Chương 4: Hồng Nhã Nhã


Ngũ Đế Học Viện, lớp học Diệp Phong cùng Hiên Hiên tình cờ được xếp ngồi chung một bàn. Giảng sư của lớp Diệp Phong là một trung niên nam nhân dáng người cao gầy, tuổi ngoài bốn mươi, đầu trọc, trên mặt có một vết sẹo dài bên má phải.

"Tôi thông báo với các em, tuần sau học viện có một buổi dã ngoại tại Thánh Địa Ma Đô nhằm mục đích dạy các em kỹ năng chiến đấu với ma thú theo nhóm. Vì thế bây giờ chúng ta sẽ chia thành các nhóm nhỏ, mỗi nhóm ba người. Sau khi dã ngoại trở về học viện chúng ta sẽ tổ chức giải đấu Tân Sinh Tranh Tài, đội quán quân sẽ được phần thưởng là tinh thạch tám ngàn năm." - giảng sư nói

"Diệp Phong, chúng ta thành một nhóm đi." - Hiên Hiên nói

"Ừ" - hắn cười

Tuấn Kỷ đáng tiếc lại học khác lớp, nếu như hắn biết Hiên Hiên cùng Diệp Phong cùng chung một nhóm chắc hắn sẽ phát điên lên. Diệp Phong đối với những chuyện liên quan đến nữ nhân vẫn cứ giống như kiếp trước, một chút quan tâm cũng không có. Diệp Phong lúc này trong lòng chỉ đang mải suy nghĩ đến chuyện làm sao có thể đột phá cảnh giới tiếp theo một cách nhanh nhất.

"Ta có thể chung nhóm với các ngươi không?"

Thiếu nữ xinh đẹp, mái tóc màu đỏ như lửa bồng bềnh dài quá hông, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, hai đồng tử có màu giống với màu tóc, dáng người cân đối, da thịt trắng nõn, đồng phục học viện lại có màu đỏ càng tô thêm vẻ đẹp của nàng. Diệp Phong nói

"Tất nhiên là được! Ta gọi là Diệp Phong, còn đây là Hiên Hiên. Ngươi tên gì?"

"Ta là Hồng Nhã Nhã" - nàng tự giới thiệu

"Nữ hoàng bị cô lập" - Hiên Hiên mặt quay đi chỗ khác nói

"Cái gì? Ai bị cô lập hả? Chẳng qua ta quá đẹp nên bọn họ cảm thấy không xứng chơi với ta mà thôi" - Nhã Nhã nổi giận

"Thật hả? Thế mà ta lại cứ tưởng vì cô quá đáng ghét nên chẳng ai muốn lại gần" - Hiên Hiên cười

"Hừ, ngươi thì cũng khác gì? Chỉ có tên điên Trương Tuấn Kỷ thích ngươi mà thôi. Hắn đúng là bị mù mà, thích ai không thích lại đi thích một cô nương ngực to hơn não!" - Nhã Nhã nói

"Ngươi nói ai ngực to hơn não hả? Có giỏi thì cùng ta đánh một trận!" - Hiên Hiên vừa tức vừa xấu hổ

"Đánh thì đánh!" - Nhã Nhã nói

Hai người cùng đồng thanh hô lớn

"Giảng sư! Chúng em muốn một trận đấu!"

Đấu trường học viện, toàn bộ học viên lớp Diệp Phong đều có mặt trên khán đài. Diệp Phong thở dài "Cả hai người ngực đều chẳng có tý nào vậy mà Nhã Nhã lại còn nói Hiên Hiên ngực to hơn não khác nào bảo nàng ta không có não?".

Diệp Phong đối với trận đấu này vô cùng tò mò, hắn tò mò không biết Nhã Nhã sẽ dùng cách nào phá giải được chiêu trọng lực của Hiên Hiên. Trung niên trọng tài ra hiệu trận đấu bắt đầu

Hiên Hiên hai tay long hóa, vảy rồng xanh lá, sau lưng hai cái cánh màu cam mỗi cái có năm viên ngọc trong suốt biểu thị cho năm ngàn năm. Nhã Nhã một thân được lửa đỏ bao phủ, cổ nàng xuất hiện một cái khăn cuốn quanh như bờm sơ tử, móng tay hóa thành móng vuốt, hai tay xuất hiện găng tay sắt bảo vệ màu đỏ có họa tiết đầu con sư tử màu vàng, găng tay sắt này chỉ để hở ra phần đầu ngón tay. Sau lưng Nhã Nhã xuất hiện hai cái cánh hồn màu cam, mỗi cái cũng có năm viên ngọc.

Hiên Hiên như thường lệ sử dụng trọng lực thần kỹ, Nhã Nhã sớm cũng đã có tính toán

"Cuồng Nộ Hỏa Sư, Đệ Nhất Thần Kỹ - Sư Tử Hống!"

Nhã Nhã há miệng ra gầm một tiếng phát ra một luồng sóng âm thanh bắn về phía Hiên Hiên, Hiên buộc phải hủy thần kỹ trọng lực để né tránh luồng sóng âm lao đến với tốc độ cực nhanh. Diệp Phong trên khán đài đã ngộ ra vài điều "Thì ra là như vậy! Muốn sử dụng trọng lực thần kỹ Hiên Hiên phải thật tập trung để áp chế đối thủ, Nhã Nhã đã sớm biết điều này nên nhân lúc Hiên Hiên chưa kịp thi triển thần kỹ thì lập tức sử dụng sư tử hống ép Hiên Hiên phải tránh né. Như vậy trọng lực thần kỹ sẽ không thể thi triển"

Hiên Hiên để tránh luồng sóng âm thanh vừa rồi buộc nàng phải nhảy lên cao, nàng hai chân đứng trên không trung tìm kiếm Nhã Nhã nhưng không thấy đâu. Nhã Nhã đột nhiên xuất hiện sau lưng Hiên Hiên tung hỏa quyền đánh văng Hiên Hiên xuống sàn.

