Chương 1345: Sáu người sở ninh đến cổ vũ


Sau khi nhận đủ trang bị, Vân Tiên cho tất cả đồ đạc vào túi quân dụng rồi trở về chỗ mà Mộc Doanh và Lâm Uyển đang đứng.


Vân Tiên,8 vừa rồi sắc mặt của Lâm Thục Nhã khó coi giống như ai bắt cậu ta ăn phân vậy đó, cậu đã nói gì hả? Nói cho chúng mình biết với!
Lâm Uyển 3nhìn Lâm Thục Nhã đi xa, cười to hỏi.


Cậu ấy không nói thì còn may, vừa mở miệng ra là có thể tức chết người ta đó!
Mộc Doanh ngồ9i bên cạnh Lâm Uyển, cô ấy mở một chai nước khoáng, uống vài ngụm cho nhuận giọng rồi mới nghiêng đầu nói với Lâm Uyển.

Ha ha, lại cố tỏ ra vẻ thần bí rồi đấy! Có một số người kỳ lạ thật, tự cho rằng bạn bè của mình giết được một con lợn rừng là bắt đầu đi khoe khoang khoác lác!
Lâm Thục Nhã đứng ở bên cạnh nghe Mộc Doanh nói xong thì không chịu được nói chen vào một câu đầy ghen ghét.
Mặc dù những lời vừa rồi không phải do Vân Tiên nói, nhưng chỉ cần có thể có thể lôi Vân Tiên vào cuộc, Lâm Thục Nhã lại vô cùng tích cực.
Cô ta có thành kiến rất lớn đối với Mộc Doanh và Vân Tiên, nguyên nhân là bởi vì hai người đều quá thần bí, cô ta rất ghét cái cảm giác bí ẩn này.
Hiện tại tên tuổi của tiểu đội Vương Giả đã nổi tiếng khắp trường quân đội thành phố Mẫn.
Thậm chí, một số học sinh còn nói khoác về việc mình đã từng được nói chuyện với người của tiểu đội Vương Giả.

Tiểu đội Vương Giả?
Lâm Thục Nhã thấy mọi người xung quanh ồn ào như vậy, cô ả cũng sửng sốt.

Chị, chị thật là tốt bụng, không giống như ai kia!
Lâm Uyển trừng mắt nhìn Lâm Thục Nhã một cái, sau đó nói với Văn Bội Linh.

Cô!
Lâm Thục Nhã cách đó không xa suýt chút nữa cũng phát điên.

Được rồi được rồi, mọi người đừng cãi cọ nữa mà, chúng ta đến đây để huấn luyện quân sự chứ không phải vui vẻ kết bạn bốn phương mà!
Văn Bội Linh lên tiếng cắt đứt cuộc cãi lộn sắp nổ ra giữa hai người, cô cười tươi nói.
Trong thế giới đó, giữa Vân Tiên và Mộc Doanh không có tình bạn gì hết, ngay cả bạn bè cũng không phải.
Bọn họ sát lại gần nhau chỉ là vì muốn tìm được chút cảm giác an toàn từ đối phương.
Nếu thật sự phải đối mặt với tình cảnh
cậu chết tôi sống
, Mộc Doanh buộc phải đối đầu với Vân Tiên hoặc ngược lại, khi ấy chắc chắn sẽ không có ai nương tay cả, bởi vì có ai lại không muốn sống chứ?

Ba em gái này, các em có muốn uống nước ngọt không? Chị mang theo một chai Sprite đến đây, còn có mấy gói khoai tây chiên nữa, có muốn ăn không nào?
Văn Bội Linh đứng dậy đi đến chỗ ba người họ đang ngồi, cô lịch sự vỗ vào ba lô quân dụng của mình, lên tiếng mời mọc.

Tôi không thích ăn đồ ăn vặt.
Không ăn đồ mà người lạ đưa cho, chỉ có điều những lời này Vân Tiên chưa nói hết.
Văn Bội Linh cười xấu hổ, sau đó, cô lấy ra một túi khoai tây chiên từ trong túi ra, đưa cho Mộc Doanh.
Cô vừa nghĩ như vậy thì đã thấy sáu người từ trên xe đi xuống.
Không phải là ai khác, người xuống xe là sáu thành viên của tiểu đội Vương Giả, cũng chính là đám người Sở Ninh và Sở Hướng Nam.

