loại thiên tài như thế này, một khi trải qua tôi luyện, khi đột phá thì thành tựu là không thể hạn lượng!"
Tứ đại thống lĩnh đều gật đầu.
Song, bọn họ lại không biết là Đằng Thanh Sơn kinh nghiệm tôi luyện, so với tưởng tượng của bọn họ thì nhiều hơn nhiều!
"Tông chủ, tranh đoạt Bách phu trưởng đã kết thúc." Hắc bào ngân phát lão giả nói.
"Ân, bắt đầu nhận trọng giáp, chiến mã!" Gia Cát Nguyên Hồng phân phó.
--------------------------------
(). Minh tâm kiến tính: Lấy tâm trong sáng để ngộ thiên đạo.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.