Chương 105: Ngươi là thá gì?


- Chạy sạch à, cậu làm như thế nào vậy hả, vậy. . . Kiều tiểu thư đâu, Kiều tiểu thư có thấy không?


Điện thoại đầu kia nóng nảy.
- Tìm được ạ.
Vị cảnh quan nhìn nhìn Kiều nữ thần, bất đắc dĩ mà nói rằng.


- Được rồi, bảo vệ tốt cho cô ấy, rụng một sợi tóc là hỏi tội cậu!



Cúp xong điện thoại, cảnh quan kia một câu không thoát ra khỏi cổ họng, lôi kéo cô gái ở quầy lễ tân báo án cùng với quản lý khách sạn vừa tới, đến một bên thì thầm to nhỏ.


Vị cảnh quan lại đi trở về, nhìn nhìn Trương Dương, lại nhìn nhìn Kiều Hi Nhi, xấu hổ mà nói rằng:


- Hai vị, hai vị có thể đi rồi.
Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn Kiều Hi Nhi bên cạnh, ngươi đủ bá đạo đủ hung hãn đấy! Kiều Hi Nhi liếc mắt với hắn một cái, kéo áo hắn, nói rằng:


- Còn nói cái gì, còn không đi nhanh lên.


Trương Dương nhìn Kiều Hi Nhi ngày thường khiêm tốn, khí phách tiết ra ngoài, bình thường khó được nhìn, thật sự có chút không nỡ, nhưng nhìn nhìn ánh mắt u oán phẫn hận của mấy người bảo an vô tội ở đại sảnh bị chính mình đánh đến gần chết, hắn chỉ có thể cúi đầu, được rồi, kỳ thật oan có đầu nợ có chủ, các ngươi hẳn là tìm Kiều Hi Nhi tính sổ mới đúng.


Vừa mới chuẩn bị biết thời biết thế, lòng bàn chân bôi dầu chạy lấy người.


Cầu thang phía khác mở ra, anh chàng đẹp trai bị hắn đánh đến giống đầu heo đang được hai bảo tiêu cùng bồi bàn giúp đỡ, hướng về phía này, rống lớn với tên cảnh sát, nói:


- Bắt lấy tiểu tử kia.
Vị cảnh quan nhìn người tới một cái, nhíu mày, ngươi không có việc gì đi gây chuyện à. Ta mới vừa bị mắng chối chết đây, xoay người vừa định phản ứng chạy lấy người, anh chàng đẹp trai liền phát hỏa, rống lớn nói:


- Biết ba tôi là ai không?
Cảnh sát kia cũng hỏa lớn, dừng lại, nhìn nhìn anh chàng đẹp trai, không kiên nhẫn hỏi han:


- Vậy xin hỏi một chút, là ai ạ? Không phải là Lý Cương chứ?


- Ba tôi là Đỗ Định Vũ, có bản lĩnh anh lại chống đối thử xem.


Sắc mặt vị cảnh quan đương trường liền trùng xuống, Đỗ Định Vũ, mẹ ơi, không phải người thừa kế Đỗ gia tỉnh đông nam đó sao? Nói như vậy hắn là cháu ruột của Đỗ lão gia vừa mới từ lãnh đạo cao tầng các tỉnh đông nam lui về sao?


Hắn không nói gì mà nhìn nhìn Trương Dương và Kiều Hi Nhi, lại nhìn nhìn anh chàng đẹp trai. Hỗn độn, ta không nên đến nơi đây tuần tra mới đúng, một người là người lãnh đạo trực tiếp phân phó, một người là người Đỗ gia oai phong tỉnh đông nam, hắn có thể động vào?


Tên cảnh sát suýt ngất, sớm biết vậy hắn liền không nên đi trực đêm nay, đêm nay chính mình tự tìm tội, chỉ số thông minh có vấn đề!


Có thể gây chuyện ở khách sạn sáu sao như Hoàng Hi này là người đơn giản sao?


Tốt xấu cũng phải thắp hương, nhìn xem tình hình rồi hãy qua đây.


Hắn không phải sợ chuyện, cũng không phải sợ gánh vác trách nhiệm, nhưng lúc này phân rõ tình huống, coi như mình muốn giữ gìn chính nghĩa, nhưng nếu cùng người mà thực lực của đối thủ kém quá lớn, không chỉ có chính nghĩa duy trì không được, chỉ sợ ngay cả tiền đồ cá nhân mình đều phải đền vào.


Trước mắt loại tình huống này, không thể nghi ngờ chính là Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài không phải người, vô luận hắn đắc tội bên nào, chính mình đều không sống nổi.


