Chương 106: Bổn cô nương đánh chết ngươi.
-
Đế Quốc Mỹ Nữ
- Lam Đậu Sinh Lam Quốc
- 3388 chữ
- 2021-01-20 02:56:04
Hôm sau, vừa sáng sớm Trương Dương đã bị điện thoại đánh thức, vừa nhìn, thì ra là Kiều mỹ nữ trên lầu đánh tới, Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn trần nhà, cho dù nhà ngươi dậm hai chân ta cũng biết ngươi tìm ta mà.
- Đi lên, có chuyện nói!
Sau đó khỏi bày giải, cúp điện thoại.
Trương Dương há miệng thở dốc, lời nói muốn cự tuyệt yên lặng nuốt trở lại trong bụng, tùy tiện mặc áo khoác, liền đạp đạp đi lên lầu.
Kiều Hi Nhi vươn đầu ra, nhìn không có ai, tựa như đặc vụ kéo đầu Trương Dương vào phòng gian, nhất thời để Trương Dương hối hận không mang hộp nón bảo hiểm siêu mỏng hôm trước mua.
Cô nàng này nhất định là vì đáp tạ ân cứu mạng tối hôm qua, muốn lấy thân báo đáp.
- Tối hôm qua, cậu đã đánh Đỗ Ngọc Hằng?
Kiều mỹ nữ tay chỉ lên máy tính quả táo của nàng, ngắm Trương Dương, hỏi.
Nàng mặc váy ngắn màu đen có ren, chân dài nên vạt váy còn chưa tới đầu gối, đùi đẹp thon dài bọc trong tất màu da, nhìn qua làm cho lòng người trong ngứa ngáy, cô em này, đôi chân thực cân xứng.
Trương Dương nhất thời còn không kịp phản ứng, cái gì mà đánh Đỗ Ngọc Hằng? À! Là đánh, nhưng đây còn không phải là vì cô sao? Trở mặt không nhận à?
- Cô nói anh chàng đẹp trai tối hôm qua sao?
Trương Dương nghĩ nghĩ, gật gật đầu:
- Cô gọi hắn là Đỗ Ngọc Hằng, vật thì làm sao vậy?
Kiều Hi Nhi vươn tay bóp cái trán, ra vẻ đau đầu, hỏi:
- Còn phạm lỗi gì khác không?
- Phạm lỗi gì khác, để tôi nghĩ ...
Trương Dương sờ sờ cái mũi, còn phạm cái gì khác không nhỉ, còn phạm rất nhiều chuyện, vấn đề là bà cô này muốn hỏi chuyện nào đây?
- Cái chuyện cô say khướt có tính không?
- Không tính.
- Cô uy hiếp cảnh sát thì sao?
- Tôi uy hiếp cảnh sát?
Kiều Hi Nhi lắc lắc đầu:
- Không có khả năng.
- Được rồi, vậy cô cũng đánh Đỗ Ngọc Hằng một bàn tay, hay cũng quên?
- Mơ mơ màng màng tôi nhớ đánh hắn một cái, nhưng đây không phải là trọng điểm, tôi mơ hồ nhớ rõ ở trong thang máy tôi bị một tên gia súc sờ soạng, chính là. . .
- Khụ. . . Khụ, đây tuyệt đối là cô nhớ lầm.
Trương Dương nhanh chóng đem mông xê dịch xa chỗ nàng, rời đi cách nàng một khoảng, đạt tới khu an toàn.
- Tôi nhớ lầm?
Kiều Hi Nhi cắn môi anh đào, mở ra máy tính quả táo của nàng:
- Vậy những ảnh chụp này là xảy ra chuyện gì?
- Cái gì xảy ra chuyện gì?
Trương Dương ngó đầu thoáng nhìn lên phía trước một chút, vừa thấy màn hình máy tính của nàng, mặt liền đen, liên tục xua tay:
- Này. . . chuyện này tuyệt đối là hiểu lầm, tuyệt đối là vấn đề góc độ.
