Chương 1339: Lưỡi dao lướt qua không để lại vết máu



Cô bé, mau quay lại! Mau quay lại đây!


Lúc nhìn thấy người vừa lao đến chỉ là một cô bé khoảng tầm mười mấy tuổi, hơn mười nông dân ho8ảng sợ thét ầm lên.

Từ phía xa, các sĩ quan quân đội và đám người Lãnh Hàn Triết, Lâm Thục Nhã cũng vội vàng chạy đến.

Hừ, để cho nó thể hiện! Em t5hấy nó có bị lợn rừng húc chết cũng đáng thôi! Còn muốn hại sĩ quan huấn luyện của chúng ta nữa à, quả thật là không biết xấu hổ!
Lâm Thục Nhã thuận miệng mắng nhiếc.

Minh, canh chừng em họ của cậu cho tốt đi, đừng để em cậu nói lung tung!

Lãnh Hàn Triết nghe Lâm Thục Nhã nhục mạ Vân Tiên trong khi anh ta cũng biết mối quan hệ giữa Vân Tiên và Mộc Doanh không phải quan hệ bình thường.
Mộc Doanh dùng lực rất mạnh, Lâm Thục Nhã cũng hoảng hồn vì khí thế của đối phương.
Nhưng ngay sau đó, cô ta rất tức giận, vừa định đứng lên tố Mộc Doanh thì một lần nữa, cảnh tượng phía xa lại làm cho cô ta kinh hãi.
Đằng kia, Vân Tiên rút con dao bướm từ trong ba lô của mình ra, cô cầm nó, cơ thể thoăn thoắt lao về phía lợn rừng trước mặt rất nhiều sĩ quan, nông dân và học sinh.

Bốp!
Nhưng mà không đợi Hàn Minh nói xong câu, một tiếng bạt tai giòn giã đã vang lên.
Người bị tát chính là Lâm Thục Nhã. Ngay trước mặt mọi người, cô ta bị tát mạnh đến nỗi ngã ngồi xuống đất, Lãnh Hàn Triết và Hàn Minh cũng không kịp phản ứng.
Đợi đến khi mọi người hoàn hồn, họ nghe thấy Mộc Doanh lạnh lùng cảnh cáo Lâm Thục Nhã:
Trên tay của tôi đã từng dính máu, nếu cô còn để tôi nghe thấy bất cứ lời nói nào không hay về Vân Tiên, tôi không ngại biến cô trở thành một trong số những vong hồn dưới đao của tôi đâu!

Con lợn rừng thấy thế cũng hùng hục lao như bay về phía Vân Tiên.
Cảnh tượng này thật sự khiến cho tất cả mọi người phải nín thở.
Thân hình của Vân Tiên linh hoạt, lướt qua trước mặt con lợn rừng, thậm chí những người đứng ở xa còn chưa kịp nhìn rõ bóng dáng và động tác của Vân Tiên thì cô đã đứng ở sau lưng con lợn rồi. Vân Tiên nhẹ nhàng ném con dao bướm không hề dính máu vào ba lô.

Điên rồ3i điên rồi! Em ấy thật sự điên rồi! Cứu người! Mau cùng tôi đi cứu người!
Một sĩ quan huấn luyện thấy rõ tình cảnh bên kia thì dẫn đầu chạy đế9n.
Sắc mặt ai cũng trầm xuống.
Họ đều là sĩ quan quân đội cấp cao đến từ khắp nơi trên cả nước, đương nhiên họ cũng hoàn toàn k6hác với sĩ quan bình thường. Mấy người này nhanh chóng phản ứng, tất cả đều xụ mặt chạy về phía Vân Tiên.
Tay Mộc Doanh từng nhuốm rất nhiều máu người, tuy không bằng một phần mười của Vân Tiên nhưng dù sao, cô ấy cũng sống đến năm chín tuổi trong tổ chức Ám Hồn, nói cách khác, cô ấy đã ở trong tổ chức suốt bốn năm.
Có thể sống sót bốn năm trong một tổ chức như Ám Hồn, số người mà Mộc Doanh đã hạ gục đương nhiên cũng không hề ít ỏi, hơn nữa kiếp trước, Mộc Doanh còn lớn hơn Vân Tiên một tuổi rưỡi.
Hiện tại, cơ thể này của cô ấy nhỏ tuổi hơn tuổi thực tế, vừa vặn cùng tuổi với Vân Tiên. Nếu không thì tính ra, hiện tại Mộc Doanh đã mười tám tuổi rưỡi rồi.
Lãnh Hàn Triết và Hàn Minh lại là bạn bè, hai người đều là thành viên của hội học sinh của trường quân đội thành phố Mẫn nên thường ngày giữa cả hai cũng có chơi với nhau.
Mà Lâm Thục Nhã lại là em họ của Hàn Minh, Lãnh Hàn Triết không quen thân với cô ta nhưng anh lại rất thân thiết với Hàn Minh. Vì vậy, trong tình huống này, anh mới trực tiếp nghiêng đầu nói với bạn mình như vậy.

Này, Triết, miệng mọc ở trên mặt em ấy, mình muốn trông chừng cũng không được…
Nghe Lãnh Hàn Triết nói vậy, Hàn Minh bất đắc dĩ nhún vai trả lời đối phương.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc trước hành động này của cô, con lợn rừng kia còn chưa hề hấn gì, sao cô ấy lại…


Écccccccc!
Trong khi mọi người còn nghĩ như vậy, con lợn bỗng kêu lên một cách thảm thiết, sau đó một tiếng
rầm
vang lên, lợn rừng nặng nề đổ ập xuống đất ngay trước mặt mọi người.

Chờ đến khi mọi người hoàn hồn, ai đều trợn tròn mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.