Chương 1338: Không muốn chết thì tránh ra hết đi


Chẳng những Vân Tiên không buồn giải thích, trái lại, cô còn bước tới, túm lấy cổ áo của người nông dân kia, dạy cho đối phương một trận. 8

Người nọ cũng sững sờ, ngẩn cả người ra, một lúc sau, anh ta mới kịp phản ứng lại, khi nhớ ra bạn bè của mình vẫn đang ở trong tì3nh trạng nguy hiểm, anh ta gãi đầu, nhanh chóng đi trước để dẫn đường cho mọi người:
Đây! Ở bên này!

Con lợn rừng này có lông màu xám đen, hoàn toàn khác với loài lợn nuôi ở trong nhà, lợn nhà sẽ không hung dữ và tấn công con người như thế.
Nếu như nhìn kỹ, chúng ta sẽ nhận ra trong số mười người nông dân đang có mặt ở đây, có người đã bị thương rồi.
Các sĩ quan huấn luyện nhanh chóng đuổi theo, đám người Lãnh Hàn Triết cũng vội vàng theo cùng.

Này! Mọi người đi hết sao? Em cũng đi…
Lâm Thục Nhã không cam lòng để cho Vân Tiên nổi bật trước mặt mọi người, cô ta chần chừ một lát rồi cũng đuổi theo sau.
Vân Tiên buông cổ áo người9 nông dân ra, cô không hề nhìn sang đám sĩ quan quân đội cấp cao và các bạn học đang đứng sau lưng mình mà nhanh chóng đi theo sau người 6nọ.
Mộc Doanh cũng đuổi kịp bước chân của Vân Tiên, Lâm Uyển hét lên một tiếng:
Mình cũng đi!
rồi cô ấy nhanh chân chạy về phía5 trước.

Chúng ta cũng đi đi!
Các sĩ quan cấp cao đến từ khắp nơi trên cả nước cũng hơi sững người, trong lòng họ chấn động không thôi, không ngờ mình lại không có ý thức nguy hiểm bằng một nữ sinh chỉ mới vào lớp mười như vậy!
Ở bên kia, lợn rừng vẫn còn đang tấn công người dân, chuyện nguy hiểm đó còn chưa được giải quyết vậy mà họ lại sững sờ ở đây chỉ vì một tin tức gây chấn động thôi sao!

Sao lão Vương còn chưa quay trở lại, chúng ta sắp không chịu nổi nữa rồi!
Một người đàn ông vừa bị lợn rừng húc vào bụng, anh ta gập người lại ôm bụng rồi đau đớn thốt lên.

Phải làm gì bây giờ? Con lợn này quá khỏe, mười mấy người chúng ta cũng không làm gì được nó!
Một người nữa lên tiếng.
Gần thôn Bản Kiều có một cái dốc, bên ngoài dốc núi là mảnh đất bằng, vào sâu trong dốc là một khu rừng rậm rạp.
Trước kia nơi đây vô cùng yên tĩnh, các nông dân thường xuyên lên núi đốn củi theo tốp.
Thấy nhiều người cùng nhau đi tới đó, hơn nữa còn có các sĩ quan huấn luyện bảo vệ, sẽ không thể gặp nguy hiểm, cho nên các học sinh cũng đồng loạt chạy về phía bên kia.

Còn lúc này đây, ở một chỗ khá sâu trong rừng đang có hơn mười người nông dân đang đứng đấy, trên tay ai cũng cầm một cái cuốc.
Đối diện với họ là một con lợn rừng to lớn, mập mạp, kích thước cơ thể của nó tương đương hai người đàn ông trưởng thành, trông nó vô cùng dữ tợn, miệng đang gầm rú gào thét thành từng âm thanh dài giống như có thể lao tới tấn công mấy người họ bất kỳ lúc nào.
Thật ra con lợn rừng này cũng bị thương, bụng của nó bị trúng phải một nhát chém, máu tươi đang chảy ra từ đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.