Chương 353: Khó lựa chọn


Trịnh Tây Nguyên dẫn theo Thiệu Dật Phong, Tề Hoa, Ngô Khải và vợ Ngô Khải, đúng lúc Vương Tuyết Nha và Hầu Tử cũng đến nhà. Mấy 8người trẻ tuổi cùng vui chơi giải trí, trồng rau, câu cá, lâu lâu nghỉ ngơi rảnh rỗi nửa ngày cũng rất thoải mái.

Trì Ng3uyệt thấy Kiều Đông Dương luôn cười, chẳng mấy chốc đã quên mất chuyện khó chịu ở nhà họ Kiều.
Thế nhưng cô biết Kiều Đông Dương không phải người so đo như thế.

Mẹ cứ yên tâm ở lại đây đi, anh ấy còn nợ con một trăm triệu đấy. Con là chủ nợ của anh ấy, còn là loại tính lãi.
Trì Nguyệt nhướn mày, thấy Vu Phượng giật mình thì lại cười:
Mẹ đừng bận tâm, chúng ta nên sống cùng nhau, mẹ hiểu chưa?


Ừm.
Trước khi lên máy bay, Trì Nhạn vừa đi vừa nhìn lại, cuối cùng Vu Phượng không nhịn được, nước mắt tuôn rơi:
Nguyệt Nguyệt, hy vọng con và Tiểu Kiêu nhanh chóng quay về. Nguyệt Lượng .... Mọi người đều chờ các con.

Những cảm xúc mà Trì Nguyệt vẫn luôn kìm nén đã sụp đổ vào lúc này. Tất cả những việc cô đang làm, không phải vì Nguyệt Lượng Ổ sao? Chỉ có điều cô sẽ không về được trong một khoảng thời gian ngắn.

Niếp Niếp, mẹ chuẩn bị về nhà.

Yêu cầu đột ngột của Vu Phương khiến Trì Nguyệt ngơ ngác:
Vì sao ạ5?


Mẹ vẫn muốn quay về.

Trì Nguyệt nhìn bà, tỏ ra khó hiểu:
Không phải ở đây rất tốt sao? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?

Vu Phượng lắc đầu, nhìn về phía khoảng đất trồng rau xanh mơn mởn ở ngoài cửa sổ:
Lúc vừa đến mẹ rất thích nơi này. ở trong sa mạc cả một đời, mẹ chưa từng thấy khoảng ruộng đẹp như vậy, cảnh tượng này quá đẹp... Mẹ rất vui, dù ngủ thiếp đi cũng mỉm cười.

Bà hơi dừng lại, quay sang nhìn Trì Nguyệt.
Vụ kiện dài dòng và rườm rà, Khoa học kỹ thuật Đông Dương phát triển chậm chạp và vô cùng gian khổ.
Mấy lần tiến hành thí nghiệm đều rất thành công, thế nhưng điều này có nghĩa là tiếp theo càng cần nhiều tiền đầu tư hơn.

Ở đây không phải là cách lâu dài, con bé không thể ở cả đời.
Hiểm khi nào Vụ Phượng lại kiên trì:
Về nhà mẹ sẽ chăm sóc con bé thật tốt.

Hốc mũi Trì Nguyệt chua xót, cô nhắm mắt lại:
Được. Có việc gì thì gọi cho con.

Vụ Phượng còn chưa nói gì đã bật cười:
Con nói xem? Ôi! Ổ vàng ổ bạc cũng không bằng ổ rơm của mình. Dù nơi này có tốt hơn nữa thì đây cũng không phải nhà của mẹ.

Trì Nguyệt không nói gì.
Không thể thương mại hóa thành quả nghiên cứu khoa học, đây là một sự ảnh hưởng cực lớn với Khoa học kỹ thuật Đông Dương.
Kiều Đông Dương có công nghệ, có nhân tài nhưng không có tiền, dẫn dắt một công ty lớn như vậy, ai cũng cần ăn cơm, cứ mở mắt ra là cần tiền.
Bây giờ cô chỉ chờ đợi mở9 phiên tòa, không quan tâm đến những việc khác.
Ngày cuối tuần còn chưa kết thúc, Vu Phượng đã gọi Trì Nguyệt đến nói ch6uyện riêng.

Đây không phải nhà mẹ.
Giọng Vụ Phượng khẽ khàng như cơn gió mùa hè thổi qua sa mạc, khô khốc không có tí hơi nước nào:
Con người lớn lên ở Nguyệt Lượng Ổ đều đã ăn sâu bén rễ rồi. Có đi xa hơn nữa, trái tim vẫn nằm ở chỗ đó. Mẹ muốn về nhà! Không thấy cát vàng là không yên tâm.

Có một sự quan tâm gọi là quê hương.
Trì Nguyệt gật đầu. Một lúc lâu sau, cô hỏi:
Khi nào mẹ về?

Thấy cô không hỏi thêm nữa, đôi mắt Vu Phượng sáng ngời:
Càng nhanh càng tốt, hay là ngày mai luôn.


Thế nhưng từng ngày trôi qua, trong lòng mẹ càng ngày càng thấy khó chịu.

Trì Nguyệt nhẹ nhàng cau mày:
Sao thế?

Vu Phượng hơi do dự:
Con và Tiểu Kiều chưa kết hôn, mẹ và chị con ở lại đây quá lâu sẽ rất bất tiện... Niếp Niếp, mẹ phải suy nghĩ cho tương lai của con. Con chưa có gì, mẹ và chị gái đã đến ăn không ở không, sau này sao con đứng thẳng lưng được?


Mẹ!
Trì Nguyệt không suy nghĩ quá sâu xa về vấn đề mà bà đang nói.
Trì Nguyệt:
Được, để con sắp xếp.
Vu Phượng nói đi là đi, bà xách vali dẫn theo Trì Nhạn không hề lưu luyến. Nhưng Trì Nhạn không giống bà, cô không nỡ rời xa nơi này. Ở lại đây có thể thường xuyên gặp Hầu Tử, quay về Nguyệt Lượng ổ thì cô chỉ còn một mình, sẽ không có nhiều chuyện để nói với mẹ.
Liên quan đến việc để Trị Nhạn đi hay ở, Trì Nguyệt và Vu Phượng từng tranh cãi với nhau. Cuối cùng, cô vẫn không thuyết phục được Vu Phượng.

Nhưng...

Vụ Phượng còn đang do dự, mấy giây sau đột nhiên thở dài.
Trì Nguyệt đã nghe thấy anh gọi cho luật sư Vương mấy lần hỏi về tiến trình vụ án, mặt khác anh đã bắt đầu thỏa hiệp, tìm kiếm đối tượng hợp tác người máy trí năng khác ngoài công ty Crown, thế nhưng nói chuyện với mấy nhà cũng không thuận lợi.

Thoáng cái đã qua một tháng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dệt Ngân Hà Cho Em.