Chương 1325: Vừa tới trường mới đã gặp phiền phức
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 742 chữ
- 2022-02-17 04:39:40
Vân Tiên bước đi trong ngày hè nóng bức, cô cũng không sợ bị phơi dưới ánh nắng chói chang mà cứ bước chậm rãi dạo bước tới 8chỗ dán danh sách ở cổng trường.
Bình thường, học sinh mới nhập học đều phải đến tìm tên mình ở trên bảng danh sách3, sau đó họ mới biết mình được xếp vào học ở lớp nào.
Rất nhanh sau đó Vân Tiên đã tìm thấy tên mình, phía trên cao9 nhất có viết dòng chữ to: Lớp 10A2.
Thấy Vân Tiên để ba lô lên ghế, bạn nữ ngồi kế bên đột nhiên quay sang chào hỏi cô:
Chào cậu, mình tên là Lâm Uyển, cậu tên là gì vậy?
Thấy có người làm quen, Vân Tiên lạnh nhạt đáp:
Vân Tiên.
Mùi mồ hôi nồng nặc tỏa ra từ trên người nam sinh kia khiến cho cô gái suýt nữa đã ói cả bữa sáng ra.
Mấy thiếu niên, thiếu nữ chung quanh nhìn thấy vậy thì hét lớn:
A…
Cô ta vội vàng đẩy nam sinh kia ra, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, chỉ tay về phía Vân Tiên rồi mắng to:
Vừa rồi cô né làm gì hả! Cô mà không né thì tôi đã không đụng vào tên này rồi.
Vân Tiên híp mắt, cô nhẹ nhàng xách ba lô màu đen lên, khi xoay người chuẩn bị6 rời đi thì bỗng một cô gái ở đâu đột nhiên xông tới từ phía sau.
Bởi vì hành động quay người của Vân Tiên, nên cô 5gái vừa xông tới không đứng vững, nhưng mà người này vẫn lao thẳng tới chỗ cô đang đứng như không hề có gì xảy ra với suy nghĩ
Chỉ cần mình không bị thương là được, người khác thế nào chẳng hề gì.
Hoặc cũng có thể bởi vì cô ta không thoải mái khi nhìn thấy Vân Tiên đứng ở đây nên muốn đẩy mạnh vai cô một cái rồi tự mình đi tới chỗ bảng danh sách.
Được!
Vân Tiên gật đầu.
Lâm Uyển rất thú vị, cô ấy cứ nói mãi, mà thỉnh thoảng còn vui vẻ kể một vài chuyện cười.
Rất nhanh sau đó, mấy bạn nữ ngồi xung quanh Vân Tiên đều bị Lâm Uyển chọc cho cười vang.
Cũng sẽ không bị mất mặt.
Không né chẳng lẽ đợi cô đâm trúng tôi à?
Vân Tiên cười lạnh một tiếng, cô không buồn để tâm mà một tay xách ba lô trên vai đi về phía phòng học lớp 10A2, mặc cho cô ta la hét ầm ĩ ở sau lưng.
Ngay cả Vân Tiên cũng không nhịn được mà cong môi.
Nói chuyện gần mười phút, đột nhiên Vân Tiên nhìn thấy một người đang đi tới cửa lớn.
Người này chính là cô gái vừa mới chửi mắng cô ở chỗ dán danh sách.
Nếu là người bình thường thì có lẽ lúc này, người đó đã bị tông trúng rồi.
Nhưng mà Vân Tiên chỉ nhíu mày, cơ thể cô cũng không chuyển động gì mà chân chỉ nhẹ dịch qua bên cạnh, chếch khỏi hướng mà cô gái kia đang nhào tới.
Trong phút chốc, người nọ không kịp đề phòng nên va thẳng vào một nam sinh nặng khoảng một trăm cân, cả người đầy mùi mồ hôi bẩn thỉu ở đằng trước.
Sau khi bước vào phòng học, cô tìm đại một chỗ rồi ngồi xuống.
Chung quanh đều là bạn học mới, Vân Tiên không biết họ, mà họ cũng chẳng quen biết gì cô.
Thậm chí giáo viên trên bục giảng và bạn cùng lớp, cô cũng không quen một ai cả.
Cô vốn là người có tính tình lãnh đạm.
Cô bạn tên Lâm Uyển cũng không trách móc gì, ngược lại còn cười nói với cô:
Vân Tiên, tên cậu nghe hay quá, chúng ta kết bạn nhé?
Đến một nơi chưa quen thuộc, các cô gái thường có thói quen tìm bạn trước tiên.
Vân Tiên rủ mi mắt.
Trùng hợp vậy sao?
Vừa nghĩ như thế, Lâm Uyển đã kéo tay cô rồi nói:
Vân Tiên, cậu đi vệ sinh với mình được không?
Vân Tiên đồng ý.
Ấn tượng ban đầu của cô về Lâm Uyển khá tốt.
Hai người vừa đi vệ sinh về, Vân Tiên đã thấy chiếc ba lô màu đen của mình bị ném trên mặt đất, mấy con dao trong ba lô của cô rơi ra trước mắt các bạn trong lớp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.