- Được rồi, để tôi xử lý.
Mang theo bao, trên mặt Kiều Hi Nhi lộ ra một tia không vui, nhìn Từ Duẫn Chúc một cái, chậm rãi đi đến trước mặt anh chàng đẹp trai đeo nơ, thản nhiên mà mở miệng nói rằng:


- Đỗ Ngọc Hằng, chuyện đêm nay, tôi thay Trương Dương tạ lỗi với anh, cậu ta là do hơi xúc động, nhưng anh cũng thấy đấy, tất cả đều là vì tôi, cho nên hy vọng anh có thể bán cái thể diện, mọi người liền cho qua như vậy đi!


Nói thay? Lập trường của nàng đã thực rõ ràng, nàng đứng về phía Trương Dương.


Kiều Hi Nhi vừa nói như thế, còn ở trước mặt mọi người, Đỗ Ngọc Hằng chỗ nào đồng ý nuốt xuống cơn giận này, bật người đi đến trước mặt Kiều Hi Nhi.


- Cho qua như vậy á?
Đỗ Ngọc Hằng vươn tay chỉ chỉ mặt sưng, trừng lớn tròng mắt:


- Kiều Hi Nhi, chúng ta tốt xấu là bạn học, hơn nữa còn là bác gái của cô giới thiệu, hiện tại ước hội này bị người ta cắt đứt êm đẹp không nói, tôi còn vô duyên vô cớ bị tên vương bát đản này đánh thê thảm, cô bảo tôi bỏ qua? Đỗ Ngọc Hằng tôi về sau còn sống như thế nào được?


Vừa dứt lời, mặt của hắn lại bị quạt một bàn tay, đau đến răng nanh thiếu chút nữa rớt xuống dưới, hắn nhìn lại, vẫn là Trương Dương, nháy mắt hết chỗ nói rồi, gia súc này, ngươi không thể cho ta chút mặt mũi sao. . .


- Dừng bút, sao mà mày cứ làm phiền chúng tao?


Trương Dương cố ý khinh miệt mà liếc hắn một cái, hung thần ác sát mà chắn đến trước mặt Kiều Hi Nhi, điều này làm cho Đỗ Ngọc Hằng không kìm lòng nổi mà lui về phía sau một bước, sức chiến đấu gia súc này quá mạnh mẽ.


- Cảnh sát, các anh còn không bắt hắn sao? Đây chính là có chứng cớ rồi, các anh đều là chứng nhân.


Đỗ Ngọc Hằng bụm mặt né vài bước, rống lên, Trương Dương thì hắn không dám đối phó, rống lên với cảnh sát thì không có bất cứ vấn đề gì.


Từ Duẫn Chúc nhìn hắn một cái, không hề động, bởi vì một lát trước hắn đã nhận ra Kiều Hi Nhi và Trương Dương, thật sự là mắt chó mù, bọn họ không phải gần đây lên TV tần suất cao nhất, thành viên tổ công trình Long Duệ sao?


Đặc biệt cái cô Kiều Hi Nhi này, ngoài là người phụ trách chính của công trình khoa học, còn là Đại tiểu thư Kiều gia.


Đỗ gia là mạnh, nhưng khi so với Kiều gia, cũng chỉ có thể xách giày, nếu ngày mai báo chí đăng chính mình đi bắt thành viên tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ, phỏng chừng đến để chết đuối trong nước dãi thôi!


Trước mắt diễn ra trò khôi hài này hắn coi như đã rõ ràng, sự tình đơn giản chính là cái tên đẹp trai Đỗ gia kia muốn phát triển một chút tình cảm cùng bạn học mỹ nữ của hắn - Kiều Đại tiểu thư, kết quả thì, trong cuộc tự dưng xuất hiện một Trình Giảo Kim, chính là cái cậu Trương Dương này, nếu hắn không đoán sai, hẳn là Kiều mỹ nữ cùng Trương Dương làm việc chung lâu ngày sinh tình cảm.


Sau đó nữa, phỏng chừng hắn biết được cô Kiều Đại tiểu thư bởi vì áp lực gia đình, đi đến chỗ hẹn với Đỗ công tử ở Hoàng Hi, Trương Dương này biết liền lập tức chạy tới, xúc động mà đánh người!


Trong quá trình đánh người, bảo an cùng lễ tân khách sạn liền thuận tiện đầu gối trúng đạn!


Sự tình trải qua chính là như thế, đơn giản sáng tỏ! Đây là một bi kịch xuất phát từ ái tình, nam nữ chân heo mến nhau, lại bởi vì nhà gái gia trưởng ngại bần hèn yêu phú hào, tạo thành duyên cớ hai người mến nhau không thể không tách ra, nhưng đối diện khó khăn, nam chân heo dũng cảm đối mặt khiêu chiến, sử dụng nắm đấm giáo huấn địch nhân.


