Chương 5: Bỉ Ngạn Tử Kiếm - Cấm Kỹ


Thánh Địa Ma Thú, Ngũ Đế Học Viện học viên cùng các lão sư tập hợp lại xếp thành ba mươi hàng dọc. Viện trưởng phổ biến

"Chuyến đi lần này các học viên năm cuối sẽ theo kèm những học viên năm dưới, mỗi nhóm năm người, có ba học viên năm dưới và hai học viên năm cuối chung một nhóm. Chúng tôi sẽ để các em tự chia nhóm với nhau. Sau khi chia nhóm xong các em sẽ được phát một nhóm có ba quả pháo hiệu, nếu gặp nguy hiểm thì ngay lập tức bắn pháo hiệu, các lão sư sẽ đến cứu các em."

Viện trưởng vừa dứt lời toàn bộ học viên cùng nhau vỗ tay. Theo như dự định, Diệp Phong, Hiên Hiên, Nhã Nhã là một đội. Diệp Phong lo lắng

"Chúng ta cần phải có hai người từ năm cuối. Phải làm sao đây?"

"Ngươi yên tâm, tỷ tỷ của ta Hồng Nguyệt tuy chưa phải là học viên năm cuối nhưng tỷ ấy là Đấu Vương cảnh giới nên vẫn sẽ được chấp nhận thôi." - Hồng Nhã Nhã nói

"Hồng Nguyệt tỷ cũng chung nhóm sao?" - Diệp Phong khẽ đỏ mặt

Hồng Nguyệt cùng một thiếu niên nữa đi đến chỗ nhóm Diệp Phong đang tụ tập. Diệp Phong ban đầu nhìn thấy Hồng Nhã liền đỏ mặt, nhưng rồi hắn để ý thấy nàng thường hay nhìn trộm thiếu niên đi cùng nàng liền trong người phát sinh một loại cảm giác khó chịu.

"Đây là Từ Hiểu Minh, bạn của ta. Hắn và ta tuy không phải học viên năm cuối nhưng đều là Đấu Vương cảnh giới, ta đã hỏi viện trưởng về điều này và ông ấy nói chúng ta có thể lập thành một nhóm" - Hồng Nguyệt cười

"Nhã Nhã, muội vẫn khỏe chứ?" - hắn cười với Nhã Nhã

Nhã Nhã đối với nam nhân này chính là một chút quan tâm cũng không có, nàng khoác tay Diệp Phong rồi cười

"Huynh không thấy ta đang rất khỏe sao? Và đang rất hạnh phúc nữa!"

"Ồ, vậy sao?" - Hiểu Minh cười chữa ngượng

Nhóm của Diệp Phong đi lĩnh pháo hiệu rồi bắt đầu lên đường tiến vào Thánh Địa Ma Thú. Cảnh vật bên trong Thánh Địa Ma Thú đẹp vô cùng, những thân cây cổ thụ to lớn, lớn đến mức hai mươi người ôm cũng không hết. Diệp Phong nhìn thấy cảnh tượng Hồng Nguyệt và Hiểu Minh cười đùa nói chuyện cảm thấy chướng mắt vô cùng. Nhã Nhã đi bên cạnh, nàng nhỏ giọng

"Tỷ tỷ của ta rất thích tên Từ Hiểu Minh đó nhưng hắn lại thích ta. Haizzz........cái tình cảnh trớ trêu này là sao chứ? Thích một cô nương mới chỉ mười ba tuổi, hắn thật đúng là một tên biến thái. Cứ nghĩ đến chuyện hắn thích ta là ta lại muốn phát ói "

"Tỷ tỷ ngươi thích Hiểu Minh nhưng hắn lại thích ngươi, ngươi thích Diệp Phong nhưng Diệp Phong thích tỷ tỷ ngươi. Thật đúng là một vòng tròn luẩn quẩn." - Hiên Hiên vừa ngậm kẹo cá vừa nói

"Hả? Ngươi thích tỷ tỷ ta?" - Nhã Nhã ngạc nhiên nhất thời nói lớn

Diệp Phong tức giận bước nhanh đi trước, từ đi giữa vượt lên đi đầu. Lời Nhã Nhã vừa thốt lên, bốn người còn lại đều nghe rất rõ, Hiên Hiên lạnh nhạt nói

"Cô thật đúng là không có não!"

