Chương 317: Chọc ghẹo người của anh ngay trước mặt anh
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 654 chữ
- 2022-02-06 11:07:49
Cô cảm thấy mình có thể chen chúc với dòng người, nhưng Vân Trúc mà đứng trên xe buýt chật chội thì sẽ rất khó khăn. Nhỡ may không cẩn thậ8n còn có thể bị va đập nữa.
Thế nên bác gái kia có lòng tốt nhường chỗ, Vân Tiên cũng vui vẻ tiếp nhận, nói một câu cảm ơn với bà3 ấy.
Điều này chắc chắn khiến cho tòa cao ốc thương mại trở thành thiên đường mua sắm nổi tiếng nhất của địa phương.
Vân Tiên xuống xe buýt chuyển tuyến 2, dắt tay Vân Trúc đi ở phía trước. Tư Dịch theo ngay bên cạnh cô.
Cả dãy phố ở đây đều là quần áo nam, đồ trẻ em thích hợp cho Vân Trúc cũng nằm trên con phố này.
Lúc Vân Tiên nắm tay Vân Trúc chuẩn bị bước vào một cửa hàng quần áo trẻ em với Tư Dịch thì bên cạnh lại truyền đến giọng nói kinh ngạc vui mừng:
Là cô?
Khi Vân Tiên vừa trông thấy người này, mày hơi chau lại. Mới đầu cô cũng không có ý định đáp lại.
Đối phương lại nghĩ rằng Vân Tiên không nhớ ra mình, anh ta hơi thất vọng, nhưng cũng có chút háo hức:
Cô không nhớ tôi sao? Tôi là Thẩm Nham, lần trước chúng ta có gặp nhau ở núi Uy Vũ!
Giọng nam nghe có vẻ kinh ngạc này lại khiến cho mí mắt Vân Tiên giật khẽ.
Lúc này cô cũng đã nhìn rõ chủ nhân của giọng nói kia.
Còn hôm nay Vân Tiên lại ăn mặc g5ià dặn hơn bình thường, ngược lại hoàn toàn không phù hợp với khuôn mặt mười lăm mười sáu tuổi của cô.
Thế nên vừa rồi bác gái kia mới hiểu lầm Vân Trúc là con của Vân Tiên.
Lúc này, Vân Trúc ngoan ngoãn được Vân Tiên ôm vào lòng, đôi mắt to tròn của cậu bé chớp chớp, hàng mi dài nhấp nháy, cơ thể9 gầy gò trông không giống một đứa bé tám tuổi.
Vân Trúc nhìn rất ngây thơ, thấp hơn nhiều so với những đứa trẻ cùng tuổi. Có lẽ d6o trước đây ăn uống thiếu chất dinh dưỡng, nhìn dáng dấp cùng lắm chỉ như đứa trẻ bốn năm tuổi.
Sau khi đến trạm cuối, họ chuyển sang xe buýt tuyến 2, rất nhanh đã đến trung tâm thương mại, cũng là cửa lớn của tòa cao ốc.
Trung tâm thương mại nằm ở thành phố Thanh Sơn, vốn lưu động mỗi ngày của các cửa hàng trong tòa nhà này lên đến mười triệu đô la Mỹ!
Nhưng trước khi Thanh Dứu và Trần Hinh Di tách ra đã hẹn trước địa điểm gặp mặt với Vân Tiên.
Lúc này Vân Tiên mới nắm tay Vân Trúc đi dạo dãy quần áo nam.
Dù sao ở thời đại này, những cô gái còn nhỏ tuổi đã làm mẹ cũng không phải không có.
Cũng may thành phố Thanh Sơn cách thành phố Long Môn không xa, Thanh Dứu, Trần Hinh Di và Tư Dịch không có chỗ ngồi cũng chỉ phải đứng khoảng bốn mươi lăm phút là đến trạm cuối.
Hai người Thanh Dứu và Trần Hinh Di tay trong tay hoa mắt chóng mặt vì những hàng hóa được bày la liệt. Không biết bọn họ đã chạy đi đâu mất rồi.
Mặc dù Thanh Dứu đã trải qua không ít hoàn cảnh, nhưng cô ấy vẫn giữ được tâm hồn trong sáng của thiếu nữ. Huống hồ lúc này cô ấy lại đi cùng Trần Hinh Di - người bạn mà cô mới kết giao được, hai người nhìn ngó khắp nơi, rất nhanh đã đi xa tít.
Tất nhiên không phải Vân Tiên không nhớ, chỉ là cô vốn không muốn để ý đến.
Cô không ngờ có thể gặp một người từng chạm mặt ở nơi này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.