Chương 543: Thứ anh muốn tìm là thứ này phải không?



Sao thế, sao thế?
Cảnh sát Bao bị dọa sợ cuống cuồng, ông ta và những chiến sĩ cảnh sát nhân dân khác vội vàng giơ côn cảnh sát trong tay lên8, hơi sợ hãi nhìn chằm chằm bên đó.

Từ bên này chỉ có thể nhìn thấy cửa nhỏ hình bán nguyệt chứ không nhìn thấy bên trong võ quán.
Mà giờ phút này, Ngải Quốc Huân đang đứng trước cửa nhỏ hình bán nguyệt, mọi người có thể nhìn thấy chỗ của ông ta.

Do đó, cảnh s9át Bao còn cho rằng Ngải Quốc Huân đi tới cửa nhỏ hình bán nguyệt thì nhìn thấy trong võ quán thật sự có côn đồ đang giơ súng đợi ông ta tự ch6ui đầu vào lưới, vì vậy nên Ngải Quốc Huân mới sợ hãi đánh rơi cả súng trong tay.
Bởi thế mà đám cảnh sát Bao đều giơ vũ khí lên dề ph5òng.
Suy cho cùng thì bọn họ cũng không hiểu rõ Vân Tiên, nên mới nửa tin nửa ngờ trước lời nói ban nãy của Vân Tiên.
Chân mày Cát Quân Kiến cau lại, nhưng ông lại không hề sợ hãi đi về phía cửa nhỏ hình bán nguyệt.
Mọi người thăm dò bên trong cửa nhỏ hình bán nguyệt.
Không thăm dò thì không biết, vừa ngó vào đã bị dọa giật mình.
Sau khi đám người cảnh sát Bao liếc mắt nhìn vào bên trong cửa nhỏ hình bán nguyệt để quan sát tình hình bên trong võ quán, toàn bộ vũ khí mà cảnh sát đang cầm trong tay đều rơi cả xuống đất vì hãi hùng.
Có ba thi thể ngã xuống nền là thanh thiếu niên, còn mười mấy thi thể khác chính là mười mấy tên côn đồ chạy vào võ quán ban nãy.
Mà giờ phút này, đám côn đồ ngã ra đất rõ ràng đã chết hẳn rồi, trừ thi thể của Herz thì mười mấy tên còn lại đều chết cùng một kiểu - một dao cắt cổ.
Nói cách khác, mười mấy thi thể này không có bất kỳ dấu vết vật lộn nào đã bị giết rồi!
Vân Tiên cũng liếc nhìn đám người cảnh sát Bao đứng tại chỗ không dám tiến lên phía trước, tiện thể bước đi theo Cát Quân Kiến.
Thấy Cát Quân Kiến đã tiến lên trước rồi, hơn nữa, lâu vậy rồi mà Ngải Quốc Huân ở bên kia cũng không truyền tới tiếng động gì, đám người cảnh sát Bao hoài nghi nhíu mày, sau đó đi theo sang bên kia.
Có Cát Quân Kiến dẫn đầu, Vân Tiên đứng ở giữa, đám người cảnh sát Bao đi theo cuối cùng, đoàn người nhanh chóng đi đến cửa nhỏ hình bán nguyệt.

Chuyện, chuyện, chuyện này...
Sau khi cảnh sát Bao vòng qua mấy người đi tới cửa nhỏ hình bán nguyệt, ông ta nhìn tình hình bên trong cửa và tình hình xung quanh mấy lần, nhất thời kinh ngạc không nói ra lời, dùng liên tiếp mấy chữ
chuyện
để tóm lược.
Toàn bộ cảnh sát đều sững sờ tại chỗ.
Lại thấy bên trong võ quán, mười mấy thi thể đang nằm ngang dọc.
Phân tích này cho thấy người giết chết đám côn đồ này phải lợi hại biết bao nhiêu chứ!?

Mà giờ đây, tất cả mọi người vừa bị bắt giữ trong võ quán đều đang dựa vào góc tường, vẻ mặt ai nấy vẫn là vẻ sợ hãi ban đầu. Hiển nhiên, đám người này vẫn chưa bình tĩnh lại được từ nỗi sợ vừa rồi. Từ đây có thể phán đoán, đám côn đồ này không thể nào do bọn họ giết được.

Nhất thời, ngay cả Dư Lạc đang núp ở góc tường cũng không dám đứng lên, đừng nói là những người khác trong tiểu đội Chiến Long.

Huấn luyện viên Hứa đã từ từ đứng dậy.

Sáu người Sở Hướng Nam đang đứng cách mười mấy cái xác của bọn côn đồ không xa.

Ngải Quốc Huân đã bị cảnh tượng trước mặt dọa sợ khiếp vía, há miệng không nói nên lời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.