Chương 196: Trung tâm thương mại hỗn loạn, đám côn đồ cuồng sát
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 690 chữ
- 2022-02-04 07:19:41
Mẹ à, đây là tiền con kiếm, con muốn xài thế nào cũng được cả. Bây giờ con muốn mua quần áo cho mẹ, mẹ không muốn nhận cũ8ng phải nhận.
Vân Tiên mím môi cười, cô kéo Tần Y Nhu vào cửa hàng.
Lúc này, trông Vân Tiên giống như một cô bé 3lanh lợi muốn tỏ lòng hiếu kính bề trên.
Vân Tiên cũng không nói gì mà trực tiếp trả tiền, hai người rời khỏi cửa hàng trong sự tiễn khách đầy lịch sự của nhân viên bán hàng.
Tiếp theo, Vân Tiên lại mua một chiếc quần và một đôi giày cho Tần Y Nhu ở cửa hàng khác.
Cửa hàng bán quần áo này trang trí rất đẹp nhưng cũng vì trang trí quá đẹp n5ên mới khiến người ta cảm thấy quần áo trong cửa hàng không hề rẻ.
Vì thế, Tần Y Nhu mới nhấn mạnh là mình chỉ mua một bộ.
Mẹ, mấy thứ này để con xách cho!
Vân Tiên nói, cô giành lấy ba cái túi to về tay mình.
Tần Y Nhu thấy thế lại càng vui hơn.
Tần Y Nhu nghe Vân Tiên nói mà trong lòng cảm thấy ấm áp.
Mẹ mu9a một bộ thôi! Chỉ một bộ thôi, con không được mua thêm đâu đấy!
Cuối cùng Tần Y Nhu cũng nhường một bước, bà sợ Vân Tiê6n mua quá nhiều nên giành nói trước.
Chỉ khi ở trước mặt Tần Y Nhu, Vân Tiên mới để lộ mặt trẻ con của mình.
Xin chào quý khách, hai vị muốn mua gì ạ?
Nhân viên bán hàng ở nơi này lại là người rất lịch sự. Thấy Vân Tiên và Tần Y Nhu vào cửa, cô gái này cũng không để bụng cách ăn mặc bình thường của hai mẹ con Vân Tiên mà vẫn tiến tới tiếp đón như quy định.
Mẹ, mẹ xem thử có bộ nào mà mẹ thích không!
Vân Tiên quay đầu nhìn Tần Y Nhu nói.
Chỗ Vân Tiên và Tần Y Nhu trùng hợp có thể quan sát được cảnh tượng ở cửa ra vào. Có ba, bốn người đàn ông mặc đồ đen che mặt lao tới, mà trong tay mỗi người còn cầm một con dao bổ dưa, gặp người là đâm chém loạn xạ.
Dường như sự xuất hiện đột ngột của mấy tên côn đồ khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều không kịp trở tay.
Tần Y Nhu gật đầu, bà không từ chối tấm lòng của con gái nữa mà chọn vài bộ quần áo mình thích để thử.
Cuối cùng, bà quyết định mua món rẻ nhất trong đống đồ đó.
Vân Tiên và Tần Y Nhu chuẩn bị rời khỏi trung tâm thương mại.
Trung tâm thương mại này có hai cửa ra vào, nơi này còn chia ra rất nhiều tầng, mỗi một tầng đều bán những hàng hóa khác nhau, có thể nói cần gì có đó.
Mà lúc này, hai mẹ con Vân Tiên đang ở trên bậc thang đi xuống của lầu hai.
A, giết người! Giết người!
Đúng lúc này, nơi cửa vào bỗng truyền tới tiếng thét chói tai.
Chỉ mua một bộ! Một bộ quần áo, một cái quần và một đôi giày. Con muốn mẹ mặc đủ cả bộ con mua, như vậy mới được.
Vân Tiên dựa sát vào người Tần Y Nhu, lắc cánh tay của bà, cười nhõng nhẽo.
Đứa nhỏ này thật là!
Tần Y Nhu chỉ vào trán Vân Tiên, trong lời nói mang theo ý cưng chiều không nói thành lời, nhưng bà vẫn vui vẻ ngầm đồng ý.
Bởi vì dòng người ra vào cửa hàng rất nhiều, một đám người đông đúc chen chúc lẫn nhau muốn xoay người đi đã khó huống chi là chạy.
Lúc này, tiếng thét chói tai bất thình lình vang lên, không ít người bắt đầu hoảng loạn vì không nhìn thấy tình hình ở cửa.
Có vài người xui xẻo còn chưa kịp phản ứng đã bị mấy kẻ côn đồ kia đâm trúng chỗ hiểm, ngã xuống tại chỗ.
A! A! A!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.