Từ trong suy nghĩ của vị cảnh quan có thể thấy, bắt đầu có chút đồng tình vớI Trương Dương và Kiều Hi Nhi, hai người khoa học gia này vì quốc gia làm ra cống hiến thật lớn như thế mà ái tình ngọt ngào cư nhiên bị gia tộc dơ bẩn như thế ngăn cản.


Cho nên loại chuyện này, hắn tham dự không được, cũng không muốn tham dự.


Còn nữa, dù sao nếu chỉ nhìn sắc mặt một người, vậy đương nhiên là Kiều Đại tiểu thư, hiện tại toàn bộ nơi này thì nàng có lực ảnh hưởng lớn nhất, nàng nói ai đúng là người đó đúng, như vậy vạch trần ra . . . Hắn nhìn nhìn Đỗ Ngọc Hằng, mặt đã xưng phù, Trương Dương có đủ sức không còn là một vấn đề.


Lại nói, nhìn sắc mặt Kiều tiểu thư. . . Có thể sẽ cho hắn tóm Trương Dương sao?


Chẳng trách người lãnh đạo trực tiếp của mình khẩn trương như thế, hóa ra là bà cô này, một thời gian trước, nghe nói đồn công an Tiên Thủy không có mắt, bắt hai người bọn họ vào, kết quả ngay cả đồn công an cũng bị náo loạn.


May mắn chính mình hiện tại nhận ra được, nếu không, nhà mình một mẹ ba ngườI không chừng cũng phải nhường mặt cho người ta bắt.


Cho nên, Đỗ Ngọc Hằng hiện tại kêu nữa, hắn cũng thờ ơ, loại người công tử nhà giàu ra ngoài còn mang theo bảo tiêu cũng không phải cái loại tốt đẹp gì, tốt nhất là để đám cháu chắt này bị người khác sửa chữa, không có việc gì đừng lấy cảnh sát chúng ta làm trò cười.


Chương 105-2: Ngươi là thá gì? (2)
Mà bên kia, Kiều Hi Nhi nghe được ngay cả họ tên mình Đỗ Ngọc Hằng cũng gọi ra, mặt liền lạnh xuống, cho nên vừa nhìn thấy Trương Dương trực tiếp tạt một bàn tay, trong lòng vô cùng thoải mái, mấy ngày nay nghẹn khuất cuối cùng trở thành hư không.


Nàng cười lạnh đi đến trước mặt Đỗ Ngọc Hằng, chậm rãi nói rằng:


- Đỗ Ngọc Hăàng, bởi vì kính trọng anh là bạn học trung học với tôi, hơn nữa bởi vì quan hệ trong nhà, tôi mới gặp mặt với anh. Nhưng nếu anh cảm thấy như vậy là có thể phát sinh chút quan hệ gì với Kiều Hi Nhi tôi thì anh không khỏi quá ngây thơ rồi. Kiều Hi Nhi tôi coi trọng người đàn ông nào, không cần người đó có nhiều tiền, có nhiều thế, chỉ cần lão nương nhìn đôi mắt, cho dù là tên ăn mày cũng đi cùng người ta, mà anh thì hiển nhiên không phải, nói như thế, tốt nhất là anh không cần tự rước lấy nhục.


- Kiều Hi Nhi ...
Đỗ Ngọc Hằng vừa nghe liền phát hỏa, kéo ra nơ ở ngực, vươn tay chỉ vào Trương Dương, quát:


- Tên thư sinh này có thể mang đến cho cô cái gì? Đừng cho là tôi chưa điều tra hắn, chỉ là cái thằng nghèo kiết xác không cha không mẹ, nếu tôi thật sự muốn bóp chết hắn, dễ dàng giống như bóp chết con kiến.


Vừa nói, trên mặt hắn một tả một hữu lại liên tục trúng hai cái bạt tai, một cái là Trương Dương đánh, một cái là Kiều Hi Nhi đánh.


Đỗ Ngọc Hằng trợn tròn mắt, hai cái bạt tai này chính là đánh đến nỗi hắn có chút chấn động não, thân mình hắn quơ quơ thiếu chút nữa ngã quỵ.


Mà phía sau hắn, hai bảo tiêu rõ ràng tứ chi còn chưa có khôi phục bình thường, lại có lẽ là sợ lại bị đánh, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn cố chủ bị đánh, mà chính mình lại lặng lẽ đưa ánh mắt hướng đi nơi khác, ở phía sau sờ sờ cái mũi làm bộ như không thấy gì, kia đều là mây bay thôi.