Máy tính của Kiều Hi Nhi nối mạng, trên trang web một chuỗi tiêu đề đỏ rực cực đại.
- Đại tiểu thư Kiều gia, hư hư thực thực chân đứng hai thuyền!
- Bạn trai của người nhận giải thưởng Nobel y học tương lai Kiều Hi Nhi tiểu thư lộ diện ánh sáng!
- Mỹ nữ khoa học gia hôn đồng sự nồng nhiệt trong thang máy, kinh hoàng ánh mắt cảnh sát!
- Thiếu gia của Đỗ gia cùng khoa học gia thần bí được đề cử Nobel y học – Kiều Hi Nhi vung tay đánh nhau!
- Từ phương thức hôn môi của Kiều Hi Nhi và anh chàng đẹp trai thần bí phán đoán kinh nghiệm một người!
Tiêu đề này còn chỉ là một góc mà thôi, mà nội dung bên trong tin tức này, đại đanh phần đều cắm tranh minh hoạ kinh điển.
Cửa thang máy mở ra, Trương Dương ôm Kiều Hi Nhi, hai tay nắm cả đùi thon dài tuyết trắng của nàng, hai tay Kiều Hi Nhi ôm lấy cổ Trương Dương, hai người đang hôn, cái tư thế kinh điển này có thể so với ảnh chụp quả phụ chờ đợi tình nhân trong World War II.
- Không phải sao?
Trương Dương hết chỗ nói rồi, đây cũng quá khoa trương rồi. Rõ ràng trong nháy mắt chính mình từ thang máy bị cảnh sát bắt được, cũng không phát hiện cái gì loang loáng, sao lúc này liền có ảnh chụp loại này nhỉ?
Hắn nhìn nhìn này bình luận phía dưới những tin tức đó, Trương Dương trực tiếp muốn điên rồi, trên cơ bản trăm phần trăm số người bình luận đều cho rằng TrươngDương sỉ nhục hình tượng nữ thần trong lòng bọn họ, yêu cầu thịt sống Trương Dương, cũng cắt rụng cái của quý để răn đe.
Chỉ có một số rất ít người, là muốn đồng thời cắt của Đỗ Ngọc Hằng liên quan.
Hơn nữa đám hỗn đản kia bình luận xong, còn bỏ thêm cái yêu cầu:
- Hòm thư QQ123476XX, có video!
- Có ảnh chụp, hòm thư XXX. CN.
- Đám khốn kiếp!
Trương Dương quắc mắt đứng lên.
Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương một cái, cong lên cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận, hỏi:
- Sao nào?
- Sao nào à? Mẹ nó chứ, tốt xấu tôi cũng khá điển trai, lại nói như vậy, còn chụp tôi thành khó coi như vậy, hừ!
- Tôi muốn hỏi anh, nên làm sao bây giờ?
Kiều Hi Nhi sắc mặt khó coi đến thực.
- Cái gì là làm thế nào bây giờ, chờ tôi tìm được cái người chụp ảnh kia, đánh cho hắn không ra người.
Kiều Hi Nhi vươn tay bóp cái trán, gõ cái bàn, nói rằng:
- Được rồi, không nói giỡn với anh nữa, anh có biết Đỗ Ngọc Hằng là ai hay không?
- Không phải là con cháu gia tộc ở tỉnh Đông Nam, người thừa kế Đỗ gia tương lai chứ?
- Anh cũng biết à, vậy anh nên biết hậu quả việc này nghiêm trọng như thế nào?
Kiều Hi Nhi làm một bộ mặt vô cùng đau đớn, nói rằng.
- Vậy thì thế nào, đánh đã đánh rồi, hiện tại tôi có mỹ nữ Kiều gia làm bạn gái, Đỗ gia tính cục cứt gì?
Kiều Hi Nhi liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, cái miệng nhỏ nhắn cong lên:
- Ai nói tôi muốn làm bạn gái của anh?
