Chương 308: Đi là biết, vân dịch thoát hiểm
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 622 chữ
- 2022-02-06 11:07:36
Một giây sau, Châu Châu ngã xuống đất.
Không phải chết mà do cô ta đã sợ tới mức ngất xỉu.
Lúc này, mọi người mới 8dám mở mắt, nhìn Châu Châu đã ngã xuống đất, toàn thân không hề có dấu vết bị đạn bắn thủng.
Kỹ thuật bắn súng thế này quả thật chuẩn xác!
Tất cả 6đều ngạc nhiên, các bạn nam càng thêm kinh sợ kỹ thuật bắn súng của Tư Dịch. Khi tất cả mọi người đều ngẩng đầu tìm kiếm bóng dán5g Tư Dịch đã bắn ra phát súng vừa rồi, họ lại phát hiện anh đã rời đi theo Vân Tiên, không biết đi đâu.
…
Tầm mắt của anh càng lúc càng mơ hồ. Vân Dịch cảm thấy cơ thể mình không ngừng bùng lên cảm giác khô nóng và một loại khao khát mãnh liệt mà anh không biết tên.
Thuốc mà Trần Ngọc Băng chuốc cho anh có dược tính rất mạnh.
Có thể nói, cô ta không định để lại đường lui cho Vân Dịch.
Cảnh tượng chảy máu cũng khô3ng xuất hiện.
Mọi người phát hiện mái tóc đuôi ngựa của Châu Châu đã tán loạn.
Một viên đạn bay sát thun cột tóc 9của Châu Châu, cắt đứt nó rồi ghim vào vách tường sau lưng.
Ngay khi Triệu Dịch Sơn định đẩy Vân Dịch lên giường lớn trong phòng khách sạn, Vân Dịch đột nhiên nghiêng người, anh dùng chút sức lực cuối cùng đã giữ được suốt quãng đường để đẩy Triệu Dịch Sơn, hất hắn xuống đất.
Sau đó Vân Dịch chạy ra khỏi phòng khách sạn, thân hình cao lớn chạy thẳng về phía trước. Vừa ra khỏi cửa phòng khách sạn, anh còn thuận tay đóng cửa lại.
Vân Dịch cắm đầu chạy trên lối đi nhỏ giữa các phòng.
Lúc này, dù Vân Dịch rất choáng váng nhưng anh vẫn biết tình huống hiện tại là do mình bị bỏ thuốc.
Kết hợp với chuyện mình bị đưa tới nơi này, anh cũng đã đoán ra kẻ bỏ thuốc mình là ai.
Nhưng giờ không phải là thời điểm để nghĩ những điều ấy, Vân Dịch chạy thẳng theo hành lang. Trong ánh mắt mơ hồ, Vân Dịch đã nhìn thấy một căn phòng đang mở rộng cửa.
Nhưng hiện tại, Vân Dịch không còn sức lực để chạy trốn nữa.
Vân Dịch vẫn luôn nhéo mạnh lên mu bàn tay để giữ lại chút tri giác cuối cùng của mình.
Cho đến khi Triệu Dịch Sơn đỡ Vân Dịch vào khách sạn bên đường đối diện, hắn vẫn làm theo kế hoạch ban đầu, đỡ Vân Dịch vào trong khách sạn trước.
Ha ha, người anh em, cậu đi rồi sẽ biết thôi!
Triệu Dịch Sơn chỉ cười đầy bỉ ổi.
Từ trước tới nay, Triệu Dịch Sơn chưa bao giờ hòa đồng với người khác, đặc biệt là Vân Dịch, anh và Triệu Dịch Sơn không hề thân thiết với nhau.
Hôm nay, hắn lại là người đầu tiên đề nghị đưa anh về nhà, điều này cũng đủ để người ta cảm thấy khả nghi rồi.
Sau khi Vân Dịch được Triệu Dịch Sơn dìu khỏi quán Karaoke, anh đã nhận ra tình huống không đúng.
Nhưng lúc này đầu óc anh vô cùng choáng váng, tầm nhìn cũng càng ngày càng mơ hồ, anh chỉ có thể đi theo bước chân của Triệu Dịch Sơn.
Chúng ta đang đi đâu thế?
Vân Dịch nhéo mạnh lên mu bàn tay của mình để ý thức không hoàn toàn mất đi.
Tên Triệu Dịch Sơn kia sẽ nhanh chóng đuổi theo.
Nếu Vân Dịch không bị trúng thuốc, một mình anh có thể đánh hạ cả ba tên Triệu Dịch Sơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.