- Đỗ Ngọc Hằng, thực cho là mình cùng Kiều Hi Kiệt hàn huyên mấy câu, liền cho là mình tìm được chỗ dựa vững chắc à? Anh là cái thá gì?


Kiều Hi Nhi cười lạnh đi đến trước mặt hắn, thấp giọng nói:


- Không phải vì nể anh là bạn học của tôi, chỉ dựa vào anh à? Đã sớm chết bảy tám lần.


- Không biết cô đang nói cái gì.
Thanh âm của Đỗ Ngọc Hằng nhỏ xuống, Kiều Hi Nhi nói không sai, nếu không phải anh họ của nàng, Kiều Hi Kiệt và mẹ hắn không ngừng giựt giây cho hắn theo đuổi Kiều Hi Nhi, mà còn lộ ra rằng Kiều Hi Nhi có thiện cảm đối với mình, đã an bài tốt cho hắn. Hắn sẽ không dám hy vọng xa vời có thể cùng Kiều Hi Nhi có chút gì.


Đương nhiên, ngay từ đầu hắn không tin, thực lực hai nhà chênh lệch quá lớn, cho dù hắn đã sớm thèm nhỏ dãi trước Kiều Hi Nhi, nhưng hắn không phải không biết điểm dừng, ngay cả ông nội mình đã từng là một người thủ hạ cũ của Kiều lão gia tử, nhưng người ta rất nhiều thủ hạ, hơn nữa ông nội của mình đã về hưu. Lực ảnh hưởng ở các tỉnh đông nam có chút giảm xuống. Kiều gia như mặt trời ban trưa làm sao có thể đem tôn nữ bảo bối của bọn nó gả cho người như hắn đâu.


Nhưng Kiều Hi Kiệt lại giúp hắn quy hoạch tốt lắm, hơn nữa phân tích rất rõ ràng.


Thứ nhất, mẹ của Kiều Hi Nhi Là chủ tịch tập đoàn Lam Thần muốn vươn tới tỉnh Đông Nam. Nếu như vậy nhất định phải có quan hệ tốt với Đỗ gia ở Đông Nam; Thứ hai, cha mình vừa mới giúp tỉnh Đại Lý ở Đông Nam một tay, Đỗ gia một lần nữa quật khởi ở chính giới các tỉnh Đông Nam, đây đối với Kiều gia, muốn vươn tới Hoa Nam đại khu mà nói, cực kỳ trọng yếu.


Một mấu chốt khác là, mẹ của Kiều Hi Kiệt, làm bác ruột, nàng là một người duy nhất thuần túy sắm vai bà chủ gia đình tại Kiều gia, cho nên có quyền chủ đạo đối với hôn nhân đại sự của vãn bối, bà ta an bài hôn nhân cho Kiều Hi Nhi, không có bất cứ vấn đề gì, trừ phi Kiều Hi Nhi muốn làm mất mặt bác gái của nàng, nếu không cũng chỉ có thể nghe lời.


Nhiều điều kiện có lợi như vậy liệt ra, nhất thời để Đỗ Ngọc Hằng trong bóng đêm thấy được ánh sáng.


Cho nên hắn mới dám lớn mật khởi thế công về phía cực phẩm mỹ nữ mà hắn thầm mến nhiều năm như vậy.


Ngoài dự liệu của hắn là, sự tình tiến triển cực kỳ thuận lợi, trong khoảng thời gian này, hắn mời, Kiều Hi Nhi cơ bản không cự tuyệt, tuy rằng không có chút tiến triển, nhưng cuối cùng có khởi đầu tốt đẹp.


Sau đó Kiều Hi Kiệt liền cho hắn một đề nghị lớn mật, chuốc say Kiều Hi Nhi, nếu có thể, làm cho gạo nấu thành cơm.


Vì thế mới có an bài đêm nay, kết quả. . . Cái an bài này kết quả lại bị Trương Dương hung hăng ngăn chặn, đánh đến cha mẹ đều không nhận ra.


Hắn có thể không phát điên sao, rõ ràng Kiều Hi Nhi đã hơi say, buổi tối nói không chừng trực tiếp sẽ ngủ lại Hoàng Hi, hiện tại Trương Dương làm cây búa lại đột nhiên nhảy ra, nói Kiều Hi Nhi là của hắn, còn đánh hắn như vậy.