"Nè, cái đồ ngực to hơn não kia! Cô vừa nói cái gì hả?" - Nhã Nhã tức giận quát

"Đồ đần!" - Hiên Hiên thè lưỡi ra trêu chọc

"Hiên Hiên, ngươi hãy đợi đấy! Ta nhất định không tha cho ngươi!" - Nhã Nhã tức giận hét

Tiếng hét của Nhã Nhã vô tình thu hút ma thú, từ trong những bụi cây bắt đầu phát ra những tiếng xột xoạt. Cuồng Huyết Ma Lang từ trong bụi cây lao vụt ra vồ về phía Nhã Nhã, Hiểu Minh chớp mắt xuất hiện tung một quyền đầy uy lực vào sườn Cuồng Huyết Ma Lang. Cuồng Huyết Ma bị một quyền đánh cho văng ra hơn mười mét, xương sườn toàn bộ nát vụn.

Hiểu Minh trên đầu hai cái sừng trâu, toàn thân chuyển sang màu đồng, đồng tử chuyển màu máu, lòng trắng chuyển thành màu đen.

"Cuồng Nộ Ngưu Ma Vương, Đệ Nhất Thần Kỹ - Mình Đồng Da Sắt"

"Grào....!!!!", mặt đất rung chuyển mạnh mẽ, thánh vực ma thú Bá Vương Huyết Hùng cực tốc chạy tới, nó dừng lại trước nhóm Diệp Phong, hai chân trước nhấc lên ngẩng đầu lên trời gào lên như thể nó đang tuyên bố đây chính là con mồi của nó vậy.

Diệp Phong tổ đội tất cả đều sợ đến tái mét. Hồng Nguyệt vội nói

"Các ngươi lập tức bắn pháo sáng a. Chỗ này cách chỗ các lão sư không xa, các ngươi bắn pháo sáng rồi chạy trước, ta và Hiểu Minh ở lại cầm chân nó cho tới khi các lão sư tới"

Hồng Nguyệt vừa dứt lời quay sang nhìn thì thấy Hiểu Minh đã biến mất, hắn ôm Nhã Nhã cực tốc bỏ chạy mặc cho đám người Diệp Phong sống chết thế nào. Nhã Nhã giãy dụa mắng

"Tên hèn, bỏ ta ra! Mau bỏ ta ra!"

"Muội mắng ta thậm tệ thế nào cũng được. Hai Đấu Vương đấu với thánh vực ma thú chẳng khác gì nạp mạng, đừng nói hai Đấu Vương, cho dù mười đấu vương cũng không trụ nổi một đòn toàn lực của nó. Ta không muốn chết, càng không muốn muội chết. Ta làm vậy là vì ta yêu muội!" - Hiểu Minh nói

"Tên biến thái nhà ngươi còn không mau bỏ ta xuống ta sẽ hận ngươi suốt đời. Tỷ tỷ!! huhu.............." - Nhã Nhã khóc

"Ta thà để nàng hận ta cả đời chứ không để nàng chết!" - Hiểu Minh hai tay ôm chặt hơn

Hồng Nguyệt vừa rồi chính là một cú sốc lớn, nàng cứ đứng thần người ra như đã chết rồi. Từ Hiểu Minh mà nàng biết là một người dũng cảm, can đảm và tốt bụng nhưng thấy không ngờ hình tượng đó trong phút chốc đã đổ vỡ.

Bá Vương Huyết Hùng trước mặt Hồng Nguyệt, vuốt giơ lên cao chuẩn bị đem nàng đập nát. Hồng Nguyệt đứng trước con gấu khổng lồ cảm thấy nhỏ bé vô cùng, mọi chuyện đối với nàng coi như đã hết, mối tình đầu của nàng, mọi thứ, nàng nhắm mắt lại, giọt lệ lăn xuống đón chờ cái chết.

"Ầm!!", một màn bụi bay mù mịt, tay gấu đánh xuống nhưng trong tích tắc Diệp Phong đã bế nàng tránh khỏi một đòn vừa rồi. Hồng Nguyệt gương mặt hơi đỏ nhìn khuôn mặt của thiếu niên dũng cảm đã liều mạng cứu nàng.

Diệp Phong để Hồng Nguyệt đứng xuống, hắn nói lớn

"Hiên Hiên, ngươi hãy bắn pháo hiệu cầu cứu. Hồng Nguyệt tỷ tỷ, ta không thể một mình cầm chân được nó nên tỷ hãy giúp ta."

"Ưm!" - Hồng Nguyệt đỏ mặt

"Mình làm sao thế này? Luận về mọi thứ mình đều hơn đệ ấy vậy mà mình lại có cảm giác muốn dựa dẫm vào đệ ấy", Hồng Nguyệt đỏ mặt. Diệp Phong tay trái long hóa, hắc sắc trường kiếm hoa văn bỉ ngạn chuyển từ tay phải sang tay trái, hắc hỏa cùng hắc sắc ánh sáng cộng hưởng trở nên cường đại. Diệp Phong sau lưng hai cái cánh màu cam, một cái ba ngàn năm cùng một cái năm ngàn năm.

