Chương 309: Cuộc gặp gỡ của vân dịch, camera giám sát (1)


Vân Dịch cố gắng bình tĩnh, trước mắt anh hơi mông lung, có thể nhìn thấy lờ mờ đường nét khái quát của căn phòng.
Vân Dịch nuốt nước miếng, toàn thân vô cùng khô nóng, đặc biệt là tình huống hiện tại của anh cực kỳ cần nước để giảm bớ3t cái nóng trong cơ thể.

Vân Dịch đi tới trước phòng tắm, đẩy cửa thủy tinh sáng bóng ra rồi bước vào.
Vân Dịch vẫn có thể nhìn thấy làn da nõn nà của thiếu nữ dù đôi mắt anh đang mơ màng không rõ. Núi đôi đứng thẳng đầy ngạo nghễ cùng với thân hình trắng ngần, sạch sẽ của thiếu nữ cứ thế hiện ra trước mắt Vân Dịch.
Vân Dịch có thể thấy lờ mờ, gương mặt cô gái này rất đẹp, dung mạo ngọt ngào, là kiểu đáng yêu mà đầy quyến rũ.

L9ạch cạch!
Âm thanh hoảng sợ đánh rơi thứ gì đó.
Lúc này, cảnh tượng trong phòng tắm hoàn toàn lộ ra.

Anh, anh, anh… Anh buông tay ra! Tôi biết giải độc. Tôi có thể giải được thuốc kích thích trong cơ thể anh.
Cô gái lúng túng chớp mắt, hoảng sợ nhìn Vân Dịch.
Nhưng hai mắt Vân Dịch đã đỏ ngầu, anh kéo cơ thể mát lạnh của cô qua, cầm bàn tay nhỏ bé của cô ấy áp sát ngực mình.

Tôi…
Giọng nói khàn khàn của Vân Dịch vang lên nhưng lại mau chóng yếu đi.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô gái đỏ lên, cô ấy quan sát Vân Dịch vài lần mới phát hiện mặt anh đỏ rực, rõ ràng là dáng vẻ bị chuốc thuốc.
Đôi6 mắt Vân Dịch mờ mịt nhưng anh vẫn có thể nhìn thấy cảnh trước mắt.
Một cô gái khoảng mười lăm, mười sáu tuổi đan5g trong tình trạng trần như nhộng, đứng dưới vòi sen để tắm rửa.
Da thịt nóng bỏng của Vân Dịch vừa tiếp xúc với làn da mát lạnh của cô gái, cảm giác khô nóng trong cơ thể mới tan đi một chút. Không biết anh có được sức lực từ đâu mà tóm được bàn tay nhỏ bé của cô chỉ trong một lần.

A!
Bàn tay nhỏ bé của cô gái bị nắm lấy, cô ấy hoảng hốt thả lỏng tay kia, kết quả chiếc khăn tắm đang che chắn cơ thể của cô ấy lại rớt xuống.

Anh… Bị bỏ thuốc hả?
Cô gái quấn khăn quanh cơ thể nhỏ nhắn, xinh xắn của mình, gương mặt lộ ra bên ngoài hơi nhăn lại. Cô ấy tới gần Vân Dịch hai bước, cuối cùng cắn môi nhưng vẫn tiếp tục đi tới.

Anh, anh không sao chứ?
Cô gái vươn tay, đặt lên trán của Vân Dịch để xem xét.

Anh là ai? Lưu manh! Không biết xấu hổ!
Cô gái thét lên, chỉ ngón tay vào Vân Dịch, thốt ra hai từ không hề lịch sự.
Lúc này, ngón tay trắng trẻo của Vân Dịch đang để trên cửa thủy tinh phòng tắm. Anh lảo đảo, nhìn cô gái có thân thể trắng nõn đang dùng tốc độ nhanh nhất để che chắn cơ thể của mình, cơn khô nóng trong cơ thể càng khó chịu nổi.
Nhưng sau khi Vân Dịch thấy rõ cảnh trước mặt, đôi mắt hoảng sợ của thiếu nữ nhìn loạn khắp nơi như chú nai con.

A!
Cô gái hét lớn, chạy sang một bên, vươn bàn tay nhỏ bé kéo khăn tắm, dùng tốc độ nhanh nhất bao bọc cơ thể mình.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.