Chương 478: Giẫm phải bãi mìn, nói lại lần nữa


Đây chính là độc đinh duy nhất của nhà họ! Đến thế hệ này, bà ta chỉ có một đứa cháu trai này thôi!

Tuy nhà bà ta cũng còn8 cháu gái nhưng sao mấy đứa cháu gái đó có thể sánh bằng cháu trai được!

Vì thế, từ khi Vệ Kim còn nhỏ, Mộc Lan Hoa đã cư3ng chiều, che chở thằng nhóc, cứ sợ nó té ngã, nên nâng như trứng hứng như hoa vậy.
Hiển nhiên, thằng nhóc kia thấy bà của mình ra mặt thì lại càng kiêu căng, ngang ngược hơn.
Tuy Vân Trúc còn nhỏ nhưng cậu bé vẫn có thể hiểu ý nghĩa hành động này của Vệ Kim nên Vân Trúc rất tức giận trong lòng.

Cậu thật xấu!
Vân Trúc tức giận trừng mắt lại.
Nhưng Vân Trúc vừa tiến lên hai bước, cậu bé đã bị Vân Tiên kéo lại.

Tôi không đẩy!
Tư Dịch không hề sợ hãi, anh chỉ hơi nhếch khóe miệng, nở nụ cười như trào phúng.
Anh thật sự không đẩy Vệ Kim.
Huống chi, dù anh đẩy thật thì sao? Dám bắt nạt Tiểu Trúc trước mặt anh, Tư Dịch này chưa lấy cái mạng nhỏ kia là đã khoan hồng độ lượng lắm rồi.
Nếu không phải người nhà Vân Tiên ở đây, không được làm việc liên lụy tới người nhà cô thì anh đã không nói nhảm nhiều với Vệ Kim mà trực tiếp xử luôn cho bớt việc rồi!
Đừng nói cái gì mà trẻ em là vô tội, Tư Dịch có thể trở thành thủ lĩnh tổ chức Ám Hồn thì tất nhiên không phải là người nhân từ gì!
Kết quả, cháu cưng của bà ta lại bị n9gười khác đẩy ngã!
Vì thế, bà ta nổi giận, duỗi hai cánh tay khô quắt đáng sợ ra, chĩa ngón tay nhăn nheo về phía Tư Dịch6, la lối:
Mày vừa đẩy cháu tao phải không?

Vừa nghe thấy bà của mình ra mặt, Vệ Kim núp sau Mộc Lan Hoa, thè lưỡi với V5ân Trúc, lắc trái lắc phải làm mặt quỷ với cậu bé.
Vừa rồi, anh chỉ cầm cổ tay Vệ Kim là vì Vệ Kim muốn đẩy Vân Trúc.
Khi anh thả tay, đúng là anh không thèm đếm xỉa tình hình của Vệ Kim nhưng anh không hề ra tay.
Cả người Vệ Kim toàn mỡ, là thằng nhóc thân hình mập mạp lùn tịt kia tự mình ngã xuống đất.
Hiện tại, vì Vân Tiên, anh mới kiềm chế lại.


Mày không đẩy à? Mày không đẩy sao cục cưng của tao té xuống đất được? Thằng nhóc kia, tao thấy mày cũng ra hồn người mà sao lại vô lý thế! Hả? Cháu của tao vẫn còn là con nít, mày đẩy nó mà còn không dám nhận, thế này thì còn công lý hay không!
Mộc Lan Hoa vừa mở miệng là tuôn ra một tràng.

Bà ta vừa nói, tức khắc có người chung quanh hùa theo.


Đúng đó, đúng đó, chẳng lẽ cháu nhà người ta tự té, thằng nhóc này thật là… Mình đẩy người ta mà còn không chịu nhận!
Người nói chuyện là một bà cô hay đưa chuyện trong thôn.

Thường ngày, người phụ nữ nhiều chuyện này thích đồn đại lung tung, đi theo người ta kiếm chuyện gây sự.

Nhưng thật ra người này hoàn toàn không nhìn thấy Tư Dịch có đẩy Vệ Kim té ngã hay không.


Anh Tư Dịch… Mấy người này xấu quá!
Vân Trúc có chút sợ hãi, cậu bé níu áo Tư Dịch, núp trong ngực Vân Tiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.