Chương 480: Tư dịch nham hiểm. bà đi đi


Nhưng nếu muốn mua hết tất cả đồ trong tiệm thì cũng phải tốn ít nhất là mấy chục ngàn tệ đấy.

Mà Tư Dịch lại còn nói là ra 8giá gấp mười, ít cũng phải tốn mấy trăm ngàn tệ!

Mấy trăm ngàn tệ ở thời này đã có thể mở một siêu thị lớn ra hồn rồi!
Điều quan trọng hơn là, cậu ta giàu tới vậy sao?
Từ cách ăn mặc của Tư Dịch, quả thật họ không thể nhìn ra điều gì như9ng anh có phong thái mạnh mẽ mang theo khí thế vương giả trời sinh! Vì thế, người ở đây tự nhiên cũng tin rằng anh… Thật sự có thể 6bỏ ra nhiều tiền như vậy.
Huống chi, tấm thẻ mà Tư Dịch ném ra cũng là thẻ thật.

Thế này… Chuyện này…
Chủ tiệm ch5ính là ông cụ khi nãy cũng thấy choáng váng.
Ba chục triệu đó!
Phú ông bạc triệu thường chỉ người có tài sản giá hàng triệu trở lên. Mà vào năm 98, người có thể trở thành phú ông bạc triệu cũng chỉ có hiếm hoi vài người mà thôi.
Nhưng Tư Dịch thì sao? Anh tùy ý ném ra một chiếc thẻ, trong đó đã có ba chục triệu!
Chẳng lẽ trong chiếc thẻ này thật sự có nhiều tiền đến thế!
Người có thể mang theo chiếc thẻ chứa mấy trăm nghìn tệ trong người thì sao có thể là người đơn giản được!
Nhưng không phải thanh niên này đang mặc đồ vỉa hè sao? Mộc Lan Hoa không hiểu nổi. Tư Dịch có nhiều tiền thì sao phải mặc nghèo hèn như thế?
Nghe xong lời nói của Tư Dịch, người ở đó đều như muốn ngất xỉu.
Trong thẻ này có tới năm triệu đô!
Năm triệu đô đổi ra nhân dân tệ là hơn ba chục triệu.
Ông chủ tiệm đứng sau quầy thanh toán, nhìn Tư Dịch ném tấm thẻ ngân hàng ra và nghe thấy lời nói của anh, nhất thời không biết nên làm thế nào.
Hai bà cháu Mộc Lan Hoa và Vệ Kim đã đứng ngẩn ra tại chỗ.
Trong lòng Mộc Lan Hoa như có vạn con ngựa lao qua. Bà ta cố gắng kìm nén cảm xúc khó tin đến cực độ, nhìn Tư Dịch như đang gặp phải ma.
Đúng lúc này, giọng nói dễ nghe của Tư Dịch lại vang lên lần nữa.

À phải rồi, trong tấm thẻ này có năm triệu đô, ông cầm lấy thẻ này đi, mật mã là sáu số tám. Ông có thể tới ngân hàng xác minh rồi giao hàng trong tiệm cho tôi.
Tư Dịch vờ như chợt nhớ ra điều gì đó, tay sờ tóc mái, sau đó lại nhàn nhã nói với ông chủ.
Năm triệu đô!
Đây là chuyện khiến người ta hoảng sợ đến cỡ nào!


Mày… Tôi… Cậu…
Mộc Lan Hoa cũng không ngốc, bà ta đã hiểu, Tư Dịch làm như vậy là muốn tát một cái thật mạnh vào mặt bà ta trước mặt mọi người.

Thật ra, khi Tư Dịch nói muốn dùng giá gấp mười để mua hết đồ trong tiệm, Mộc Lan Hoa đã hối hận bởi những việc mình đã làm rồi.

Ban đầu bà ta nói năng lỗ mãng với Tư Dịch là vì thấy quần áo anh quá giản dị giống như người nghèo không có tiền.

Nhưng lần vung tay này của Tư Dịch lại làm mọi người cảm thấy dù cho cậu ta có là con vị một đại gia số một nào đó ở nước Z thì họ cũng không thể không tin.


Tôi rất khỏe, bây giờ đồ ở tiệm này thuộc về tôi, tôi không muốn bán cho bà nên mời bà đi cho.
Tư Dịch híp mắt, anh liếc Mộc Lan Hoa, gương mặt anh tuấn tăng thêm vẻ khinh miệt.


Đừng quên dẫn cháu trai bà theo.
Anh còn nhắc nhở thêm một câu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.