Chương 373: Đêm khuya trong bệnh viện


Phòng thí nghiệm của Kiều Đông Dương là sự tồn tại thần bí với rất nhiều người.

Quyền Thiếu Đằng cũng tò mò rất lâu, có thể trả 8tiền một bữa đồ nướng để đổi lấy chuyến du lịch phòng thí nghiệm một ngày, đúng là vật vượt giá trị.

Anh ta là người có ham muố3n thăm dò sản phẩm khoa học kỹ thuật cao rất mạnh mẽ, hiểu rõ rất nhiều kiến thức có liên quan, nhưng đến khi thật sự bước vào cảm nhận9 vẫn chịu sự ảnh hưởng to lớn.
Có phải nó bị ngu không?
Sao có thể tự cho là đúng đến mức đó?

Anh có quan điểm gì khác sao?
Thiên Lang quét mặt anh ta, đưa ra câu hỏi,

... Được.
Quyền Thiếu Đằng cười:
Thể người máy có thể đánh nhau không?

Kiều Đông Dương:
Anh muốn bị đánh hả?

Hôm nay Thiên Lang là nhân vật chính,
ba ba lập trình viên
cũng đến tham gia
kiểm tra tốt nghiệp
của Thiên Lang. Mọi người đều dịu dàng nhìn nó như đang nhìn con mình. Thiên Lang bình tĩnh giải thích về phần kiểm tra của nó.
Ừ, rất thông minh rất trưởng thành, còn chưa rời khỏi phòng thí nghiệm đã học được cách chặn miệng cha già rồi!
Quyền Thiếu Đằng nhìn vào đôi mắt xanh của nó, đột nhiên muốn đi vệ sinh.

Tôi muốn vào nhà vệ sinh, ở đây có chỗ nào không?
Anh ta nhìn Kiều Đông Dương rồi đánh giá xung quanh. Ở một nơi giống hệt không gian tương lai thế này, anh ta không biết có thể giải quyết việc gấp của đời người ở đâu.
Thiên Lang dang tay ra, cái đầu sói mang tính biểu tượng ở trên đầu rất sắc bén.

Đương nhiên, bọn họ đều nói cho tôi biết khả năng rất cao tôi và anh ta giống nhau. Thế nhưng, người giống nhau chưa chắc có thể ở chung. Cũng như con người các anh thường nói một câu, yêu nhau dễ ở chung khó. Tôi có lý do nghi ngờ, anh ta sẽ ghen ghét trí thông minh của tôi, từ đó nảy sinh cảm xúc tiêu cực với tôi, thậm chí trả thù bất cứ lúc nào.


Nó còn vênh váo hơn cả tôi!
Quyền Thiếu Đằng xoa huyệt thái dương:
Làm sao bây giờ? Nhìn dáng vẻ ngông cuồng của nó, tôi rất muốn đánh nó.

Cảm giác trí năng, tương lai, không gian, khoa học kỹ thuật... Không một thứ nào không khiến anh6 ta cảm thấy bất ngờ.
Đ.M!

Trong lòng Quyền Thiếu Đằng rất muốn diễn tả cảm xúc này, nhưng đối mặt với điều này lại thấy thiế5u thốn từ ngữ.
Tôi có lỗi với sự dạy dỗ của giáo viên Ngữ văn..
Anh ta không biết phải hình dung phòng thí nghiệm ngầm trí năng hóa này thế nào, cảm giác xuyên không đến tương lai khiến anh ta cảm thấy rất áy náy với Kiều Đông Dương.
Xin lỗi, trưa nay tôi không nên mời anh đi ăn đồ nướng.

Kiều Đông Dương im lặng nhìn anh ta.
Quyền Thiếu Đằng kìm nén cảm giác ấm ức:
Vậy mày biết tao là ai không? Vì sao không hỏi tao?

Thiên Lang:
Nếu anh cần, tôi có thể nói ra lý lịch của anh, anh Huyết Lang.
Quyền Thiếu Đằng:
... Không cần.