Trương Dương vươn tay chỉ chỉ máy tính:
- Vậy trên đó viết gì?
Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương, thở dài, sau mới thản nhiên mà nói rằng:
- Hôm nay tìm anh đến, chính là vì nói việc này với anh, không sai, tuy rằng ấn tượng của tôi đối với anh rất không tồi.
Nàng cắn cắn môi dưới, do dự mà nói tiếp:
- Thậm chí, nụ hôn đầu tiên tôi coi là quý giá nhất cũng bị anh đoạt đi.
- Quý giá nhất phải là tấm thân trinh nữ của cô chứ?
Trương Dương thật cẩn thận cắt lời nàng, thêm một câu.
- Lăn ngay, tôi đang nghiêm chỉnh mà nói với anh đấy!
Kiều Hi Nhi liếc hắn một cái, tiếp tục nói rằng:
- Nhưng tôi phải nói cho anh rõ ràng, tôi không có khả năng làm bạn gái của anh.
- Bởi vì bối cảnh gia đình? Hay là bởi vì cô lớn hơn so với tôi hai tuổi?
Trương Dương có chút buồn bực trong lòng, kỳ thật hắn cũng đoán được Kiều mỹ nữ sẽ nói như vậy, nhưng tận tai nghe được lại là một chuyện.
Kiều Hi Nhi lại nguýt hắn một cái, cười lạnh một tiếng:
- Thì sao nào, anh cảm thấy người của Kiều gia sẽ đem cháu gái trực hệ duy nhất của bọn họ gả cho anh sao? Càng miễn bàn hiện tại anh như thế nào, mỗi buổi tối còn có hai cái mỹ nữ làm ấm giường chơi 3P, người của tôi nếu biết tôi theo anh, còn không trực tiếp chảy máu não?
Trương Dương vốn tưởng sắp được, nhưng nghe đến nàng nói câu kế tiếp, nhất thời vô lực phun trào!
Đúng vậy, cho dù nàng có thích mình, chính mình cũng thích nàng, nhưng dù sao cũng là gia tộc hào môn, hơn nữa toàn bộ gia tộc liền chỉ có một tôn nữ bảo bối như vậy, bọn họ cũng không thể gả tôn nữ bảo bối của bọn họ đi làm thiếp người ta.
- Tôi hiểu được ý tứ của cô, nếu là tôi nghĩ thú ngươi, hoặc là toàn bộ diệt sạch người nhà cô dám phản đối, hoặc là mang theo cô xuyên thời gian trở lại niên đại có thể lấy ba vợ bốn nàng hầu thì sao?
Trương Dương nhìn nàng, ảm đạm cười nói rằng.
- Anh . . . anh . . . Nếu anh dám diệt người nhà tôi, tôi . . . Tôi chém chết anh, láo toét!
Kiều Hi Nhi nhảy dựng lên, không hề giữ hình tượng thục nữ mà chửi ầm lên.
Trương Dương nhanh chóng ấn nàng về vị trí, nhẹ giọng an ủi:
- Thôi, được rồi, kỳ thật tôi biết ý tứ của cô, không thể diệt người nhà cô, cũng không cách nào vượt thời gian, cũng chính là phía trước không còn đường, tôi hiểu ý tứ của cô . . . Chúng ta chia tay đi. . . nhưng chúng ta không phải còn chưa bắt đầu sao?
- Anh có thể đứng đắn chút hay không hả?
Kiều Hi Nhi đột nhiên mở miệng, hốc mắt đột nhiên đỏ lên.
Trương Dương run người, nhanh chóng ôm bả vai của nàng, thở dài nói rằng:
- Kỳ thật tôi vẫn luôn rất nghiêm túc, nhưng nếu muốn tôi bỏ Lộ Lộ và Cao Kỳ, tôi làm không được.