"Hiểu rồi! Vừa rồi Hiên Hiên không đoán trước được chuyển động của Nhã Nhã nên nàng không thể dùng trọng lực áp chế Nhã Nhã. Vậy cũng có nghĩa là trong trận đấu của ta với nàng, nàng đã đoán trước được ta sẽ vòng ra sau lưng nàng sao?", Diệp Phong trong đầu phân tích

Hiên Hiên đầu đã chảy máu, nàng gắng sức đứng dậy. Nhã Nhã thấy Hiên Hiên còn có thể đứng dậy định lao đến tung đòn kết liễu nhưng nào ngờ

"Thanh Long Thượng Cổ, Đệ Nhất Thần Kỹ - Trọng Lực!"

"Ầm!", Nhã Nhã bị một cỗ áp lực nặng đến ngàn cân đem nàng đập mạnh xuống đất. Nhã Nhã cố gắng hết sức nhưng không tài nào gượng dậy được. Hiên Hiên sát khí phát ra

"Gấp hai lần!"

"Á!!!" - Nhã Nhã kêu lên đau đớn

"Gấp ba lần!" - Hiên Hiên lạnh lùng

"Hở?"

Nhã Nhã đột nhiên không còn cảm nhận bất cứ sức ép nào nữa, nàng đứng dậy "Haha....xem ra ngươi hết thần lực rồi. Xem ta nướng sống ngươi đây!". Nhã Nhã phát động Thần Lực nhưng mãi chẳng thấy có một ngọn lửa nào xuất hiện cả.

"Ngươi cũng hết thần lực rồi haha....!" - Hiên Hiên cười

"Hết thần lực nhưng tỷ tỷ đây còn sức. Nào chiến tiếp!" - Nhã Nhã lửa giận bừng bừng

"Chiến thì chiến!' - Hiên Hiên tương tự tình trạng Nhã Nhã

Một trận chiến mọi người ai cũng mong đợi chứng kiến cuối cùng thành một trận túm tóc với túm áo đánh nhau không cần thần lực. Học viên trên khán đài lần lượt dắt nhau ra về, lão sư trọng tài cũng chán nản bỏ đi, chỉ còn Diệp Phong duy nhất ngồi lại.

"Hai người các ngươi đã xong chưa vậy? - Diệp Phong hỏi

"Chưa!" - cả hai ma nữ đồng thành, mắt lườm Diệp Phong

"Vậy ta đi trước nhé?" - Diệp Phong cười

Hai tiểu ma nữ nghe thấy vậy liền quay sang lườm Diệp Phong, Diệp Phong vã mồ hôi lạnh

"Sao vậy? Bọn họ ai cũng được đi sao ta không được?" - hắn hỏi

"Vì ngươi là Diệp Phong!" - cả hai ma nữ đồng thanh

"Thật là vô lý mà!"

Diệp Phong hôm nay công việc nhiều gấp đôi bình thường, lúc xong việc trời cũng đã gần nửa đêm. Diệp Phong vốn đang muốn đi tắm một trận rồi lăn ra ngủ nào ngờ tình cờ trên đường về thấy Nhã Nhã đang đứng trong trời tuyết, toàn thân run lên vì lạnh.

Diệp Phong cởi áo khoác ra đi đến khoác cho Nhã Nhã. Hắn hỏi

"Muộn thế này rồi sao ngươi còn ở đây?"

"Ta đứng chờ tỷ tỷ." - nàng đỏ mặt

"Tỷ tỷ ngươi?"

Từ trong tiệm gà quay đi ra, thiếu nữ mười năm tuổi xinh đẹp vô cùng, trong mắt Diệp Phong nàng như thiên là thiên thần giáng trần vậy. Mái tóc đỏ dài mượt mà, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, thân hình cân đối hoàn hảo, da thịt trắng nõn.

"Tỷ tỷ!" - Nhã Nhã chạy tới

"Để muội phải đợi lâu rồi. Gà quay của muội đây!" - thiếu nữ xinh đẹp nói

Thiếu nữ bỗng thấy muội khoác áo của nam nhân liền hỏi

"Muội đang khoác áo của ai vậy?"

"Của hắn! Hắn cho muội mượn áo." - Nhã Nhã chỉ tay về phía Diệp Phong

"Ngươi là bạn của Nhã Nhã? Ta là Hồng Nguyệt, tỷ tỷ của Nhã Nhã" - Hồng Nguyệt cười

"Ta là Diệp Phong" - hắn đỏ mặt xấu hổ

"Cũng muộn rồi, bọn ta đi trước đây. Cảm ơn ngươi vì đã cho Nhã Nhã mượn áo"

Hồng Nguyệt nói rồi giơ tay chào tạm biệt, Diệp Phong vẫn đang đứng hình "Ta phải làm sao đây? Tỷ ấy cười nhìn đáng yêu chết đi được!". Diệp Phong tim đập loạn nhịp, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy như vậy.
 
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đấu Thần Đại Lục.