Còn biết cả biệt hiệu của anh ta, còn có cái gì không hiểu nữa?
Quyền Thiếu Đằng tặc lưỡi, cười hào hứng:
Dù sao chúng ta cũng nên đi ăn lẩu mỗi người 250 tệ!

Đừng keo kiệt quá.
Kiều Đông Dương hừ lạnh, không thèm quan tâm đến
tình cảm giả dối
của anh ta:
Lát nữa anh có ý tưởng hay ý kiến gì thì cứ nói ra.


Thật à?
Quyền Thiếu Đằng hỏi.

Tất nhiên.

Trình tự này do ai viết?
Anh ta muốn lỗi người đó ra đánh một trận.
Có người cười khẽ.
Trì Nguyệt nhìn anh ta:
Mặc niệm ba lần, con ruột, con ruột, con ruột.


Cảm ơn! Tôi cảm động quá.
Quyền Thiều Đắng nhướn mày:
Còn chưa kết hôn đã được làm ba rồi.
Kiều Đông Dương:
Không cần cảm ơn.
Quyền Thiếu Đằng:
.

Kiểm tra người máy xuất xưởng là một quá trình thú vị. Đây không phải kiểm tra ở mặt tính năng và kỹ thuật mà chủ yếu là xem sự tương tác của nó với chủ nhân.
rõ.


Tôi biết rồi.
Thiên Lang nói:
Tôi đã là người máy trưởng thành, các phương diện gần như hoàn mỹ, tôi sẽ không so đo với con người.

Lồng ngực Quyền Thiếu Đằng bùng lên một luồng khí nóng bỏng.

... Mày là cậu thì tao là cái gì?


Anh là chủ nhân của cậu Thiên Lang.


Hừ, coi như mày còn tự hiểu lấy mình.
Quyền Thiếu Đắng nhướn mày, khoanh tay nhìn nó:
Sau này không được nói chuyện ngông cuồng kiêu ngạo như thế nữa biết chưa? Mày chỉ là người máy, phải tự biết
Kiều Đông Dương đúng là quá vất vả.

Bây giờ tôi đã trưởng thành. Tôi là người máy có thể làm việc độc lập. Thế nhưng...
Thiên Lang hơi dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Quyền Thiếu Đằng:
Tôi vẫn chưa biết chủ nhân là loại người gì, giữa chúng tôi còn chưa xây dựng được tình cảm thật sự. Tôi thấy hơi lo lắng, nếu anh ta bị ngu thì phải làm sao đây? Tôi không muốn quãng đời còn lại bị chôn vùi trong tay một con người ngu xuẩn!

Quyền Thiếu Đằng:
...

Từ lúc nó sinh ra đến nay, một số
bí mật
không muốn ai biết đã được nó công bố từng cái một.
Trì Nguyệt nghe xong suýt trào nước mắt.
Nhân viên công tác trong phòng thí nghiệm đúng là quá vất vả.
Quyền Thiếu Đằng thay đổi trạng thái từ vui mừng, hào hứng đến căng thẳng, bàng hoàng chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi. Đột nhiên có thêm một
em bé
, anh ta có cảm giác được làm cha già.

Cái đó... mày qua đây.
Quyền Thiếu Đằng vẫy tay với Thiên Lang.
Thiên Lang lạch cạch đi đến:
Chào anh, xin hãy gọi tôi là cậu Thiên Lang.

Kiều Đông Dương:
Có chứ.


Thiên Lang:
Mời đi theo tôi. Sau này có tôi rồi, có vấn đề gì cứ việc hỏi tôi, anh sẽ nhận được những đáp án khoa học nhất, đừng làm mất mặt mình, xấu hổ lắm.


Quyền Thiếu Đằng:
..


Mười phút sau,

Quyền Thiếu Đằng quay về từ phòng vệ sinh, khẽ hỏi Kiều Đông Dương:
Anh cố ý à?


Kiều Đông Dương nhìn anh ta cười:
Sao anh lại nói thế?



Anh chắc chắn đây là người máy thú cưng đặc biệt chế tạo cho tôi, chứ không phải là tổ tông của tôi đấy chứ?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dệt Ngân Hà Cho Em.