Kiều Hi Nhi quẩy người một cái, phát hiện không có cách nào khác tránh ra được, đành khe khẽ thở dài nhìnTrương Dương một cái nói rằng:
- Nếu anh thực bỏ các cô ấy, tôi sẽ khinh thường anh.
- Cho nên ý của cô là?
Trương Dương có chút vui sướng mà nhìn nàng:
- Hay là em có thể thuyết phục người nhà em?
Kiều Hi Nhi nguýt hắn một cái:
- Tôi và anh cùng vượt thời gian về cổ đại còn thêm hiện thực một chút.
Chương 106-2: Mỹ nữ con lai.
Trương Dương nhìn nàng một cái, hỏi:
- Vậy ý của cô là là?
- Ý của tôi là, anh đi đường lớn của anh, tôi chỉ là cây cầu độc mộc.
- Cô nói giỡn hả?
- Không nói giỡn, nói thật với anh!
Kiều Hi một phen đẩy ra hắn, cười khanh khách mà đứng lên:
- Chờ đến khi anh có bản lĩnh có thể lấy ba vợ bốn nàng hầu, lại đến tìm tôi, có lẽ lúc đó tôi có thể chịu đựngngười đàn ông của mình có thiệt nhiều nữ nhân, nhưng tôi không thể chờ anh quá lâu đâu!
Nàng vươn ra hai đầu ngón tay, giơ ra:
- Hai năm! Tôi cho anh thời gian hai năm, đến lúc đó anh không có cách nào khác thuyết phục người nhà của tôi, tôi cũng không cách nào thuyết phục mình, tấm thân của tôi cũng chỉ có thể phó thác cho kẻ khác!
- Ngẫm lại đi.
Kiều Hi Nhi phong tao mà đứng lên, chuyển một vòng tròn vòng:
- Nếu anh muốn, hiện tại phải bắt đầu dốc sức làm.
Trong nháy mắt, đã thấy nàng bị gió nhấc váy lên, nội y màu trắng có ren bên trong lộ ra, Trương Dương lại một trận xúc động!
- Bây giờ sẽ nói chuyện đứng đắn với anh.
Nàng ngồi xuống, lại trở lại vẻ mặt nghiêm túc:
- Anh đánh Đỗ Ngọc Hằng à?
- Cô cũng đánh.
- Vô nghĩa, tôi đánh anh ta thì sao chứ?
Kiều Hi Nhi gõ máy tính:
- Nhưng người ta đối phó anh, chính là danh chính ngôn thuận, anh hiện tại cũng không phải bạn trai tôi, cho nên anh cũng đừng hy vọng người của Kiều gia đứng về phía anh, mẹ tôi và mọi người trong gia đình hiện tại không phái người đuổi giết anh đã quá tốt rồi!
- Ý của cô là một mình tôi sẽ đối kháng toàn bộ Đỗ gia?
Trương Dương vẻ mặt cầu xin, run run rẩy rẩy mà từ trong lòng ngực lấy ra điện thoại cầm tay, mở ra tin ngắn nàng gửi:
- Cô xem, nếu không phải cô phát cho tôi một cái tin nhắn như vậy, tôi cũng không đến mức đi đánh hắn mà? Lại nói, tôi cũng không biết người ta mạnh như vậy! Đại công tử Đỗ gia à, không chỉ nói chờ hai năm, hai ngày tôi đều sống không nổi.
Kiều Hi Nhi nhìn cũng không nhìn hắn lấy một cái, phất tay ngăn hắn:
- Vô nghĩa, dựa vào chỉ số thông minh của anh, cũng biết có thể tiến vào Hoàng Hi là người ra sao, ngay cả tên họ đối phương anh cũng không hỏi trực tiếp đấu võ, chính là muốn cho đối phương biết nắm tay có của anh cứng rắn bao nhiêu, điều này thuyết minh trong lòng anh sớm có đối sách.
