Chương 197: Muốn giết mẹ tao, tao lấy mạng chúng mày


Ánh mắt Vân Tiên chợt thay đổi, trở nên tàn độc.

Mắt thấy cây dao bổ dưa mà tên côn đồ kia cầm sắp đâm vào thân thể Tần Y Nhu, Vân Tiên8 không hề do dự mà nhanh chóng kéo Tần Y Nhu ra sau người, bảo vệ phía trước bà.

Đáng chết!
Lúc người phụ nữ kia đẩy Tần Y Nhu về phía tên du côn, Vân Tiên vừa mới đạp rơi dao bổ dưa trong tay tên du côn này, nhìn thấy cảnh tượng đó thì quát lớn một tiếng, lửa giận lập tức bao phủ toàn thân.

A! A! A!
Thấy tên côn đồ vừa rồi đuổi theo người phụ nữ kia sắp đâm vào tim Tần Y Nhu, người phụ nữ kia vội chen vào trong đám người, trông có vẻ vô cùng sợ hãi.
Tần Y Nhu được Vân Tiên bảo vệ phía sau mà lại bị người phụ nữ kia kéo ra, giờ phút này, bà cảm thấy tim mình đã nhảy lên tận cổ họng.
Một phần là vì lo lắng Vân Tiên đánh với tên du côn để bảo vệ bà, mặt khác thì là vì bà đã thấy một tên du côn khác đang cầm dao chạy tới đây.
Tiếng hét của Tần Y Nhu nhanh chóng bị bao phủ 9bởi tiếng thét hỗn loạn của đám đông. Những người chung quanh hoàn toàn không hề để ý tới nơi này, chỉ lo vội vàng chạy trốn.
Mấy kẻ lư6u manh kia điên cuồng giết người, mọi người nhận ra điều này, chỉ mong sao có thể đẩy hết những người bên cạnh ra làm đệm thịt ngăn đám du côn,5 để bản thân có thời gian chạy trốn.

Loảng xoảng, loảng xoảng!
Không đợi Tần Y Nhu kịp hoàn hồn khỏi tiếng thét bi thương, Vân Tiên đã đá một cú vào tay cầm dao bổ dưa của tên du côn.

A! A! Cứu mạng, hu hu hu…
Lúc này, một người phụ nữ trông sang trọng, xinh đẹp ở bên cạnh Tần Y Nhu hét lên một tiếng, đẩy bà về phía đám du côn.
Nhìn thấy động tác của Vân Tiên, Tần Y Nhu hét lớn một3 tiếng:
Tiểu Tiên, không!

Bà cho rằng Vân Tiên muốn đỡ một dao kia thay mình.
Thậm chí bà còn cảm thấy Thần Chết sắp đến.
Nhưng một giây sau, Vân Tiên lách mình chạy vội tới, cô kéo Tần Y Nhu tránh ra, dùng tay đỡ một dao thay cho Tần Y Nhu.
Đám côn đồ này vừa thấy người là chém, chỉ cần có người trước mặt thì chúng sẽ chém, sẽ giết.
Người phụ nữ này thấy tên côn đồ sắp đuổi kịp mình, vì vậy thuận tay đẩy Tần Y Nhu về phía đó để mình có thời gian chạy trốn.
Cảm giác da tróc thịt bong thế này khiến cô tìm lại được cảm giác giết người của khi xưa.

Muốn giết mẹ tao à? Tao lấy mạng chúng mày!
Sự hung ác bùng phát từ người Vân Tiên.
Dao bổ dưa của tên côn đồ kia đã chém vào tay Vân Tiên.
Nhất thời, máu bắn tung tóe.
Tần Y Nhu đột nhiên bị người phụ nữ kia đẩy ra đỡ dao, lúc đó Vân Tiên không kịp phản ứng, đợi khi cô hoàn hồn thì đã không kịp.
Vì thế, Vân Tiên kéo Tần Y Nhu ra với tốc độ nhanh nhất, còn cô lại dùng tay không đỡ dao để Tần Y Nhu không bị thương.
Trong nháy mắt Vân Tiên tối sầm mặt mày.
Cô không phải thần, kiếp trước, cô đã giết hết những kẻ địch của mình nhưng bản thân cô cũng phải chảy máu đầm đìa. Đã lâu rồi cô không cảm nhận được cảm giác bị thương này.
Máu tươi chảy xuống theo cánh tay, nhỏ giọt xuống đất, cô cũng không thèm nhìn một cái.

Cô nhìn đám du côn kia, sát ý dâng trào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.