Chương 477: Vừa ăn cướp vừa la làng, thằng bé ngang ngược
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 547 chữ
- 2022-02-08 11:44:33
Có thể thấy đây là một thằng nhóc không có đầu óc.
Lúc này, khi bị thằng bé kế bên khích một câu, Vệ Kim tức khắc nổi cáu.
Vừa rồi n8ó bị mẹ mắng là tại hai người kia!
Chỗ này là địa bàn của bọn tôi. Các người không được tới đây.
Vân Tiên và Vân Trúc còn chưa nói gì, Vệ3 Kim đã chống nạnh, sau đó gọi đám bạn, nắm tay nhau tạo thành một cái hàng rào, không để cho Vân Tiên và Vân Trúc đi qua.
Suy nghĩ của trẻ9 con rất ngây thơ.
Mà người lớn chung quanh thấy vậy cũng không ai la mắng hành động của đám trẻ Vệ Kim.
Một đám đứng sau lưng Vệ Kim cổ vũ, quả thật là những đứa trẻ nghịch ngợm.
Cùng với tiếng hô hào cổ vũ, Vệ Kim càng thêm hăng hái, thằng nhóc nhân lúc người lớn không chú ý, chạy tới vừa định giơ tay đẩy Vân Trúc.
Mấy đứa nhỏ đánh nhau thì đa số đều là tôi đẩy cậu, cậu xô tôi.
Đồ ngốc!
Vân Trúc thấy t6hế, cậu bé rút tay nhỏ ra khỏi tay Vân Tiên và Tư Dịch. Sau đó, cậu giơ một tay lên kéo phần da dưới mắt xuống, thè lưỡi làm mặt quỷ với đám nhóc V5ệ Kim.
Cái gì? Nó dám mắng chúng ta là ngốc kìa! Mày mới ngốc, mày mới ngốc, mới ngu ấy!
Vệ Kim nghe thế thì lập tức lao thân hình thấp bé mập mạp như cơm nắm về phía này.
Kim Kim, cố lên, đánh nó! Đuổi bọn họ đi đi…
Vì mấy đứa bé còn nhỏ, ngoài đẩy qua đẩy lại thì sẽ không có hành động nào khác.
Nhưng khi Vệ Kim vừa chạy tới trước mặt Vân Trúc, định hung hăng đẩy mạnh cậu bé thì cổ tay đã bị Tư Dịch túm lấy.
Anh… Anh buông ra! Đây là chuyện giữa hai người đàn ông bọn tôi.
Vệ Kim còn dùng dáng vẻ ông cụ non ngẩng đầu, bướng bỉnh nhìn Tư Dịch.
Nhóc muốn bắt nạt em ấy?
Tư Dịch cúi đầu nhìn Vệ Kim mập mạp như cơm nắm, trong giọng nói trầm thấp xen lẫn ý không vui.
Hừ, là do nó hại tôi bị mẹ mắng nên tôi phải trả thù!
Vệ Kim oán giận, nghiến răng đáp.
A!
Tư Dịch bỗng buông tay to mạp của Vệ Kim ra, anh khẽ
hừ
một tiếng, khi thả tay cũng không quan tâm gì khác.
Vệ Kim dù sao cũng chỉ là trẻ con, đột nhiên bị Tư Dịch buông tay ra, cả người nghiêng về phía sau, lùi hai bước rồi ngã ngửa xuống đất.
Vừa té xuống, tay và mông không đau nhưng Vệ Kim lại ngồi dưới đất khóc rống lên:
Bà ơi! Bà ơi! Hu hu hu… Có người ăn hiếp con!
Vệ Kim khóc lập tức thu hút sự chú ý của người lớn đang mua pháo hoa.
Nghe tiếng, một người phụ nữ khoảng năm mươi mấy tuổi, mặc quần áo in hình hoa, lắc mông, dáng vẻ ta đây, chạy từ trong tiệm ra.
Miệng bà ta kia còn hô lên:
Ôi cục cưng bé nhỏ của bà! Sao vậy, làm sao vậy!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.