Hơn nữa thực rõ ràng, Kiều Hi Nhi còn thừa nhận. Nếu đối phương là một đệ tử đại thế gia cũng thôi, nhưng người này là ai hắn còn không biết sao? Vì theo đuổi Kiều Hi Nhi, hắn đã sớm điều tra hết những người bên cạnh nàng đến rành mạch, người này chỉ là một sinh viên bình thường mà thôi. Được rồi, nhiều lắm cũng chỉ là trợ thủ hỗ trợ sở nghiên cứu khoa học của bọn họ.


Không nghĩ tới phế vật này lại hung mãnh như vậy, đây thật sự là. . .


Trước mắt, rõ ràng Kiều Hi Nhi đã đứng ở bên tiểu tử kia, chính mình hiện tiếp tục miễn cưỡng chống đỡ cũng chỉ có tự rước lấy nhục, chỉ có thể là tạm lánh mũi nhọn, thương lượng lại một chút với Kiều Hi Kiệt mới là chính đạo.


Cho nên, Kiều Hi Nhi một câu đẩy quan hệ với hắn ra xa, hắn thật sự ngốc không nổi nữa, thật sâu mà nhìn Trương Dương một cái, bụm mặt, cúi đầu bước đi, trong lòng đồng thời hô to, việc này không xong.


Hắn mơ hồ nhớ rõ, một thời gian trước Bạch gia có tên ăn chơi trác táng tên là Bạch Lượng Phong, giống như cũng từng gây hấn người này, còn trút giận ở trước mặt mình, xem ra là phải gọi hắn đến tham thảo một chút, đây chính là quân cờ không tồi.


Sau khi để người của khách sạn đem R8 của Kiều Hi Nhi về biệt thự, Trương Dương liền đem Kiều Hi Nhi vẻ mặt say mềm nhét vào Chevrolet, nàng kia vừa lên xe liền dựa vào ghế cạnh người lái ngủ ngon, phỏng chừng sét đánh cũng không tỉnh.


Trương Dương đem áo khoác cởi ra, đắp trên người nàng, sau đó mới chậm rãi láI xe đi.


Trong ấn tượng, tuy rằng tửu lượng của Kiều Hi Nhi không phải tốt lắm, nhưng nàng cũng chưa từng say, nhưng đêm nay rõ ràng liền có chút say, với cá tính của Kiều Hi Nhi, trong hoàn cảnh đó không đến mức làm cho mình uống đến say mèm, cho nên bỏ qua một sự kiện, cái tên Đỗ Ngọc Hằng kia có khả năng làm cái gì đó.


Nghĩ vậy, hắn không khỏi có chút nghĩ mà sợ, nếu tên khốn kiếp kia thật sự gây ra cái gì với Kiều Hi Nhi, chính mình cũng thật phải hối hận cả đời.


Nghiêng đầu nhìn Kiều Hi Nhi đang ngủ say, khóe miệng còn mang theo một tia mỉm cười thản nhiên, trong lòng không khỏi hiện lên một cảm giác thích thú, nhịn không được vươn tay qua, nhẹ nhàng mà xẹt qua hai má nàng trơn bóng như trứng.


Nha đầu kia, vừa rồi rất hung hãn! Vì hắn đối đầu cảnh sát hung hăng như vậy, tính tình Đại tiểu thư nhìn không sót gì.


Nghĩ nghĩ, đột nhiên lại lái xe chậm lại, sau đó cúi người xuống, nhìn bốn bề vắng lặng, trộm hôn nha đầu kia một cái, sau đó giống con mèo nhỏ ăn trộm cá, nhanh chóng lại né trở về.


Vừa rồi một màn cùng Kiều Hi Nhi trong thang máy thật sự là rất đáng lưu luyến.


Nha đầu kia mỗi lần hôn môi hắn, thế nào cũng phải chờ tới thời khắc đặc biệt này, trong ngày thường nàng tuyệt đối là mặc kệ.


Nhưng không thể phủ nhận, hắn thích nhất KISS Kiều Hi Nhi, bởi vì cái lưỡi thơm tho của nàng mang theo mềm mại và ấm áp, cùng hương vị thơm ngọt, hơn nữa mềm mềm vô cùng thoải mái, cho dù là hàm răng cũng là trơn trượt, một chút cảm giác va chạm đều không có, không giống Cao Kỳ, khi đến thời điểm kia, quả thực như bị nàng cạo một tầng da, nàng còn hợp lý hợp tình mà nói, như vậy có thể giảm bớt khoái cảm, tránh cho hắn xuất tinh sớm.


Ai, nếu ngày nào đó mỹ nhân này có thể giống như Cao Kỳ và Hứa Đan Lộ, vậy thì tuyệt!


Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đế Quốc Mỹ Nữ.