- Đối sách cái rắm, đối sách của tôi chính là dựa vào cây đại thụ nhà cô, hiện tại đại thụ không cho bóng dâm, lão tử cũng chỉ có thể ôm tảng đá qua sông, ai dám làm gì tôi, tôi đây liền giết hắn không từ.
Kiều Hi Nhi một trận cười lạnh:
- Anh đã cảm thấy nắm tay anh cứng đúng không?
- Hay là, anh cho rằng hiện tại tốt xấu anh cúng là khoa học gia, là tổ viên công trình Long Duệ, hắn không dám ra tay đối với anh như vậy.
Kiều Hi Nhi gật gật đầu:
- Không tồi, tôi tin tưởng trong thời gian ngắn hắn không dám, nhưng còn Lộ Lộ thì sao, Cao Kỳ thì sao, biệt thự này bị người ta một phát hỏa thiêu cũng không biết xảy ra chuyện gì đâu. . . Còn có sự nghiệp mà anh còn chưa bắt đầu kia, công ty Nữ Oa của anh . . . trung tâm điều trị …
- Đủ rồi, tôi biết.
Trương Dương nhìn nàng một cái, thản nhiên mà nói rằng:
- Nhưng, Đỗ gia bọn họ không dễ chọc, Trương Dương tôi cũng không phải ngồi không.
Kiều Hi Nhi vươn tay nhẹ nhàng đập cái trán, bộ dáng như siêu cấp đau đầu, sau đó khép máy tính lại, chậm rãi nói rằng:
- Mấy ngày nay có khả năng tôi phải trở lại kinh thành một chuyến, trước khi đi, anh hãy đáp ứng tôi một chuyện!
- Tôi cũng không muốn bởi vì chuyện với tôi mà cô gây hấn với người nhà mình.
Trương Dương suy nghĩ, biết nàng muốn trở về để làm chi.
Kiều Hi Nhi nhìn hắn một cái, lạnh nhạt cười:
- Yên tâm, tôi tự biết chừng mực, thân phận Đại tiểu thư Kiều gia tạm thời tôi còn không muốn vứt bỏ. Ngược lại, anh, tính tình đáng ghét của anh, trong khoảng thời gian này hãy ngoan ngoãn cho tôi, anh muốn làm cái gì, nhất định phải gọi điện thoại cho tôi trước, tôi không đồng ý, không được làm xằng bậy, có nghe hay không?
- Vậy . . . chuyện trên giường có cần được cô đồng ý hay không?
- Cút, đứng đắn đi, nếu anh không đáp ứng tôi, ước hẹn hai năm của tôi với anh trực tiếp mất đi hiệu lực, ngày mai tôi tìm gia súc khác hư thân.
- Đừng ...
Cái đòn sát thủ này sử dụng ra, Trương Dương còn có thể nói gì? Lập tức thỏa hiệp, ra vẻ đáng thương, không có hệ thống Nữ Oa như ngày trước, hai mươi năm không thành.
Kiều Hi Nhi hồi kinh, cho dù miệng nàng nói là lâu lắm không về nhà nên nhớ nhà, nhưng Trương Dương có thể trăm phần trăm khẳng định, nàng trở về để dập tắt lửa, chuyện này không được làm lớn.
Hắn vâng theo lời của nàng, ngoan ngoãn hai ngày, hai ngày này hắn thậm chí ngay cả tình dục cũng cấm, đương nhiên trong đó một nguyên nhân là Cao Kỳ cũng đã đến kỳ kinh nguyệt, Hứa Đan Lộ thì bởi vì vừa muốn có thời gian đi chăm sóc cha của nàng vừa phải đi học, lại vừa phải xử lý công ty mới vừa mở, tương đối mỏi mệt.
Mỗi ngày Trương Dương đều gởi tin nhắn cho Kiều Hi Nhi, báo cáo hành tung chi tiết, cho dù Kiều Hi Nhi tỏ vẻ cười nhạt đối với loại hành vi ngây thơ này của hắn. Nhưng ngày thứ ba, Trương Dương không gửi tin cho nàng, nàng lại gọi điện thoại thoá mạ Trương Dương không ngớt lời.