Ôi! Mình biết bọn họ! Trời ạ! Họ là thành viên của tiểu đội Vương Giả! Chẳng lẽ họ đến đây là để cổ vũ cho chúng ta à?
Có người lớn tiếng la lên.
Các sĩ quan cũng có phần ngạc nhiên. Là ai đến vậy?
Thôn Bản Kiều chỉ có được mấy hộ gia đình, còn ai có thể lái xe tới đây chứ, hơn nữa còn là một chiếc xe Jeep quân dụng.
Nhìn thấy chiếc xe quen thuộc này, Vân Tiên hơi híp mắt, đây là xe của Cát Quân Kiến.
Một lý do khác nữa là Lãnh Hàn Triết vẫn luôn chú ý đến Mộc Doanh.
Lãnh Hàn Triết, Hàn Minh và các đàn anh, đàn chị được trường mời về để dẫn dắt các học sinh khóa dưới đang đứng ở cách đó không xa.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt của Lãnh Hàn Triết vẫn luôn dõi theo Mộc Doanh, Văn Bội Linh đứng gần cũng thấy được, đôi mắt của cô bỗng lóe lên một tia sáng lạnh.

Ha ha, cậu6 hiểu Vân Tiên như vậy thì chắc hai người thân nhau lắm nhỉ?
Nghe Mộc Doanh nói thế, Lâm Uyển buột miệng hỏi, nói xong cô lại cảm thán một5 tiếng:
Ôi, hâm mộ tình bạn của các cậu thật đấy!

Tính tình của Lâm Uyển rất thoải mái, bình thường cô ấy muốn nói gì đều trực tiếp nói ra mà không cần phải suy nghĩ quá nhiều.

Tình bạn sao? Mối quan hệ giữa mình và Vân Tiên, có lẽ cũng được tính là… bạn thân nhỉ.
Mộc Doanh nghiêng đầu nhìn Lâm Uyển một cái, sau đó lại quay đầu nhìn về phía xa xa, nhẹ nhàng đáp lại.
Vân Tiên cũng ngồi trên khối đá xi măng, cô mím môi, cuối cùng cũng không nói gì thêm.
Có lẽ người ngoài không hiểu, nhưng sao Vân Tiên lại không hiểu những lời kia của Mộc Doanh chứ.
Cô ấy vẫn chưa thể dứt ra được thế giới tàn khốc của kiếp trước.
Văn Bội Linh còn chưa kịp nói gì thì Mộc Doanh đã lên tiếng trước:
Tôi cũng không ăn đồ ăn vặt.


Em ăn, em ăn, cảm ơn chị ạ!
Lâm Uyển là người nhận lấy túi khoai tây chiên từ trong tay cô ta, cô cười cảm ơn rồi mở túi khoai ra, bắt đầu ăn.

Ăn từ từ thôi, ở đây còn có Sprite nữa!
Văn Bội Linh mỉm cười rót cho Lâm Uyển một cốc Sprite.
Cuối cùng, Mộc Doanh lại chết vì Vân Tiên. Nói thật, Vân Tiên cũng không thể nào ngờ cô ấy lại làm như vậy.
Bởi vì lúc đó nếu đổi lại là Vân Tiên, vì sống sót, cô cũng có thể giết chết Mộc Doanh bằng chính tay mình.
Cho nên ở kiếp trước mối quan hệ giữa hai người bọn họ tuyệt đối không thể dùng hai từ
bạn tốt
để hình dung.
Có lẽ là do bị ảnh hưởng bởi bầu không khí mà Văn Bội Linh mang đến, Lâm Uyển và Lâm Thục Nhã đều ngoan ngoãn không tranh cãi nữa.

Ồ, bên đó có một chiếc xe đang chạy đến…
Mọi người ở đây đang chuẩn bị đi bộ nửa tiếng đồng hồ trên đường núi từ thôn Bản Kiều đến khu căn cứ huấn luyện dã ngoại thì thấy một chiếc xe Jeep quân dụng chạy đến từ phía xa.
Thấy vậy, ai cũng tò mò nhìn sang phía đó, muốn xem xem trong xe rốt cuộc là ai.

Đúng vậy, đúng vậy! Đây chính là thành viên của tiểu đội Vương Giả đó! Lúc trước mình đã từng nhìn thấy họ rồi, bởi vì họ học ở trường quân đội thành phố Mẫn cho nên mình mới liều mạng thi vào đây đó! Nhìn đi, người bên kia chính là Sở Hướng Nam của tiểu đội Vương Giả, biệt hiệu là Lôi Đình! A! Anh ấy giỏi lắm đó!
Một nữ sinh đứng gần bên phấn khích đến mức sắp ngất rồi.

Mấy người Lâm Thục Nhã cũng cảm thán trong lòng, tiểu đội này thực sự rất lợi hại.

Mới vừa nghĩ như vậy, bọn họ đã thấy Sở Ninh kéo tai Sở Hướng Nam, dẫn theo mấy người còn lại chạy như bay đến trước mặt Vân Tiên.

Sở Ninh nhìn Vân Tiên, cười nói:
Vân Tiên, bọn chị đến cổ vũ cho em này! Hoạt động huấn luyện dã ngoại lần này, em phải thể hiện thật tốt thay mặt cho tiểu đội Vương Giả của chúng ta đó, tốt nhất là có thể vào được lớp tinh anh… ha ha!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.