Chương 318: Tự mình biết mình, lấy được thiện cảm


Thân hình yểu điệu và khuôn mặt xinh đẹp của Vân Tiên đã in sâu vào trong lòng Thẩm Nham.

Cái cảm giác ấy giống như hạt giốn8g gặp được ánh nắng mặt trời đột nhiên nảy mầm sinh sôi vậy.
Thẩm Nham thấy Tư Dịch nắm tay cô, sắc mặt anh ta có chút khó coi.
Nhưng vừa nghĩ đến câu
anh đừng nói linh tinh
mà Vân Tiên nói với Tư Dịch, sắc mặt vừa rồi còn ủ rũ lại lập tức khôi phục lại bình thường.
Nhìn thế này chắc chắn là thanh niên này yêu đơn phương Vân Tiên, còn Vân Tiên thì không thích anh ta.
Chắc chắn là như vậy! Trong lòng Thẩm Nham thầm oán trách, tuy rằng nam thanh niên này dáng dấp tuấn tú, ngũ quan cân đối, anh ta tự nhận thấy bản thân không thể so sánh được. Nhưng nếu so về thực lực thì sao?
Thẩm Nham từng có vài người bạn gái, thế nên anh ta nhanh chón3g ý thức được rằng, mình đã trúng tiếng sét ái tình với Vân Tiên.
Chỉ là không ngờ sau lần tạm biệt ngày hôm đó, anh ta lại9 có thể gặp được cô ở đây.
Cô vùng ra khỏi vòng ôm của Tư Dịch, sau đó ngồi xổm xuống xoa đầu Vân Trúc, cuối cùng mới đứng dậy vỗ vào tay Tư Dịch nói:
Anh đừng có nói linh tinh!

Cái vỗ này của Vân Tiên lại giống như dòng nước ấm chảy vào lòng Tư Dịch. Anh nở nụ cười, đồng thời đưa tay nắm lấy đôi bàn tay ngọc ngà của Vân Tiên, mười ngón tay đan vào nhau.
Vân Tiên được ôm vào lòng, chỉ cảm thấy mình được một vòm ngực ấm áp bao phủ, mà tay cô vẫn còn dắt tay của Vân Trúc đang lơ mơ không hiểu gì.

Cái gì? Anh… người con gái của anh?
Mới đầu Thẩm Nham đã không chú ý đến Tư Dịch, lúc này cho dù mắt anh ta có mù cũng cảm nhận được sự tồn tại của Tư Dịch.

Chị ơi, anh Tư Dịch nói chị là người con gái của anh ấy là sao? Có phải chị có thể mãi mãi ở bên anh Tư Dịch không? Vậy Tiểu Trúc cũng muốn chị trở thành người con gái của Tiểu Trúc có được không ạ?
Vân Trúc nhìn mấy người nói chuyện, cậu bé gãi đầu giống như suy nghĩ lâu lắm mới thốt ra những lời này.

Khụ!
Vân Tiên suýt bị sự ngây thơ trong sáng của Vân Trúc làm giật mình.
Thẩm Nham đột nhiên đưa tay định nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Vân Tiên,5 miệng vẫn còn lải nhải:
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ mà, tôi cũng chẳng phải người xấu, lần này có thể gặp được nhau chứng tỏ chúng ta có duyên, tôi dẫn cô đi dạo quanh đây một lát…

Chỉ có điều là tay của Thẩm Nham còn chưa chạm được đến một cọng tóc của Vân Tiên, cô đã bị Tư Dịch kéo vào lòng.
Tư Dịch cao hơn Thẩm Nham khoảng nửa cái đầu, thế nên khi Thẩm Nham nhìn Tư Dịch còn phải ngước lên.
Thẩm Nham vừa nghe Tư Dịch nói Vân Tiên là người con gái của anh xong, mí mắt lập tức giật đùng đùng, vẻ mặt đầy thất vọng.
Điều này khiến cho Thẩm Nham cảm thấy cuộc gặp gỡ của anh ta và cô đúng là định mệnh.
An6h ta đã quyết tâm nhất định phải theo đuổi được cô!
Tư Dịch cau mày, nếu ánh mắt kia có thể giết người thì chắc Thẩm Nham chết nghìn vạn lần cũng không đủ.

Đừng có chạm vào người con gái của tôi!
Tư Dịch tuyên bố chủ quyền ngay lập tức.
Nam thanh niên này liệu có so được với anh ta, người giữ chức hội phó hội Taekwondo của trường, lại còn đạt vô số chức vô địch đủ các loại hình thi đấu Taekwondo lớn nhỏ, võ thuật, tán thủ… không?

Đẹp trai thì đã sao? Vẫn chỉ là một tên ẻo lả! Làm sao manly được như anh ta!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.