Chương 481: Tương tàn, càng yêu bản thân hơn
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 652 chữ
- 2022-02-08 11:44:27
Tất nhiên trong dịp này, bà ta cũng không quên bắt chuyện qua lại làm quen với những quý bà có tiền kia.
Còn đối với Tư Dịch và Vân Tiên, 8Mộc Lan Hoa vốn dĩ không khách sáo gì, nhưng giờ phút này, Mộc Lan Hoa lại không nói được lời nào hết.
Bà nội ơi! Đau quá!
Vệ Kim vẫn l3à con nít, thậm chí nó vẫn chưa có khái niệm gì về số tiền lớn cả, thấy Mộc Lan Hoa không trút giận cho mình giống như mọi khi, hai tay Vệ Kim ôm9 mông của mình, dùng vẻ mặt khóc lóc la hét với Mộc Lan Hoa.
Vệ Kim nóng nảy, vì quá muốn Mộc Lan Hoa trút giận cho mình, thế là nó đưa bàn tay nhỏ ngắn ra túm lấy vạt áo của Mộc Lan Hoa giục:
Bà nội ơi, Kim Kim đau, là anh ta đẩy đấy, anh ta vừa đẩy Kim Kim!
Vốn dĩ Mộc Lan Hoa dẫn Vệ Kim vào tiệm tạp hóa mua đồ ăn, Vệ Kim đã không ầm ĩ nữa rồi.
Nhưng, vừa thấy Vân Trúc vẫn còn làm mặt quỷ cười mình, Vệ Kim lại tức giận.
Kim Kim ngoan, bà nội dẫn cháu về nhà nhé!
Mộc Lan Hoa không cách nào đứng ở đây được nữa, bà ta đưa tay kéo Vệ Kim, muốn đi ra ngoài.
Không! Kim Kim muốn bà nội giúp Kim Kim cơ! Còn phải mua Oishi nữa! Phải mua khoai tây chiên và sữa Wonboy! Nếu không Kim Kim sẽ không về! Không về đâu hu hu hu...
Vệ Kim bị Mộc Lan Hoa kéo tới cửa thì bắt đầu khóc quấy.
Mộc Lan Hoa cũng nổi giận. Hôm nay, bởi vì cháu trai mà bà ta bị mất hết mặt mũi.
Vệ Kim vừa khóc vừa la:
Không được, không được! Bà nội, cháu muốn ăn, cháu muốn ăn! Bà mua cho cháu đi, mua cho cháu đi mà!
...
Kim Kim, nghe lời nào!
Mộc Lan Hoa cúi người xuống kéo Vệ Kim.
Vệ Kim bắt đầu giương nanh múa vuốt, làm ầm cả lên.
Xẹt!
Trong lúc làm ầm ĩ, móng tay của Vệ Kim cào mạnh lên mặt Mộc Lan Hoa.
Mộc Lan Hoa bị đau đớn bao trùm, bà ta không nhịn được hét lên một tiếng.
Giây tiếp theo, mọi người nhìn thấy trên mặt của Mộc Lan Hoa, nơi vừa bị móng tay dài sắc bén của Vệ Kim cào trúng, để lại một dấu móng tay rất dài rất sâu.
Mà hành động này cũng rất rõ ràng.
Mọi ngày, chỉ cần nghe thấy tiếng6 mình khóc, cho dù là sao trên trời Mộc Lan Hoa cũng sẽ hái xuống đưa cho mình.
Nhưng hôm nay, nghe thấy tiếng mình khóc, Mộc Lan Hoa vẫn5 làm thinh.
Nhưng mà đây là cháu trai của bà ta.
Cho nên, Hoa Mộc Lan lại ngồi xổm xuống nhìn Vệ Kim, dịu dàng nói:
Kim Kim à, chúng ta về nhà thôi, về nhà bà nội làm đồ ăn ngon cho cháu ăn nhé!
Cửa hàng này đã bị Tư Dịch mua lại, còn ra lệnh đuổi khách. Bây giờ, người bên ngoài đều đang xem chuyện mất mặt của bà ta.
Mộc Lan Hoa muốn nhanh chóng trốn về nhà. Hiện tại, bà ta căn bản không muốn lộ diện trước mặt mọi người, nhận lấy ánh mắt như đang xem kịch của họ nữa.
Nhưng, Vệ Kim chính là một đứa bé được cưng chiều từ nhỏ đến lớn.
Mộc Lan Hoa vừa kéo, Vệ Kim lại càng không vui, nó túm chặt bậc cửa không buông.
Máu tươi nhanh chóng chảy ngược ra ngoài từ vết cào đó, máu không nhiều.
Nhưng, nói cho cùng là cào trúng mặt, mà đối với phụ nữ, mặt là quan trọng nhất.
Dù Mộc Lan Hoa đã già nhưng vẫn yêu quý khuôn mặt của mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.