Chương 968: Muốn anh làm gì em


Vừa nãy, Vân Tiên còn cảm thấy kỳ lạ là sao Tư Dịch lại kéo cô vào phòng ngủ của cô.

Trước đây, anh đều kéo cô t8hẳng về phòng ngủ của anh.

Nhưng đến giờ thì cô đã biết ý của Tư Dịch…
Một câu nói ấy ẩn chứa rất nhiều hàm súc, khiến cho con người ta có những mơ tưởng viển vông.

Ừm.
Tuy Vân Tiên ngoài mặt đồng ý nhưng thực tế trong lòng lại khẽ mơ hồ hiểu ra.
Cô lớn nhanh để làm gì chứ? Cô không thèm.
Vân Tiên cũng chỉ nhẹ nhàng đẩy Tư Dịch ra rồi đứng dậy.
Thế là cô liền cho rằng vì tối nay cô đi đón Thanh Dứu nên anh sẽ không làm gì mình.
Nhưng Vân Tiên vừa mới đứng lên, bỗng nhiên anh lại giơ tay nắm lấy tay Vân Tiên, kéo cô áp sát vào bức tường cạnh đó, ôm lấy đầu cô cắn mút một cách tùy thích.
Vừa mới nghĩ tới đây, đôi mắt đen3 láy của cô vẫn còn đang nhìn mông lung thì giọng của Tư Dịch lại vang lên trên đỉnh đầu:
Tiểu Tiên, em lại ngây người 9rồi.

Nói xong, hơi thở của Tư Dịch lại phả thẳng vào hõm cổ của cô, anh hơi cong môi lên, lời nói nhẹ nhàng va6ng lên:
Em như thế này thực sự rất đẹp.

Đẹp đến mức… Dường như anh muốn khắc Tiểu Tiên vào tận xương tủy của m5ình, để cả đời cô mãi mãi chỉ có thể là của anh!

Nói chuyện đoàng hoàng nhé, em phải tới ga tàu để đón Thanh Dứu, anh mau dậy đi.
Vân Tiên nói xong lại giơ tay đẩy anh ra.
Đôi mắt cô vẫn luôn nhìn nghiêng, gương mặt đã ửng đỏ, không dám nhìn thẳng vào anh.
Cô có thể cảm thấy rất rõ ràng anh đang đè lên cô, nơi nóng hừng hực kia đang từ từ căng phồng lên.
Anh hôn cô điên cuồng, ngay lúc Vân Tiên vừa hít thở khó khăn, cô liền cảm thấy trước ngực mình mát lạnh.
Vân Tiên cảm nhận được một bàn tay đang luồn từ hông cô lên, vòng qua áo ngực mà xoa nắn.
Mặt Vân Tiên đỏ bừng, cô chỉ mới thoáng có chút cảm giác thì Tư Dịch đã buông cô ra.
Tiểu Tiên của anh còn nhỏ, dù cho anh không thể khống chế nổi thì cũng không thể ra tay vào lúc này.
Tư Dịch ôm Vân Tiên ở trong góc tường, từ từ chỉnh đốn lại quần áo cho Vân Tiên xong sau đó mới ôm Vân Tiên vào lòng, cơ thể cao lớn của anh cao hơn Vân Tiên khoảng một cái đầu.

Tiểu Tiên, em phải lớn nhanh lên.
Tư Dịch đã ổn định lại hơi thở nói với Vân Tiên.
Nhưng câu nói vế sau… Tư Dịch không nói ra!
Nói xong Tư Dịch nghiêng đầu, dán bờ môi lên hõm cổ của Vân Tiên, nhẹ nhàng chạm vào.
Vân Tiên khẽ hoảng hốt, cả người run lên vì sự động chạm này, cô khẽ đẩy Tư Dịch, cặp môi đỏ hơi mím lại nhưng không đẩy hẳn anh ra.

Tiểu Tiên à, mẹ ra ngoài chút nhé, tối quay lại sẽ đưa đám Tiểu Trúc sang nhà chú Cát ăn cơm tối, khi nào con đón được Thanh Dứu thì tới đó luôn nhé…
Bỗng giọng nói của Tần Y Nhu vang lên đồng thời có cả tiếng đẩy cửa.

Cửa vừa mới đẩy ra, Tần Y Nhu đã nhìn thấy Tư Dịch đang ôm Vân Tiên, bóng dáng cao lớn của anh đang ôm trọn cơ thể yêu kiều của cô.

Cảnh này khiến Tần Y Nhu đỏ hết cả mặt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.