Chương 1229: Là bộ đội đặc chủng trong quân đội
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 718 chữ
- 2022-02-17 04:28:57
Đợi đến khi bình tĩnh lại, ông chủ Giả còn nhìn Vân Tiên với vẻ si mê, miệng rơi nước bọt:
Người đẹp tức giận mà vẫn đẹp như vậy, he he! Thật quyế8n rũ!
Nói xong, ánh mắt lão ta nhìn cô càng lộ vẻ điên cuồng, không để ý đến những lời mà Vân Tiên vừa nói, lão ta nói với dì Hồng:
3
Dì Hồng, tôi đã bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua người đẹp này, sớm muộn gì cô ấy cũng là người của tôi, vậy thì giờ để tôi kiểm tra hàng được9 chứ?
Khi đưa Vân Tiên và Ninh Hạ tới đây. Đích thân mụ ta trói dây trên người họ.
Đừng nói là một cô gái, mà ngay cả một người đàn ông mạnh mẽ và thô bạo cũng đừng nghĩ tới việc thoát ra khỏi sợi dây trói này được!
Vậy nên ngay cả dì Hồng cũng bị thân hình và tướng mạo của Vân Tiên mê hoặc.
Đúng lúc này, ông chủ Giả đã tới trước mặt cô, bàn tay như móng heo tiến sát chỉ còn cách Vân Tiên chưa tới một mét.
Dì Hồng lập tức gật đầu đồng ý với ông ta:
Đương nhiên rồi, ông chủ Giả, cô ta sắp trở thành người của ông rồi mà. Ông muốn thế nà6o thì như thế, dù ông có muốn xử cô ta ngay trước mặt mọi người thì chúng tôi cũng không có ý kiến gì!
Da mặt dì Hồng rất dày, lời thô tụ5c thế nào mụ ta cũng có thể nói được.
Cô! Sao cô ta lại tháo được dây trói!
Người đầu tiên hét lên chính là dì Hồng. Mụ ta thét chói tai, sau đó lại nhìn Vân Tiên đầy sợ hãi, giống như vừa gặp quỷ.
Nhưng vừa mới lùi được hai bước, Vân Tiên đã đạp một chân xuống đất, nhảy lên.
Một giây sau, cô đá ngang vừa nhanh vừa mạnh vào bụng ông chủ Giả, đá bay cả người lão, đập mạnh vào bức tường ở trong phòng. Cuối cùng lão toàn thân co giật, đổ rầm xuống đất.
Nghe thấy những lời đó, ông chủ Giả liền cảm thấy phía dưới mình rạo rực.
Sau đó lão ta cười khằng khặc, nói lớn:
Ha ha, dì Hồng quả là hào phóng, vậy thì tôi...
Ông chủ Giả nhìn khuôn ngực đầy đặn của người kia mà trong lòng rạo rực. Lão ta rất muốn chạy tới chộp lấy bộ ngực hoàn hảo đó!
Nhưng khi còn cách Vân Tiên tầm nửa mét.
Đôi bàn tay vẫn còn đang đưa tới của ông chủ Giả đột nhiên khựng lại.
Đồng tử của mọi người từ trạng thái thả lỏng lúc trước dần dần trở nên căng thẳng.
Con bé này đã tháo dây trói như thế nào? Con bé này tháo được dây trói từ khi nào!
Dì Hồng…Chuyện này...
Ông chủ Giả nhìn Vân Tiên, sợ hãi lùi về sau hai bước, đang định mở miệng hỏi dì Hồng chuyện này là thế nào thì Vân Tiên đã lao về phía lão.
Sợi dây trói ôm lấy toàn bộ người Vân Tiên. Đồng thời trói chặt lấy bộ ngực của cô.
Bởi thế, thân hình hoàn mỹ của cô lại được hiện ra triệt để.
Cô… cô định làm gì...
Ông chủ Giả sợ hãi, vội vàng lùi lại.
Mọi người lại thấy rõ ràng Vân Tiên đang bị trói chặt như vậy lại thình lình đứng lên.
Còn sợi dây khi nãy trói cô thì hoàn toàn nới lỏng, giống như dây diều vừa bị dứt.
Ông chủ Giả vừa nói vừa đi về phía Vân Tiên, đồng thời lão ta đưa hai tay giống như móng heo ra.
Nhìn cô bị trói chặt có vẻ không thể cử động được.
Nhưng Vân Tiên lại đột nhiên cởi trói. Cảnh tượng đó khiến dì Hồng sợ tới mức run rẩy.
Không chỉ mình mụ ta, ông chủ Giả và toàn bộ những cô gái có mặt ở đây đều bị giật mình hoảng sợ trước hành động của Vân Tiên.
Vân Tiên đứng vững lại, nhếch môi cười.
Cô nhìn đám lộn xộn trước mặt với vẻ lạnh lùng. Nhìn mọi người bị hù dọa vì cú đạp vừa rồi của mình, Vân Tiên ôm ngực, uể oải nói:
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.