Diệp Phong hít sâu rồi từ từ thở ra, tập trung cao độ. Hắn biết lần này chắc chắn lành ít dữ nhiều, có thể sống sót đã là vô cùng may mắn. Diệp Phong cắm mũi kiếm xuống đất bắt đầu niệm

"Bỉ Ngạn Tử Kiếm, thanh kiếm nguyền rủa giam cầm những kẻ đã chết dưới kiếm của ta và bị biến thành nô lệ. Hỡi những nô lệ tội lỗi, những kẻ đã bị ta giam cầm, ta ra lệnh cho các ngươi cùng ta tiêu diệt kẻ địch, để nó bầu bạn với các ngươi. Bỉ Ngạn Tử Kiếm Cấm Kỹ, Thiên Phú Kỹ Năng Nguyền Rủa - Nô Lệ Môn Mở!"

Vị trí mũi kiếm cắm xuống đất của Diệp Phong là trung tâm, một vòng tròn ma thuật màu đen bán kính ba mươi mét xuất hiện trên mặt đất. Từ trong vòng tròn, một bàn tay lông lá to lớn bám vào mặt đất, Cuồng Bạo Linh Viên ba ngàn năm tu vi hai tay chống xuống đất gào lên.

Tiếp sau Cuồng Bạo Linh Viên là hơn năm mươi Cuồng Huyết Ma Lang chui lên, tất cả thấp nhất cũng chính là hai ngàn năm tu vi. Mỗi một bộ con ma thú chui ra toàn thân đều bốc mùi hôi thối vô cùng, trên người những chỗ chí mạng đều có một vết cắt, máu vẫn còn dính trên người. Tất cả đều có một viên tinh thạch ở giữa trán, màu sắc giống với màu hồn hoàn của nó khi còn sống. Diệp Phong miệng ộc máu tươi nhưng vẫn nhếch lên cười

"Đến đây nào, những quân bài chủ lực của ta!"

Từ trong vòng tròn ma thuật, một cái đầu rồng ngoi lên, Hắc Đế Ma Long hai mươi vạn năm cao hơn một trăm mét, từ từ trồi lên. Diệp Phong miệng lại ộc máu, nhưng tất cả vẫn chưa hết. Hắc Vương Tử Xà hai mươi vạn năm, hắc sắc thân hình khổng lồ dài hơn hai trăm mét cũng từ trong vòng tròn ma pháp chui ra.

"Ha ha.... thấy sao hả? Tất cả đều là nhờ mưu kế của ta đấy. Ngươi cũng chuẩn bị trở thành một trong số chúng đi Bá Vương Huyết Hùng!" - Diệp Phong máu tươi trên miệng vẫn chưa lau

Thần lực có rất nhiều dạng tồn tại, dạng thực vật, dạng nguyên tố, dạng thú hóa, dạng vũ khí, đặc biệt là dạng Chính - Tà vũ khí. Nếu là thần lực Chính thì sẽ được gọi là Thần Khí và được tôn thờ, còn nếu là Tà thì được gọi là Tử Khí, hay có một tên gọi khác là binh khí bị nguyền rủ. Chính - Tà vũ khí bản thân đều có một thiên phú kỹ năng, hay còn được gọi là cấm kỹ. Người ta rất ít khi dùng cấm kỹ bởi nếu như chết đi bản thân cũng sẽ bị tác động của cấm kỹ. Giống như Diệp Phong, cấm kỹ của Bỉ Ngạn Tử Kiếm chính là Nô Lệ Môn, cánh cổng dẫn đến nơi giam giữ những kẻ đã chết dưới lưỡi kiếm của hắn và bị biến thành nô lệ. Nếu như trong quá trình thi triển cấm kỹ mà Diệp Phong chết thì hắn cũng sẽ bị biến thành nô lệ và bị giam cầm trong Nô Lệ Môn mãi mãi.

Chính - Tà vũ khí rất đặc biệt, khi chủ nhân chết đi nó sẽ không biến mất theo mà nó sẽ hiện nguyên hình nhưng không ai có thể sử dụng được, cũng không có khả năng gây sát thương. Nó cứ mãi tồn tại như vậy, không gì hủy được nó. Hiện tại trên Đấu Thần Đại Lục có hai mươi ba Chính - Tà vũ khí ở dạng vô dụng được trưng bày trong hoàng cung của mỗi đế quốc.
 
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đấu Thần Đại Lục.