Chương 1324: Đến trường học mới, một khởi đầu mới
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 677 chữ
- 2022-02-17 04:39:40
Tuy Vân Tiên cũng không muốn nghe Tần Y Nhu lải nhải, nhưng trong tim cô lúc này đây lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
Ở kiếp trước, có thể nhận đ8ược tình yêu thương của mẹ là một điều xa xỉ đối với cô, bởi vì cô đã không còn mẹ.
Sống lại một đời, có được người mẹ tốt như Tần Y Nhu, V3ân Tiên cảm thấy mình sống lại cũng không hề uổng phí.
Còn về con dao bướm đã qua sử dụng còn lại, chỉ cần làm bẩn thì Vân Tiên sẽ đổi sang dao khác.
Đeo ba lô trên vai, ai mà ngờ được cô gái có vẻ ngoài ngọt ngào, xinh xắn thêm chút thanh tú, gương mặt tinh tế đến mức bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy cũng sẽ bị mê hoặc lại mang một đống vũ khí chứ không phải là sách vở trong ba lô.
Thấy Tần Y Nhu giành xách chiếc va ly cồng kềnh của mình đi ra ngoài, Vân Tiên nhanh chóng đi tới nắm tay bà, cô nói:
Mẹ, tự con xách được mà.
Đi xe mất hai tiếng đồng hồ, cuối cùng Vân Tiên cũng rời khỏi thành phố Long Môn để tới thành phố Mẫn.
Sau khi xuống xe, cô kéo va ly tới cổng trường quân sự thành phố Mẫn.
Đây không phải là lần đầu tiên cô đặt chân tới đây.
Vân Tiên chỉ đeo một cái túi chéo màu đen trông cực ngầu đi theo sau, bên trong không đựng sách vở mà chỉ có một cây bút màu đen, một con dao bướm, rất nhiều lưỡi dao và hai con dao găm.
Con dao bướm này không phải là cái được rèn từ lưỡi dao Diệt Thần.
Con dao Diệt Thần được Vân Tiên cất giữ trong người, trừ khi cô tự tay lấy ra, nếu không thì không ai có thể tìm được nó từ trên người cô cả.
Huống chi hiện tại, Vân Tiên còn thường mang theo hai con dao bướm.
Một cái được rèn từ lưỡi dao Diệt Thần, một con dao khác là loại dao bướm bình thường.
Con dao được rèn từ lưỡi dao Diệt Thần lúc nào cũng được Vân Tiên cất trên người, hơn nữa khi không cần sử dụng đến, cô sẽ không để nó bị bẩn.
Thậm chí cô còn cảm thấy may mắn vì mình đã mở chiếc hộp gỗ đàn hương đó.
Đ9ây, đây! Tiền lẻ đây.
Bà sợ Vân Tiên không chờ được nên vội vàng chạy từ trên lầu xuống, sau đó bà nhét đống tiền lẻ để ngồi xe vào trong tay Vân 6Tiên.
Tiểu Tiên, cầm đi, có thời gian rảnh thì con nhớ thường xuyên về nhà nhé.
Tần Y Nhu nói xong thì xách chiếc va ly cồng kềnh lên giú5p cho cô, sau đó đi ra ngoài trước.
Nói xong, Vân Tiên không để bà xách giúp mà lấy lại va ly rồi tự mình cầm.
Ôi chao, con bé này, mẹ còn chưa già đâu.
Tần Y Nhu vui vẻ nói.
Tần Y Nhu tự tiễn con gái tới bến xe, dõi mắt nhìn theo chiếc xe từ từ lăn bánh.
Nhưng từ lần gây chuyện trước của cô, thì các học sinh khối mười khi đó giờ đã lên mười một, còn học sinh khối mười hai thì đã tốt nghiệp rồi.
Huống hồ, trong kỳ huấn luyện quân sự này, Vân Tiên sẽ không gặp phải bất cứ người quen nào, vì cả sáu người Sở Ninh vẫn đang còn nghỉ hè.
Chỉ có học sinh lớp mười tới nhập học mới phải về trường tham gia huấn luyện quân sự như này thôi.
Và ngay cả các huấn luyện viên muốn giành giật Vân Tiên cũng sẽ không xuất hiện trong một tháng này.
Bởi vì cấp trên của trường học rất xem trọng đợt huấn luyện lần này, đến mức họ còn cử các huấn luyện viên cao cấp trên cả nước tới huấn luyện tân học sinh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.