Sau đó Trương Dương không có biện pháp, đành ngoan ngoãn mà đem sự tình cả ngày chi tiết chia sẻ với nàng.
- Nhờ có em ban tặng, giáo sư Dương Phi mà em giới thiệu tối hôm qua bắt anh học tăng 80 từ tiếng Anh mỗi ngày, vì đống từ đơn chết tiệt kia, tối hôm qua hai giờ hơn anh mới được ngủ, đương nhiên, là ngủ một mình . . .
- Buổi sáng ăn cơm, sau đó đi đến trường học học một môn, sau đó về phòng thí nghiệm, thuận tiện nói cho em biết một cái tin tức tốt, hạng mục số 2 của công trình Long Duệ ra ánh sáng, quốc gia đã có ý kiến phúc đáp. Thay lời khác mà nói, chỉ cần tế bào trí năng chế tạo thành công, bệnh của cha Cao Kỳ liền có khả năng chữa khỏi, nhưng trong sở hiện tại nhân thủ không đủ, giáo sư suy nghĩ có phải nên tìm mấy mỹ nữ nữa hay không. Anh lời lẽ chính nghĩa mà cự tuyệt, do anh kiên trì, cuối cùng giáo sư chỉ chiêu mộ một cô bộ dạng coi như tàm tạm, những thứ khác đều bình thường, em cứ yên tâm đi.
Kiều Hi Nhi hồi đáp:
- Cô gái kia là ai?
Trương Dương nghĩ nghĩ:
- Không phải người nào quan trọng, ngực không lớn bằng em, chiều cao cũng không bằng, chỉ số thông minh lại càng không được, thậm chí anh cảm thấy ngay cả tên của cô ta em đều không cần thiết biết.
- Tên!
- Được rồi, Jennylee, Lý Trân Ny.
- Cái cô bé con lai của học viện? Trương Dương, lần này mặc kệ nửa người dưới của anh, tôi tuyệt đối không thể giữ được anh!
Trương Dương toát mồ hôi lạnh, nói kiểu gì đây? Giáo sư Thượng Quan Hoành cố tình để Lý Trân Ny làm trợ thủ cho hắn, nói là để rèn luyện năng lực khẩu ngữ tiếng Anh cho hắn, vấn đề là tiếng Trung của Lý Trân Ny rõ ràng hoàn hảo hớn so với hắn, hiện tại bên cạnh hắn liền kề cận hai người, một người là Lưu Tử Tuyền, lưu học từ Thước quốc trở về, một người là học viện Havard phái tới giao lưu, Lý Trân Ny.
Hai người có thể phối hợp hoàn hảo, mấu chốt là hai người này hoàn toàn là hai tính tình trái ngược, Lưu Tử Tuyền là cái loại người mặc dù trước mặt là ai nàng cũng dám đi lên nghiên cứu hàng họ một phen, mà Jenny thì hoàn toàn là kỳ đà.
Trong phòng thí nghiệm, ngay cả anh chàng đẹp trai trung thực như Ngô Hạo, nàng đều cực ít khi giao lưu cùng hắn, đối mặt Trương Dương, càng tỏ thái độ công thức hóa, nói không nhiều lắm, phàm là nói thì thường đều hỏi cái gì, hơn nữa vừa lên phòng thí nghiệm, nàng liền lập tức thực hiện chức trách là trợ thủ, gắt gao bám bên cạnh Trương Dương. Nhưng tuyệt đối không đề cập tới chuyện gì khác công việc!
Vừa nghĩ tới mỹ nữ cứng đầu kia, Trương Dương lắc lắc đầu, hồi đáp, nói:
- Em cứ yên tâm đi, cô ấy rất an toàn.
Kiều Hi Nhi nửa ngày không hồi đáp hắn, cũng không biết là bận đi đâu, hay là không tin hắn.